Con ngươi Trần Thuật co lại, muốn uy hiếp mình sao
Thế giới không có bức tường nào không lọt gió
Thế giới có nhiều người hiếu sự, có kẻ dụng tâm khó lường, còn có thứ mách lẻo, nên bí mật bị bật mí không có gì lạ
Dù không ai nói, Lật Côn bằng vào quan hệ giữa mình và Thang Đại Hải, Lý Như Ý hẳn suy ra phần nào, người ở vị trí cao thời nay có ai không phải cáo già
Nhưng ông ta muốn lấy nó uy hiếp mình à
Trần Thuật cười nhạt trong lòng
Y có cổ phần ở Huỳnh Hỏa Trùng, nhưng không đặt dưới tên y, mà đây là giao dịch ngầm, do người khác sở hữu thay, cho dù là cơ cấu công thương có điều tra cũng chẳng ra bất kỳ thứ gì liên quan tới y
Hơn nữa tuy là phó tổng giám của Đông Chính, nhưng y không hề tổn hại lợi ích của Đông Chính làm lợi cho Huỳnh Hỏa Trùng, ở phương diện này, y rất giữ nguyên tắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu Lật Côn muốn dùng ảnh hưởng trong nghề chèn ép Huỳnh Hỏa Trùng, không phải dễ
“ Chủ tịch có ý gì ạ?” Trần Thuật quay người lại hỏi, y tất nhiên không dại gì mà ngốc nghếch thừa nhận, nhỡ người ta cố ý gài mình thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lật Côn hỏi: ” Huỳnh Hỏa Trùng do cậu và Thang Đại Hải, Lý Như Ý sáng lập phải không?”
“ Là do Thang Đại Hải và Lý Như Ý sáng lập.” Trần Thật đính chính:
“ Lý Như Ý do cậu tiến cử vào đoàn làm phim?”
“ Không phải do Thang Đại Hải và Tô Âm xác nhận chuyện này
Có điều khi đó Tô Âm đúng là có hỏi ý kiến của tôi, tôi thấy Lý Như Ý có bề ngoài không tệ, nhưng lại chưa có dự án thành công, hơn nữa vì anh ấy quá đẹp trai, tôi sợ ảnh hưởng tới nam chính ..
Cho nên tôi phản đối, chuyện này chủ tịch có thể tìm Tô Âm xác nhận.”
Lật Côn hừ một tiếng, tay gõ gõ mặt bàn: ” Ý cậu đang muốn nói, Huỳnh Hỏa Trùng không liên quan gì tới cậu?”
“ Không, đó là công ty của bạn tôi.” Trần Thuật nói dối cũng chẳng cần chớp mắt:
Lật Côn gật gù: ” Được, là công ty của bạn cậu ..
Ngồi xuống đi, chúng ta bàn bạc xem khả năng hợp tác của công ty này với Đông Chính trong tương lai thế nào.”
Kết thúc cuộc trò chuyện Trần Thuật về phòng kế hoạch, tới thẳng văn phòng của Lạc Kiệt, Lạc Kiệt hiển nhiên đã biết chuyện y lại bị Lật Côn gọi đi, chưa đợi Trần Thật ngồi xuống đã rời bàn làm việc hỏi: ” Sao rồi, ông chủ nói gì thế, có làm khó cậu không?”
Trần Thuật cảm thụ được sự quan tâm trong lời của hắn, không khỏi nhớ tới ngày đầu tới đây, hai người tưởng chừng thành kẻ thù không đội trời chung, có chút cảm khái: ” Tôi phải đi rồi.”
“ Cái gì?” Lạc Kiệt tức giận nói: ” Để tôi đi nói với ông chủ, sao lại đi chứ, ông chủ trong chuyện này thiếu sáng suốt rồi, cần gì làm thế?”
Trần Thuật kéo Lạc Kiệt lại: ” Là do tôi dứt khoát muốn đi.”
Lạc Kiệt mặt đầy kinh ngạc, sau đó biến sắc: ” Vì Khổng Khuê muốn đi à?”
Không thể nào, Khổng Khuê không thể đi được
“ Anh đừng kích động.” Trần Thuật gỡ tay Lạc Kiệt ra: ” Dù cô ấy đi vẫn còn Bạch Khởi Nguyên, Tô Âm, Trương Hàm, Lâm Minh Chi, Trần Phong Duệ cơ mà.”
“ Nhưng mà họ đều không phải Khổng Khuê.” Lạc Kiệt đau lòng: ” Tôi chưa vào Đông Chính thì Khổng Khuê đã ở Đông Chính rồi, cô ấy là chiêu bài của Đông Chính ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu mới vào công ty chưa lâu, cậu không hiểu tình cảm của người Đông Chính giành cho cô ấy đâu, với nhiều người, cô ấy giống như ..
giống như nhìn con mình trưởng thành vậy.”
Trần Thuật đúng là chưa cảm thụ được điều ấy, y ở Đông Chính còn quá ngắn: ” Nếu tôi nói không biết cô ấy muốn đi hay ở thì anh có tin không?”
“ Không tin.”
“ Thật đấy, cô ấy có khả năng sẽ đi, nhưng chúng tôi chưa bao giờ bàn bạc về vấn đề này
Có điều anh yên tâm, cho dù chúng tôi đi rồi thì vẫn là người Đông Chính.”
“ Thế là sao
“ Lạc Kiệt không hiểu:
Trần Thuật cười thần bí: ” Bảo mật.”
“ Trần Thuật, cậu mà như thế sẽ không còn bạn bè nữa đâu, cậu biết không?” Lạc Kiệt lạnh lùng uy hiếp:
“ Được rồi.” Trần Thuật đi tới ngồi xuống ghế sô pha: ” Anh biết Huỳnh Hỏa Trùng của Thang Đại Hải không?”
“ Cái gì mà của Thang Đại Hải, là công ty của ba người các cậu chứ gì?”
“ Cái gì, anh biết à?”
“ Hừ, cậu nghĩ cái gì vậy, công ty đó mà không có cổ phần của cậu thì tôi là chó con.” Lạc Kiệt khẳng định chắc chắn, hắn có tầng cấp nhất định có nguồn tin của mình: ” Chỉ có con bé ngốc Tô Âm đó mới bị lừa.”
Trần Thuật quyết định sau này đối xử với Tô Âm tốt một chút
Dù sao, người ta là con bé ngốc mà
“ Vậy tôi nói thật cho anh biết.” Trần Thuật vẻ mặt chân thành: ” Huỳnh Hỏa Trùng là công ty do Thang Đại Hải sáng lập, do ba chúng tôi là anh em thân thiết, nên anh ấy chia sẻ cổ phần cho tôi và Lý Như Ý
Chủ tịch muốn nhập cổ phần vào Huỳnh Hỏa Trùng.”
Lạc Kiệt "a" một tiếng, liên tưởng tới lời khi nãy của Trần Thuật, mừng rỡ: ” Vậy Huỳnh Hỏa Trùng sẽ thành công ty con của Đông Chính à?”
“ Không phải thế.” Trần Thuật lắc đầu: ” Đông Chính sẽ bỏ tiền đầu tử vào Huỳnh Hỏa Trùng, đổi lấy 10% cổ phần, sau này hai công ty sẽ hợp tác mật thiết, chia sẻ tài nguyên, khai thác hạng mục mới.”
Lạc Kiệt gật gù: ” Ông chủ đang tận lực bù đắp tổn thất Khổng Khuê rời đi đây mà, cậu đồng ý không?”
“ Không.” Trần Thuật cảm xúc lẫn lộn, qua phản ứng của Lật Côn, y đã nhìn ra lựa chọn của Khổng Nhược Khuê, đang định giải thích với Lạc Kiệt thì có điện thoại, nhìn số một cái liền xin lỗi bắt mày: ” Đại Hải, có chuyện gì?”
“ Tới Huỳnh Hỏa Trùng một chuyến, có chuyện cần cậu xử lý.” Giọng Thang Đại Hải hết sức nghiêm trọng, nói xong cúp máy ngay không giải thích một lời, chẳng giống với tính cách lắm mồm của hắn:
Trần Thuật có chút hoang mang, xin phép Lạc Kiệt sau đó tới Huỳnh Hỏa Trùng, không ngờ vừa đổ xe lại thì nhìn thấy chiếc xe RV quen thuộc, lòng thầm thở phào, y đoán ra được chuyện gì rồi
Đẩy cửa văn phòng làm việc của Thang Đại Hải ở tầng năm, tất cả mọi người đều quay đầu lại, cô gái ngồi trên ghế sô pha nhoẻn miệng cười kia chẳng phải bạn gái mình hay sao
Tối qua ngủ cùng một giường, sáng nay quyến luyến chia tay như sinh ly tử biệt, vậy mà đến chiều đã gặp nhau rồi
Thang Đại Hải nhìn thấy Trần Thật đi vào như trút được gánh nặng: ” Cậu tới rồi, chuyện này lớn quá, tôi không quyết được, chị họ muốn nhập cổ phần vào Huỳnh Hỏa Trùng.”