“ Tôi hiểu, tôi không để những chuyện nhỏ nhặt đó ở trong lòng.” Lạc Kiệt muốn kết thúc cuộc đối thoại này, hắn thấy nói chuyện với Trần Thuật thêm một chữ, tuổi thọ của mình sẽ giảm đi một giây:
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng
“ Cám ơn tổng giám Lạc.” Trần Thuật cười thật tươi: ” Tôi biết tổng giám Lạc gần đây công tác bận rộn, không cần để chuyện cơm liên hoan của tôi trong lòng nữa ..
Tổng giám Lạc, tối nay có tiếp tục tăng ca chứ?”
Câu này làm Lạc Kiệt không cách nào trả lời
Nếu như nói tối nay không cần tăng ca, vậy chẳng phải là cần tổ chức liên hoan cho y sao
Dù thế nào đây cũng là nghi thức chào đón của công ty với nhân viên mới
Nếu không muốn tổ chức nghi thức hoan nghênh này, vậy phải tiếp tục để toàn thể nhân viên tăng ca ...
Như thế không chỉ mình cũng bị kẹt lại ở văn phòng mà nhân viên cũng sẽ có ý kiến với mình
Tăng ca một ngày không sao, hai ngay không sao, nhưng đến ngày thứ ba, không vấn đề cũng thành vấn đề
Có nhân viên nào thích lãnh đạo suốt ngày ép tăng ca, bất mãn với mình mà tăng cao, nói không chừng sẽ bị thằng nhãi này lợi dụng
Trầm ngâm rất lâu, Lạc Kiệt đang định lên tiếng thì Trần Thuật thở dài: ” Xem ra tối này tổng giám Lạc vẫn muốn tăng ca, anh vất vả rồi, tôi không quấy rầy nữa.”
Nói xong quay mình đi luôn để lại mặt Lạc Kiệt âm u hơn cả trời mưa
Thằng nhãi này đang báo thù mình đây mà, bảo thù mình hôm qua làm mất mặt y trước mặt mọi người, không tổ chức nghi lễ hoan nghênh y, không phân phối văn phòng cho y, thậm chí không phân cốc công tác cho y, biến y thành người vô hình
Xem ra nếu không giải quyết vấn đề thì y không để mình yên đâu, cái thằng điên này không biết làm gì, nhưng giải quyết thì Lạc Kiệt không cam tâm
Phải đuổi thứ ngang bướng bất thuần này đi
Lạc Kiệt bắt đầu một ngày làm việc mới với tâm trạng không thể tệ hơn, cả thư ký xinh đẹp vào pha trà cũng khiến hắn thấy bực mình đuổi ra ngoài, hắn xưa này đã bao giờ phải thua thiệt vì ai, đã bao giờ phải tiến thoái lưỡng nan như thế này
Vừa rồi hắn vốn định nói "tối này không tăng ca", nhưng mà thằng nhãi khốn kiếp đó chặn đường lui của mình rồi
Giờ tiến cũng khó, chưa làm gì được y mà tâm trạng đã be bét thế này, không xong, y rảnh rỗi quá, suốt ngày không có việc gì để làm chẳng phải tới quấy rầy làm mình phát điên à
Giao việc cho Trần Thuật rồi, để y ăn sâu bén rễ ở đây thì làm sao đuổi đi được nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trái cũng khó, phải cũng khó
"Lâm Kỳ, thứ phế vật ăn hại, sao tuyển tên này vào chứ
Lạc Kiệt giận cá chém thớt, đem lửa giận trút lên Lâm Kỳ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Thuật hôm nay đem mấy cây hoa đá ở nhà tới văn phòng, đặt vài cây ở cửa sổ, vài cây để trên bàn, hài lòng nhìn văn phòng đơn điệu có thêm sức sống, sau đó kiếm một tấm vải, tự động lau chùi bàn ghế trong văn phòng một lượt, y bị coi là người vô hình ở đây, đương nhiên văn phòng này cũng không ai ngó ngàng gì tới
Bận rộn một phen, mọi thứ đã sạch sẽ cả rồi, bụi bặm biến mất làm tâm tình cũng tươi sáng thêm vài phần
Trần Thuật lại tự mình bật nước, pha một ấm trà, đứng ở bên cửa sổ nhìn dòng Châu Giang cuồn cuộn chạy, bắt đầu suy ngâm
Cần phải tìm được chỗ đột phá, hôm qua bị gạt sang lề, y có thể chấp nhận
Nhưng hôm nay không thể để như vậy được nữa, một khi hình thành thói quen, muốn phá vỡ nó càng gian nan
Đừng nói là mất hết uy tín, chính bản thân y cũng chẳng còn hứng thú ở lại
Nếu là trước kia, Trần Thuật sẽ nghĩ, nơi này không giữ mình thì còn chỗ khác, làm việc ở đây không vui, mình đổi chỗ khác mà làm là được rồi, với tài hoa của mình còn sợ không kiếm nổi chỗ làm hay sao
Nhưng thời gian qua trải qua biến cố lớn như thế kích thích sự kiêu ngạo của y
Các người không cho tôi sống tử tế, tôi cũng không cho các người sống tử tế, các người muốn đuổi tôi đi, tôi sẽ nghĩ mọi cách để ở lại
Tranh chấp với Lạc Kiệt không sáng suốt, nhưng y tới đây không phải để cúi đầu sống qua ngày, y phải khiến Lạc Kiệt tỏ thái độ
Bất kể thái độ hắn là gì, yêu cũng được, ghét cũng được, tuyệt đối không thể để hắn coi mình là kẻ vô hình
Uống hết cốc trà thì điện thoại ở trên bàn reo lên, Trần Thuật nhìn số mỉm cười
Xem ra có tác dụng rồi
Trần Thuật cầm điện thoại lên nghe, lát sau gõ cửa văn phòng của Lạc Kiệt, cửa phòng được mở ra từ bên trong, Lạc Kiệt mặt tươi cười chủ động đưa tay ra mời: ” Vừa vặn có chút thời gian, tôi muốn cùng phó tổng giám Trần thảo luận vấn đề phân công công tác ở trong phòng kế hoạch, phó tổng giám Trần rảnh rỗi chứ?”
“ Tôi không vấn đề gì, lấy thời gian của tổng giám Lạc làm chuẩn.” Trần Thuật hết sức khách khí:
Lạc Kiệt ngồi xuống ghế sô pha: ” Trà hay là cà phê?”
“ Trà đi, tôi quen rồi.”
- Uống trà rất tốt, trà có lợi cho sức khỏe
Lạc Kiệt bấm nút, gọi thư ký mang tới một tách trà, một tách cà phê
Lại luyên thuyên một hồi toàn lời vô vị thiếu dinh dưỡng, đợi thư ký đi rồi, Lạc Kiệt cầm cốc cà phê lên: ” Phó tổng giám Trần có suy nghĩ gì về công tác của mình không?”
Trần Thuật khiêm tốn nói: ” Tôi có suy nghĩ gì chứ ạ, tôi vừa mới tới, hai mắt tối om, chưa biết gì cả, xin tổng giám Lạc sai bảo.”
Khi đàm phán đừng bao giờ để lộ bài trước, kiên nhẫn đợi đối thủ báo giá, nếu anh để lộ bài, đối phương sẽ dựa vào cơ sở đó để hạ giá
Tương ứng, nếu đối phương báo giá trước, giá có cao, anh vẫn có thể kéo nó cao lên thêm nữa, giá thấp, đương nhiên anh có thể đòi hỏi thêm, không gian thao tác nhiều hơn
Lạc Kiệt nhướng mày, thằng nhóc này đúng là không dễ ứng phó, nếu mình ra giá quá thấp, y sẽ từ chối ngay, tới lúc đó nổ ra một phen tranh cãi không dứt
“ Trước tiên cậu phải làm quen với cơ cấu ở phòng kế hoạch đã, tình huống bên này có khác với phía Hoa Mỹ một chút, phòng kế hoạch chúng ta công ty trong công ty, quản lý cả tổ tuyên truyền, tổ quan hệ xã hội cùng với tổ tân truyền thông
Cách thức hoạt động của hai tổ đầu thì cậu đã thông thuộc rồi, tôi không cần giới thiệu nữa.”
“ Với tổ tân truyền thông, chủ yếu là phụ trách tài khoản công chúng của tập đoàn, quản lý tài khoản weibo, quản lý công bố thông tin chính thức và quản lý tài khoản công chúng của nghệ sĩ, đương nhiên cũng có giám sát và thẩm hạch, để tránh tin tức sai lầm hoặc không thích hợp đưa lên trên mạng, mang tới ảnh hưởng xấu với nghệ sĩ.”