Khi Trần Thuật mở mắt ra thì bên tai vẫn là những tiếng rào rào
Mưa vẫn rơi
Mắt lim dim vươn tay mò di động, nhìn màn hình khóa, 7 giờ 10 phút
Hỏng rồi
Trần Thuật bật dậy nhanh như chớp, quá giờ tập thể dục rồi
Uống rượu đúng là hỏng việc
Cơ mà vì sao mình lại uống rượu nhiều thế nhỉ
Tiểu Khuê
Trần Thuật choàng tỉnh, nhờ rồi, hôm qua cùng cô ấy uống rất nhiều bia, sau đó cô ấy dìu mình về, rồi cùng xem phim, phim gì không nhớ, cũng không quan trọng:
Nhưng cô ấy đâu rồi
Chẳng lẽ là cô ấy xem phim xong liền về
Hay là sáng nay mới về
Trần Thuật lấy điện thoại gọi cho Khổng Nhược Khuê, sau đó ngớ ra vì nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở trên bàn trà, chiếc điện thoại nhấp nháy ánh đèn hiện hai chữ Trần Thuật
Tiếp đó mũi ngửi thấy mùi thơm của mỡ, rồi tiếng xèo xèo của thức ăn cho vào chảo mỡ sôi, y vội vàng bỏ điện thoại xuống chạy ra gian bếp nhỏ, chỉ thấy một đô chân dài trắng trẻo gợi cảm lộ ngoài không khí, ngước lên trên chỉ thấy chiếc áo sơ mi rộng che khuất bờ mông
Chân là chân của Khổng Nhược Khuê, áo là của Trần Thuật
Có vẻ là cô không giỏi nấu nướng lắm, nên khi trứng gà vào chảo, mỡ bắn lên, luống cuống né tránh
Vạt áo co lên, quần trong lộ ra viền màu hồng nhạt, ôm sát bộ mông tròn lẳn, đầy tính đàn hồi, thiếu điều làm Trần Thuật phun máu
Khổng Nhược Khuê thực sự là không có tí sở trường làm việc nhà gì hết
Trứng gà rán hơi cháy, mỳ nấu thì hơi trương, mà ai đi ăn trứng gà rán với mỳ nấu vậy
Người ta ăn trứng trần lòng đào bà cô ơi
Nhưng mà là món ăn do Khổng Nhược Khuê làm, nếu để ngàn vạn fan của cô biết, nữ thần kiêu kỳ của họ sáng ra mặc áo sơ mi nam, đi làm món ăn ..
Còn không cầm gạch đập chết mình
Trần Thuật rất muốn chụp tấm ảnh đăng lên weibo của mình, thêm vào dòng trạng thái: Món ăn Khổng Khuê làm, nấu nướng tốt như diễn xuất
Nhưng mà nhanh chóng bỏ ý định này, thế chẳng phải là chửi diễn xuất của cô quá nát à
Trứng rán của Khổng Khuê, diễn xuất điểm tuyệt đối, nấu nướng còn không gian tiến bộ lớn
Nghe có vẻ dễ chịu hơn nhiều
Trần Thuật mong đợi đám Khổng Tước nổi điên lại không thể giết mình, bao nhiêu người chửi mình như thế, chứng minh cuộc sống của mình được người ta hâm mộ điên cuồng thế nào, ha ha ha
Fan của Khổng Nhược Khuê mà biết Trần Thuật nghĩ thế chắc hộc máu chết hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bát mỳ, bên trên là trứng ốp lết, rưới thêm một thìa tương ớt, Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê ăn tới đầm đìa mồ hôi
“ Em muốn tìm bánh mỳ cắt lát.” Khổng Nhược Khuê vừa ăn vừa nói: ” Nhưng mà trong tủ lạnh chả có gì, may mà tìm thấy hai gói mày ăn liền, đành nấu mỳ ăn.”
“ Bình thường anh toàn ra ngoài ăn sáng, mỗi ngày dậy sớm tập thể dục, thuận đường mua bữa sáng về, tắm xong ăn sáng tới công ty ..
Mỳ là anh để dành buổi tối viết kịch bản ăn lót dạ.”
“ Vậy trưa nay em đi siêu thị, mua ít bánh mỳ với chân giò hun khói làm bữa sáng, thịt bò với rau sa lát, tối nay ăn cơm ở nhà.”
Trần Thuật lòng xao động, ngẩng đầu lên: ” Hôm nay em không đi làm à?”
“ Lần trước ốm còn cố quay phim, giờ phải nghỉ ngơi thật tốt mới được, làm việc nghỉ ngơi kết hợp mà, em có phải người máy đâu.”
“ Có lý.”
Trần Thuật gật đầu như gà mổ thóc, y tất nhiên là muốn Khổng Nhược Khuê nghỉ ngơi nhiều hơn, thời gian trước quay ngoại cảnh thực sự quá vất vả rồi, hơn nữa như vậy bọn họ có thời gian ở bên nhau nhiều hơn
Hơn nữa, hơn nữa cô nói gì nhỉ, mua về làm đồ ăn sáng
Với năng lực lý giải hữu hạn của Trần Thuật mà nói thì, có phải hàm ý là, đêm nay cô ấy vẫn ở lại đây, sáng mai cùng dậy với mình
Nghĩ thế thôi mà máu nóng chảy giần giật, Trần Thuật vỗ ngực: ” Tối nay anh sẽ đích thân xuống bếp làm món ngon cho em, ăn xong em sẽ biết trình độ nấu ăn của anh tương đương Lão Gia, có khả năng còn cao hơn chút xíu đấy.”
“ Bốc phét.”
“ Có phải là bốc phét hay không thì em sẽ biết ngay thôi, nấu ăn cũng giống sáng tác, đều cần 1% thiên phú và 99% mồ hôi
Đương nhiên 1% thiên phú quan trọng hơn, Lão Gia chỉ có mồ hôi, không có thiên phú.”
“ Em sẽ đem những lời này chuyển cho Lão Gia.” Khổng Nhược Khuê chun mũi uy hiếp:
“ Đừng làm thế.” Trần Thuật nghiêm mặt: ” Em giữ cho Lão Gia chút tôn nghiêm đi, dù sao chú ấy luôn cho rằng chú ấy là vương giả đường sinh viên.”
Khổng Nhược Khuê xì một tiếng, không để ý tới Trần Thuật nữa, tập trung ăn mỳ
Trần Thuật lại không thể không để ý tới cô, nhất là sáng sớm cô xuất hiện với cách ăn mặc quá gợi trí tưởng tượng này, ấp úng một lúc hỏi: ” Ừm ..
Đêm qua không xảy ra chuyện gì chứ?”
“ Xảy ra chuyện gì?” Khóe môi Khổng Nhược Khuê cố kìm nén nụ cười, lườm Trần Thuật một cái: ” Biết còn hỏi.”
Biết còn hỏi
“ Anh thực sự không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, anh chỉ nhớ chúng ta cùng uống bia, sau đó anh hơi say, rồi cùng xem phim, sau đó anh không rõ ...” Trần Thuật có hơi hoảng, vội vàng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
lại lo cô cho rằng mình đùn đẩy trách nhiệm, vội bổ sung: ” Đừng lo, anh sẽ chịu trách nhiệm.”
“ Anh mơ hay thật đấy.” Khổng Nhược Khuê cười nhạt: ” Được lắm Trần Thuật, em luôn cho rằng anh là chính nhân quân tử, không ngờ anh là loại người đó.”
“ Không, không phải đâu, anh chính là chính nhân quân tử mà em nghĩ.”
“ Vì sao lại không phải loại người đó?”
“ Vì sao à?”
Trần Thuật choáng váng, có phải em nói anh không đủ năng lực ấy à
Cái cô gái này sao xuất chiêu không theo lẽ thường gì thế
Rốt cuộc là em muốn hay không muốn
“ Vì sao
Chẳng lẽ vì em không đủ xinh đẹp
Hay vóc dáng em không đủ gợi cảm
Cho nên anh không có ý nghĩ đó?”
“ Anh ...”
“ Không bằng cầm thú.” Khổng Nhược Khuê vỗ đũa xuống bàn mắng:
Vậy là Trần Thuật biết rồi, đêm qua chẳng xảy ra chuyện gì cả, và y bị chửi chính vì không có chuyện gì đó, đừng nói Khổng Nhược Khuê, đến y còn muốn tát mình nữa là
Cần quái gì phải chuốc say cô ấy chứ, cứ đường hoàng bế cô ấy lên giường, cơ hội tốt như thế, đêm mưa trời lạnh, ngủ chung một giường nhỏ, ngửi thấy cả hơi thở của nhau, chỉ vươn tay ra là tới ..
Mình, mình đúng là không bằng cầm thú mà
Nhưng biết làm sao, rốt cuộc nói cho cùng thì đối diện với Khổng Nhược Khuê, Trần Thuật vẫn thiếu một chút tự tin.