“ Kia có phải Khổng Khuê không
Cảm giác thật giống.”
“ Khổng Khuê sao có thể ăn ở quán lề đường, giờ phẫu thuật thẩm mỹ phát triển như thế, rất nhiều người đều từ một khuôn đúc ra.”
“ Em gái đó thật xinh đẹp, có phải Khổng Khuê hay không cũng đáng tới làm quen.”
“ Không thấy bên cạnh người ta có người à?”
Một nhóm người trẻ tuổi ở bàn bên gồm bốn nam hai nữ chỉ trỏ về phía Khổng Nhược Khuê, bàn tán tranh cãi
Trong đó đó thanh niên xỏ khuyên tai thắt bím tóc, không kìm lòng được trước vẻ đẹp của Khổng Nhược Khuê, quyết định: ” Để tôi đi hỏi, nếu là Khổng Khuê, chúng ta cùng tới chụp ảnh chung, xin chữ ký.”
Nói xong đi luôn, loạng choạng tiến về phía Khổng Nhược Khuê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Buổi tối Trần Thuật ăn bào ngư kỳ thực bụng không còn mấy không gian trống nữa, nhưng mà Khổng Nhược Khuê đúng là thực sự biết chọn chỗ ăn, món cháo cua này phải gọi là số một
Hơn nữa còn do đích thân Khổng Nhược Khuê múc cho, nam nhân nào có thể từ chối được chứ
Mặc dù cúi đầu ăn cháo, nhưng lời bàn tán của mấy người trẻ tuổi bên cạnh vẫn lọt vào tai y
Nhìn thấy thanh niên kia đi tới, hơn nữa dưới bàn của bọn họ cả đống chai bia ngổn ngang, đủ biết là đã uống nhiều lắm rồi
Trần Thuật ngẩng đầu nhìn Khổng Nhược Khuê, phát hiện tuy cô đang ăn, nhưng hồn vía lại ở đẩu đâu, không biết có tâm sự gì, căn bản không để ý tới chuyện xung quanh
Thanh niên xỏ khuyên tai đi tới trước mặt Khổng Nhược Khuê hỏi: ” Làm phiền cho hỏi, chị có phải Khổng Khuê không?”
Khổng Nhược Khuê đang chìm trong ký ức tuổi thơ, không ngờ đột nhiên có người chạy tới trước mặt mình hỏi chuyện, đôi mắt mờ mịt ngước lên
Vừa nhìn dung mạo tuyệt mỹ đó, thanh niên kia tích tác xác nhận ngay hàng thật rồi, hô lên: ” Khổng Khuê ...”
Thanh niên kia vừa mới hét lên, tức thì đám bạn đang ở bên cạnh đợi tin tức thì kéo ùa cả sang, vây quanh hai người bọn họ
“ Đúng là Khổng Khuê chứ
Không nhìn nhầm chứ?”
“ Khổng Khuê thuật đấy, giống hệt trong phim luôn.”
“ Tôi thấy Khổng Khuê rồi, tôi thấy Khổng Khuê rồi ....”
Nam sáu nam nữ vây quanh họ kích động la hét, còn may lúc này vắng khách lắm rồi, nếu không thì không biết còn kinh động bao nhiêu người nữa
Rầm
Trần Thuật thình lình đập bàn một cái, bát đũa chấn động, ngay cả Khổng Nhược Khuê đang chưa biết phải ứng phó với những người kia ra sao cũng giật bắn mình
Dùng sức quá mạnh, không chỉ bàn tay đau rát, cả cánh tay cũng muốn tê đi
“ Khổng Khuê, Khổng Khuê, Khổng Khuê ...
Các người suốt ngày gọi Khổng Khuê, không thấy phiền à?” Trần Thuật mặt đỏ bừng bừng, phẫn nộ chỉ: ” Các người nhìn kỹ bạn gái tôi đi, cô ấy giống Khổng Khuê chỗ nào hả, cô ấy xinh đẹp hơn Khổng Khuê nhiều.”
Mấy người trẻ tuổi kia đang hưng phấn bị thái độ ác liệt của Trần Thuật làm khựng lại
“ Anh đừng lừa tôi, chị ấy đúng là Khổng Nhược Khuê.” Xỏ khuyên tai đó quá kích động, nói xong ợ một cái, lại thấy ở trước mặt mỹ nữ có hành vi này không ổn, vội che miệng lại: ” Chị là Khổng Khuê đúng không?”
Khổng Nhược Khuê chỉ Trần Thuật, cười bẽn lẽn: ” Tôi là bạn gái anh ấy.”
Mấy người kia ngỡ ngàng: ” Không phải Khổng Khuê sao, sao thế được?”
“ Anh lừa tôi chứ gì
Chúng tôi xem phim chị ấy đóng rồi, bạn gái anh giống hệt Khổng Khuê.”
“ Đúng thế, tôi còn mua album của chị ấy cơ mà, làm sao mà nhầm được.”
Xác nhận bằng mắt mà nói, cô gái này chính là Khổng Khuê
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Hừ.” Trần Thuật ngồi đó tỏ ra hết sức bực bội:
“ Bạn gái tôi từ thời cao trung đã bị người ta nhận nhầm là Khổng Khuê rồi, lên đại học còn bị người ta gọi là Khổng Khuê thứ hai, lại còn có người hoang đường tới mức biết cô ấy không phải Khổng Khuê còn cứ chạy tới xin chụp ảnh chung chỉ để khoe khoang trên mạng xã hội ..
“
“Các người có biết làm thế gây phiền nhiễu cho người khác lắm không
Chúng tôi chỉ là người bình thường, chúng tôi muốn sống cuộc sống đơn giản bình đạm chứ không muốn trò đùa cho người khác, các người có thôi đi không hả, đừng làm phiền người ta nữa.”
Đám nam nữ trẻ tuổi thấy Trần Thuật phản ứng mạnh như thế làm họ bán tín bán nghi nhìn nhau
“ Thôi mà, bọn họ chỉ là không biết …” Khổng Nhược Khuê kéo tay Trần Thuật khuyên can:
“ Em để anh, không tin chứ gì, tôi hỏi nhé Khổng Khuê liệu có ăn uống ở hè phố không?” Trần Thuật lên tiếng hỏi trước:
Trừ khi quay tiết mục, làm gì có minh tinh đi ăn uống hè phố, đám thanh niên lắc đầu, trong suy nghĩ bình thường, minh tinh cỡ đó chỉ xuất hiện ở nhà hàng có sao mà thôi
“ Khổng Khuê liệu có múc cháo cho tôi không
Vừa rồi cô ấy múc cháo cho tôi đấy, các cô các cậu có thấy không hả?” Trần Thuật lại hỏi:
“ Tôi nhìn thấy.” Một nữ sinh kẻ mắt đậm như yêu tinh giơ tay: ” Khi ấy thấy chị ấy rất xinh đẹp, nên từ lúc chị ấy đi vào tôi để ý rồi, thấy chị ấy múc cháo cho anh ấy.”
Trần Thuật chỉ thuật miệng mà hỏi thôi, đây là nghề cũ của y, chuyên ứng phó sự cố, khi một loạt chứng cứ nhỏ tổ chức lại, sẽ thay đổi cách tư duy của một người, y không cần biết là có người nhìn thấy hay không, y chỉ cần tự nói điều ấy là đủ
Nhìn sang cô nữ sinh vô tình giúp mình một việc lớn, Trần Thuật lại hỏi: ” Thế mấy đứa có nhận ra tôi không?”
Sáu cái đầu lắc liền một lúc, người này thì chắc chắn là không biết
“ Thế không phải là xong rồi à, tôi chỉ là một nhân vật nhỏ vô danh.” Trần Thuật kéo cổ áo sỏ mi lên: ” Nhìn xem đây là áo hiệu gì
Thôi khỏi nhìn, áo mua thanh lý ở lề đường đấy, Khổng Khuê liệu có tìm một người bạn trai như thế không?”
Cả đám quan sát Trần Thuật, tuy coi là ưa nhìn, nhưng ăn mặc rất bình thường, lại lần nữa lắc đầu
Trăm phần trăm tuyệt đối không thể có
Sau đó Trần Thuật đưa ra kết luận cuối cùng, rất là bực tức chỉ Khổng Nhược Khuê: ” Thế bây giờ còn cho rằng cô ấy là Khổng Khuê không?”
“ Ợ ...” Xỏ huyên tai lại lần nữa ợ hơi bia, dụi đôi mắt đã hơi mơ hồ, chắp tay với hai người: “ Xin lỗi, xin lỗi, chúng tôi nhầm người, làm phiền anh chị.”
“ Nhưng mà công nhận bạn gái anh giống Khổng Khuê thật đấy, anh thật may mắn.” Một chàng trai hết sức hâm mộ:
“ Chị, chị thật xinh đẹp.”
Mấy người kia vừa xin lỗi vừa khen ngợi Khổng Khuê, vẻ mặt lấy lòng.