Đừng thấy người ta mắt xanh mỏ đỏ, gắn đủ thứ phụ kiện kỳ quái lên người thì đánh giá người ta không phải người tốt
Đám thanh niên nam nữ này chính là thế, tuy uống có hơi say rồi, nhưng biết mình sai vẫn nhận lỗi, thái độ chân thành
Trần Thuật bấy giờ mới nguôi giận, giọng nói hiền hòa hơn: ” Không sao, chúng tôi cũng quen rồi, cứ ra ngoài là thế nào cũng có người chạy tới làm phiền, cô minh tinh đó hại người không ít.”
“ Xin lỗi anh, xin lỗi anh.” Xỏ khuyên tai trông rất lưu manh, nhưng lại biết lý lẽ, xua tay với đám bạn: ” Đi thôi về uống tiếp.”
“ Cám ơn.” Trần Thuật chắp tay: ” Tôi và bạn gái phải ăn cơm nữa, nếu nguội mất thì phí.”
Mấy người kia cười ngại ngùng quay về bàn của mình
“ Anh trai, mời anh một chén.” Xỏ khuyên tai về bàn mình nâng chai bia lên:
Trần Thuật nâng cốc trà mỉm cười lấy trà thay rượu
Chuyện vậy là trôi qua, mấy người trẻ tuổi lại bàn tán rôm rả, chơi đoán số phạt bia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Anh là đồ lừa đảo.” Khổng Nhược Khuê đầu cúi thấp, nãy giờ cô nhịn cười tới khổ, nói nhỏ:
“ Tôi không muốn lên tin nóng.” Thần Thuật ung dung ăn rau muống: ” Bình tĩnh, lúc này nhất định phải tỏ ra thật bình thản, vừa rồi nói là họ nhận nhầm người, có khi vẫn còn bán tín bán nghi
Nếu cô ăn quá vội để đi, họ sẽ còn kéo tới đấy.”
Loại chuyện này chỉ có thể đánh chết cũng không nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như bị bọn họ xác định là Khổng Nhược Khuê, thế nào cũng vây quanh đòi chụp ảnh chung, rồi ký tên, lúc đó có khi kéo thêm những người khác tới, thế nào cũng biến thành buổi họp mặt fan
Kết quả tất yếu sẽ là tin tức Khổng Nhược Khuê và "nam nhân thần bí" hẹn hò sẽ bay khắp nơi
Khổng Nhược Khuê thường xuyên lên trang bin, gặp phải loại chuyện này nhiều rồi, cô ấy là đại minh tinh, chả ai dám làm gì, còn mình thế nào cũng bị đám fan cuồng lôi ra lý lịch ba đời, sau đó ngày ngày rình rập đầu ngõ, đợi mình đi ra chọi đá
Rơi vào vòng xoáy scandal, Đông Chính cũng không thể không có ý kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Khởi Nguyên đang hừng hục như mặt trời chính ngọ, nhưng hắn lên tới đỉnh cao sự nghiệp rồi, giữ được sức hút là tốt, khó mà tiến thêm được nữa
Đôi khi không phải anh đi xuống, mà vì khán giả đã quá quen mặt anh, không còn cảm giác tươi mới nữa
Đó là sự khắc nghiệt của giới giải trí
Còn Khổng Nhược Khuê vẫn rất trẻ trung, cô là tương lai của Đông Chính, hiện cũng là chiêu bài, là cây sinh tiền của Đông Chính, nếu có gì bất trắc, Đông Chính lại không lột da y hay sao
“ Có phải anh thường xuyên làm loại chuyện này không?” Khổng Nhược Khuê thì thầm, đến cái điệu bộ cắn môi nhịn cười cũng thật xinh đẹp:
Vì để thuận tiện nói chuyện, hai người ghé sát đầu vào nhau, Trần Thuật ngửi được cả mùi thơm trên tóc cô, dìu dìu, thoang thoảng, rất dễ ngửi, mắt hết sức tự nhiên liếc qua đồi ngực nhấp nhô, nuốt nước bọt ực một cái
“ Lần đầu tiên đấy.” Trần Thuật thấy mũi ngưa ngứa, hơi ngả người ra sau: ” Cô nghĩ rằng tôi thường xuyên cùng đại minh tinh ăn uống ở ngoài đường hay sao mà gặp loại chuyện này?”
Mặc dù Thang Đại Hải cũng có thể coi là danh nhân, là "tri âm ca ca" của vô số thiếu nam thiếu nữ
Nhưng đại đa số mọi người chỉ quen thuộc với giọng nói trầm ấm đầy sức hút của hắn, không biết cái bản mặt đại thiếu gia phong lưu của hắn
Cho nên dù Trần Thuật thường xuyên cùng Thang Đại Hải, Lý Như Ý ăn uống ngoài đường, rất hiếm khi bị người ta vây quanh
Thi thoảng cũng có fan tới xin chữ ký, Thang Đại Hải cười toét miệng, vừa mới rồi còn đang bốc phét với hai người anh em về chiến tích bất bại của mình trong đám hoa cỏ, nhận bút một cái, lập tức biến thành một tên cầm thù nho nhã, vờ vịt vít một câu : Mong rằng rượu em uống đều là rượu ngon, người em gặp đều là người tốt, tình yêu em có là câu chuyện tình động lòng người nhất trên đời
Mỗi lần như thế Trần Thuật và Lý Như Ý thống khổ như bị táo bón
Giả dối tới mức ấy không ai hơn được nữa
Cười đau bụng một hồi, Khổng Nhược Khuê mới nghĩ tới một vấn đề:
“ Này, lát nữa chúng ta đi thế nào?”
“ Sao?”
Khổng Nhược Khuê chỉ chỉ vì trí chiếc xe RV, Trần Thuật liền đau đầu
Chiếc xe RV như ngôi nhà di động đỗ ở dưới bóng cây rậm rạp khá xa, ở đó có mấy chục cay cổ thụ che đi, lại ở sau lưng đám thanh niên nam nữ kia, trời lại tối, nên không ai phát hiện sự tồn tại của nó
Nhưng đợi xe khởi động rời đi, e là lập tức nhận ra bị lừa
Hai người đã ăn xong, không thể ngồi trơ đó, chẳng lẽ ôm ấp thể hiện tình cảm, Trần Thuật thoáng suy nghĩ, đứng dậy đi tới bàn bên: ” Các bạn, chúng ta gặp nhau coi như có duyên, cám ơn vừa rồi thông cảm cho chúng tôi, nào, tôi mời mỗi người một chén.”
“ Được.” Xỏ khuyên tai lảo đảo cầm chai bia đứng dậy, vỗ vai Trần Thuật: ” Ông anh được đấy, nào mọi người, chúng ta mời anh ..
Í, ánh tên là gì nhỉ?”
Trần Thuật cười rất vui vẻ, không cần suy nghĩ đáp luôn bằng tên y ghét nhất trên đời: ” Tôi tên là Vương Tín.”
“ Vương Tín, tên hay lắm, lời có chữ tín, tên hay ..
Nào mọi người chúng ta mời anh Vương Tín một ly.” Xỏ khuyên tai nhiệt tình ôm vai Trần Thuật hô:
“ Mời anh Vương Tín.”
Mọi người đồng loạt nâng chai lên mời:
Trần Thuật uống xong bỏ cốc xuống: ” Các bạn chơi vui vẻ nhé, tôi có việc phải đi trước đây.”
“ Mà này sao không thấy bạn gái anh đâu nhỉ, sao chỉ có một mình anh
Nữ sinh chợt nhận ra chuyện lạ, nghiêng người nhìn sang bàn hai người thì đã không thấy ai nữa rồi:
“ Bạn gái tôi ấy à?” Trần Thuật cười ha hả: ” Bạn gái tôi có chút việc, đi trước rồi.”
“ Đi trước à
Vì sao không đi cùng nhau?”
“ À, chuyện của cô ấy gấp hơn.”
Đúng lúc này ánh đèn pha sáng lên phá tan bóng tối
Chiếc xe RV lớn màu đen như con dã thú từ dưới bóng râm tàng cây rậm rạp đi ra, khi đám thanh niên bị ánh sáng mạnh làm nheo mắt lại, chiếc xe đã rời đi
“ Khổng Khuê ...” Có cô gái từ đầu tới cuối nói ít chợt nhận ra cái gì, chỉ chiếc xe đó hét lên: ” Cô ấy chính là Khổng Khuê, đó là xe của cô ấy …”