Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 414: Không cần phải vội




“ Về sau anh vì cứu em, bị chó cắn bị thương, em tới nhà tìm anh, bà nội anh nói anh tới bệnh viện huyện rồi, em muốn đi, nhưng mà một mình không đi được
Rồi về tới nhà thì biết cha em điều động công tác đặc biệt, bị đưa tới Hoa Thành ngay hôm đó.”
Kể lại câu chuyện xưa cũ, nụ cười của Khổng Nhược Khuê biến mất, giọng nói đầy thương cảm: ” Lòng em rất day đứt, lúc đó mà không có anh, không biết em bị chó cắn thành cái gì rồi, em muốn gặp anh nói một câu xin lỗi ..
Nhưng chưa kịp nói thì bị đưa đi rồi.”
“Anh biết không, lên cao trung em còn lừa cha mẹ em là đi du lịch, sau đó đi tàu hỏa tới Lạc Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nhà anh chuyển đi rồi, em tìm được hàng xóm, họ nói anh thi đỗ vào đại học Thượng Hải, em tới đại học Thượng Hải tìm anh, nhìn thấy anh đi cùng với một nữ sinh xinh đẹp ...”
“ Em tới tận trường đại học tìm anh cơ à?” Trần Thuật há hốc mồm, không ngờ rằng bọn họ đã bỏ lỡ bao nhiêu năm tháng như thế:
“ Ừ, nếu không hôm đó làm sao em gặp anh ở giữa đường lại nhận ra ngay được?” Khổng Nhược Khuê ngước mắt nhìn Trần Thuật, sờ vết xẹo mờ mờ của y: ” Em do dự rất lâu, không có dũng khí đi tới, không biết dùng thân phận gì gặp anh, rồi sau đó nổi tiếng, mỗi lúc một bận rộn, thời gian ngày càng ít, cứ nghĩ rằng cả đời không gặp lại nữa
Không ngờ thế nào lại nhặt cái gót giày của anh ...”
“ Vì một cái gót giày em tìm được anh?”
“ Ừ, anh có biết khi đó em vui thế nào không
Em thấy tim mình sắp vọt ra ngoài, em muốn nói chuyện với anh, xin số điện thoại của anh, không ngờ anh lại chạy mất, giống như không muốn nói chuyện với em
Em chạy theo, nhìn thấy anh rẽ vào cái ngõ, em nghĩ chỉ cần anh ở Hoa Thành thì em nhất định lần nữa tìm ra anh ..
Không ngờ tối hôm đó lại gặp được anh, anh nói xem có phải định mệnh an bài rồi không?”
“ Đúng.” Trần Thuật không tìm ra được lý do nào khác: ” Giống như ông trời đã soạn sẵn kịch bản, chúng ta diễn theo vậy.”
“ Nếu thế thì đó là vai diễn xuất sắc nhất cuộc đời của em.” Khổng Nhược Khuê hai mắt long lanh:
Trần Thuật cúi xuống hôn trán cô: ” Thời gian còn rất nhiều, chúng ta còn có thể diễn rất nhiều phim, sao em biết đó là vai diễn xuất sắc nhất.”
“ Thành vợ anh, đó là vai diễn em muốn nhất.”
Tay Trần Thuật run một cái, còn có lời tình tứ nào rung động hơn không, còn có lời bày tỏ nào thâm tình hơn không
Mình là gì mà được cô gái như tiên nữ một lòng yêu thương như thế
Mình chỉ thông minh, thiện lương, anh tuấn, khí chất trác tuyệt, tài hoa hơn người thôi chứ mấy
“ Á, anh thổi vào mắt em rồi.” Khổng Nhược Khuê che mắt:
“ Xin lỗi, xin lỗi.” Trần Thuật trong thoáng cảm động thành lỡ tay, vội tắt máy sấy tóc đi: ” Em không sao chứ?”
“ Không sao.” Khổng Nhược Khuê rất hưởng thụ được Trần Thuật sấy tóc cho, vì họ giống như đôi vợ chồng trẻ, chồng sấy tóc cho vợ, hạnh phúc lãng mạn: ” Nhưng mà anh thực sự không nhận ra chút nào à?”
Hai người tiếp xúc với nhau như vậy, cô lại nhiều lần ám thị, lòng sốt ruột thiếu chút như Chúc Anh Đại chỉ con ngan đẻ trứng nói mình là nữ, Trần Thuật thực sự không nhận ra
Nam nhân ấy à, đôi khi ngốc thật, đôi khi lại giả ngốc
Trần Thuật cười khổ, ai ngờ bị cô nghi ngờ: ” Anh cũng hoài nghi, chúng ta không thân không quen, em vô duyên vô cớ tốt với anh như thế, em là một minh tinh muôn người chú ý, chẳng có lý do gì lại đưa người say về nhà, dù em có tâm địa thiện lương thì cũng nên giao anh cho bạn anh, hoặc bảo lái xe của em giúp anh thuê căn phòng.”
“Về sau em lại giúp anh được vào Đông Chính, ủng hộ anh vô điều kiện, anh càng nghi.”
“ Nhưng mà em thay đổi lớn như vậy, làm sao anh liên hệ với em thời nhỏ được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh từng nghĩ, có khi em là bạn học của anh cao trung hoặc đại học, dù sao khi đó anh hay có bài được đăng báo, rất nổi tiếng, song lại phủ định, cô gái xuất sắc như em thì ở trong trường thuộc cấp hoa khôi rồi, sao có thể vô danh được.”
“ Anh tra tư liệu của em, thấy trường học của chúng ta chẳng chỗ nào khớp, em theo họ mẹ, không phải tên như bây giờ ...
Lúc đó anh vừa chia tay với Lăng Thần, có chút bài xích với tình cảm, nghĩ, em giúp anh, anh giúp em thế là được, khỏi nghĩ nhiều
Không nghĩ, giúp đi giúp lại tới với nhau.”
“ Không trách em dấu anh chứ?” Khổng Nhược Khuê hỏi:
“ Không, anh thấy may mắn vì chúng ta gặp lại nhau.”
“ Không phải là gặp lại, mà là em luôn tìm kiếm anh.” Khổng Nhược Khuê ôn nhu dựa vào lòng Trần Thuật: ” Cuối cùng cũng tìm được anh rồi.”
Trần Thuật cảm động lắm, định bỏ máy sấy tóc xuống ôm cô vào lòng thì dì Hai rầm rầm chạy lên, gọi lớn: ” Ăn cơm thôi.”
Dì còn câu nào mất hứng hơn nữa không
Trần Thuật hét trong lòng
Khổng Nhược Khuê nhìn cái mặt tiu nghỉu của Trần Thuật liền phì cười: ” Đi nào, sau này mỗi lần gội đầu, anh đều phải sấy tóc cho em.”
Đúng thế, không cần vội, bọn họ còn vô số thời gian mà
Sau khi Trần Thuật hoàn toàn rút khỏi Đông Chính liền tới Huỳnh Hỏa Trùng làm tổng giám đốc, Thang Đại Hải tích cực bàn giao lại công tác cho y để về tập đoàn Phúc Tinh giúp cha mình
Trần Thuật tới, người vui nhất tất nhiên là Hầu Tử và Tiểu Mộng, khi ở Hoa Mỹ, bọn họ không chỉ là cấp dưới của Trần Thuật, còn rất thân thiết
Rồi sau đó Trần Thuật rời đi, bọn họ cũng bị chèn ép rời Hoa Mỹ, được Trần Thuật giới thiệu tới Huỳnh Hỏa Trùng
Không ngờ loanh quanh một vòng, bọn họ lại lần nữa trở thành cấp dưới của Trần Thuật, lòng rất kích động
Công việc đầu tiên của Trần Thuật tất nhiên là làm quen tìm hiểu tình hình công ty, vì thế lần lượt gọi người đứng đầu các bộ phận tới trò chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm đó đang họp với tổ tuyên truyền thì di động trên bàn reo, Trần Thuật nhìn thấy số lạ, cho rằng là quảng cáo gì đó không nhận máy, không ngờ vừa bấm từ chối được mấy giây thì điện thoại lại reo
Trần Thuật bực mình lại từ chối lần nữa, ngại ngùng nói với hai vị tổ trưởng, tổ phó: ” Xin lỗi, điện thoại quảng cáo, chúng ta tiếp tục.”
“ Ông chủ, không sao, tôi cũng thường nhận được điện thoại tiếp thị, phiền chết đi.”
“ Ài, đám người đó thật giỏi, chỗ nào cũng luồn lách vào được, tôi rất cẩn thận rồi vậy mà vẫn bị chúng phát hiện số điện thoại, không biết ai bán
Ông chủ nên đăng ký số điện thoại khác, hạn chế chia sẻ.”
Trước kia đều là Trần Thuật gọi người ta là ông chủ, giờ nghe người khác gọi mình là ông chủ, còn chưa quen được
Mình là ông chủ một công ty rồi
Mặc dù đại bộ phận cổ phần của công ty là của Khổng Nhược Khuê, nhưng cô ấy là bạn gái của mình, ha ha ha ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.