Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 402: Anh nói dối thử tôi xem




Thang Đại Hải và Vương Thiều trải qua một tuần thương thảo đã đạt thành phương án hợp tác sơ bộ, Khổng Nhược Khuê rất mạnh tay, cô muốn chiếm 51% cổ phần của Huỳnh Hỏa Trùng, toàn quyền kiểm soát công ty, cô nói muốn lập studio riêng hoàn toàn không phải để thuyết phục Trần Thuật, cũng không vì người quen mà dễ dãi
Vừa vặn Thang Đại Hải qua giai đoạn hưng phấn ban đầu, ý thức được vất vả của sáng nghiệp, vị đại thiếu gia này có chút nản chí rồi, thế nên lần trước còn có ý bán Như Ý cho Tô Âm, thế này vẹn cả đôi đường
Cô không quên đặt điều kiện Trần Thuật phải thành Giám đốc điều hành của Huỳnh Hỏa Trùng, tóm lại bề ngoài cô là nghệ sĩ của Huỳnh Hỏa Trùng, kỳ thực là bà chủ của Trần Thuật
Trần Thuật càng nhận thức sâu hơn về Khổng Nhược Khuê, cô bạn gái này thực sự không cần y phải lo
Đồng thời sự gian nan khi sáng nghiệp cũng làm Thang Đại Hải tỉnh ra nhiều điều, quyết định về tập đoàn Phúc Tinh làm trợ lý tổng giám đốc, cha hắn chỉ có mình hắn thôi, hắn phải có trách nhiệm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian qua Thang Đại Hải thay đổi rất lớn, con người ngày càng trưởng thành
Nữ nhân thực sự có thể giúp nam nhân nhanh chóng trưởng thành, ví dụ Trần Thuật, ví dụ Thang Đại Hải
Như vậy Khổng Nhược Khuê là cổ đông lớn nhất của Huỳnh Hỏa Trùng, cũng là bà chủ sau rèm, còn đôi vợ chồng Trần Thuật, Khổng Nhược Khuê khống chế tuyệt đối cổ phần công ty
Đương nhiên với điều kiện họ có thể thành vợ chồng
Hai chân khoanh tròn ngồi trên ghế sô pha, đi đôi tất hoạt hình đáng yêu, tay cầm bình nước quả đỏ tươi, miệng ngậm ống mút, hai má phồng lên, đôi mắt mở to đáng yêu như con cún nhỏ, khiến người ta chỉ muốn ôm vào lòng mà nựng, ngoài Tô Âm còn có thể là ai
“ Anh thực sự muốn đi à?”
“ Ừ.” Trần Thuật gật đầu: ” Tôi đã xin từ chức với chủ tịch Lật, phía tổng giám Lạc đã ký rồi, chỉ đợi bàn giao xong công việc là đi.”
“ Vậy bước tiếp theo sẽ tới Huỳnh Hỏa Trùng?” Tô Âm hỏi:
“ Ừm, có tiếp xúc với bên đó vài lần, chưa đưa ra quyết định cuối cùng.” Trần Thuật nỗ lực giữ vẻ mặt bình tĩnh, lòng vẫn chột dạ lắm:
Trước kia muốn Lý Như Ý được diễn vai Cố Thanh trong Chàng cơ trưởng, được Khổng Nhược Khuê bày mưu, y và hai người anh em hợp lực lừa cô gái này, tuy là kết cục hai bên cùng có lợi, nói ra Trần Thuật vẫn thấy đuối lý một chút
Một chút thôi, thực sự là có
Tô Âm nhả ống hút ra, bĩu môi cười trào phúng: ” Trần Thuật, anh coi tôi là đồ ngốc chắc?”
“ Cô nói thế là ý gì?” Trần Thuật không vui: ” Sao tôi lại coi cô là đồ ngốc được chứ?”
“ Anh dám nói Huỳnh Hỏa Trùng không dính dáng gì tới anh chứ?”
“ Tôi dám.”
“ Anh nói xem.” Tô Âm nhìn Trần Thuật chằm chằm, muốn xem y trợn mắt nói dối thế nào:
Trần Thuật nói dối không chớp mắt: ” Huỳnh Hỏa Trùng không liên quan gì tới tôi, một chút cũng không.”
Sự vô sỉ của Trần Thuật không còn giới hạn nào nữa rồi, làm Tô Âm muốn ném thẳng cốc nước vào mặt y: ” Anh ...”
Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Tô Âm muốn bốc cháy, Trần Thuật cười khoái chí không thôi, dù sao không muốn đi quá đà, vội vàng xuống nước xoa dịu: ” Được rồi, được rồi, tôi xin lỗi cô được chưa, tôi có nỗi khổ trong lòng.”
Mặt Tô Âm vẫn đỏ bừng bừng: ” Anh có nỗi khổ gì chứ?”
“ Cô xem, quan hệ chúng ta khi đó thế nào, nếu tôi nói thật, Như Ý có cơ hội sao?” Trần Thuật mặt chân thành: ” Tôi luôn muốn mời cô ăn cơm biểu thị áy náy cùng cảm kích, chỉ là mỗi ngày cô đều bận rộn không có thời gian.”
“ Thế anh đã bao giờ mời tôi chưa?” Tô Âm tức tới muốn nội thương:
“ À, chưa ...” Trần Thuật xấu hổ: ” Sợ làm phiền cô mà.”
“ Anh, anh ...” Thực sự là bắt nạt người ta quá lắm, Tô Âm đứng dậy, bầu ngực nhấp nhô gấp gáp, nói không lên lời:
Cứ nhìn thấy tiểu la lỵ này, Trần Thuật lại không kìm được muốn trêu chọc, không có ác ý gì, cô gái này trừ quá hiếu thắng ra thì cũng không phải là người xấu, huống hồ lại đáng yêu như thế, ai nỡ lòng nào: ” Không phải mỗi mình tôi, còn có Thang Đại Hải, Lý Như Ý đều vô cùng cám ơn cô đã cho cơ hội này ...”
“ Nếu không có cô, không thể nói Huỳnh Hỏa Trùng không phát triển được, nhưng chắc chắn không tốt như bây giờ, cô là quý nhân của Huỳnh Hỏa Trùng
Chúng tôi rất vui mừng hàng mục này có thể giúp cô kiếm tiền, thu hoạch được hoa tươi và tiếng vỗ tay.”
Có lẽ từ lúc quen nhau tới giờ mới nghe được một lời tử tế từ Trần Thuật, Tô Âm nguôi giận phần nào: ” Vậy có phải anh nên cho tôi biết quan hệ thực sự giữa anh và Huỳnh Hỏa Trùng không?”
“ Công ty do ba anh em chúng tôi cùng nhau sáng lập, tôi là cổ đông.”
“ Hừ, hừ, tôi biết ngay mà.” Tô Âm nghiến răng, mình rõ ràng là cô gái rất thông minh, không hiểu sao lần này bị lửa quay vòng vòng như vậy:
“ Khi đó tôi còn công tác ở Đông Chính, chuyện bên kia tôi hoàn toàn không hỏi tới, cũng không tiện nói ra.”
“ Cho nên lần này anh tới Huỳnh Hỏa Trùng, vậy Khổng Khuê có đi không?”
Quả nhiên là màn chính tới rồi
“ Lần trước ông chủ và Tiểu Khuê nói chuyện với nhau, nhưng hai bên không thỏa thuận được, rốt cuộc Tiểu Khuê có rời đi không, hoặc rời Đông Chính đi đâu, tôi không biết.” Không thể nói, đánh chết Trần Thuật cũng không nói:
Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, e gây ra động đất ở Đông Chính, động đất thực sự
Hơn nữa giờ y vẫn còn làm việc ở Đông Chính, nếu để nhân viên ở đó biết mình bắt cóc mất tiểu tỷ tỷ của bọn họ, thế nào cũng bị người ta ăn sống nuốt tươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Âm nhìn Trần Thuật chằm chằm: ” Người khác nói không biết tôi còn tin, anh không biết tôi không tin.”
“ Cô không tin thì tôi đành chịu, trong lòng Tiểu Khuê sao có thể không có chút lưu luyến gì, cô ấy ở Đông Chính từ lúc vào nghề tới giờ, tình cảm sâu đậm, làm gì có thể nói đi là đi được.” Trần Thuật đánh trống lảng: ” Sao, cô muốn Tiểu Khuê đi lắm à?”
“ Đương nhiên rồi.” Tô Âm thoải mái thừa nhận: ” Cô ấy đi rồi thì tôi là nhất tỷ của Đông Chính.”
Thật hết nói luôn, cô cũng phải nói câu gì giữ chút tình cảm chứ, sự thẳng thắn này làm Trần Thuật cạn lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.