Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 77: Chẳng qua chỉ là vài đồng tiền




Thực lòng mà nói, Nhạc Hải tuy làm ăn chẳng hề đàng hoàng, nhưng bọn họ chẳng muốn đóng băng hoạt động của Lý Như Ý, mới đầu làm thế là vì xoa dịu chủ tịch Đới, không cho hắn nghỉ một hai năm khó ăn nói
Nhưng về sau tiếp tục đóng băng hoạt động của Lý Như Ý thì do thái độ của hắn
Ít nhất dưới góc nhìn của Từ Vĩnh Uy là vậy, thằng này không biết nói tiếng người, không cách nào giao lưu
“ Chúng tôi biết cậu không có tiền, không phải chúng tôi đang nghĩ cách giúp cậu đây à
Cậu ký hợp đồng với chúng tôi, cậu đi kiếm tiền, công ty đưa cậu lên ..
Nói không chừng hai năm sau cậu trả hết tiền cho công ty, vẫn có thể kiếm sống bằng bát cơm này
Cậu lãi lớn ấy chứ, đúng không?”
Lưu Long dụ dỗ, hắn xót lắm chứ, nếu mọi chuyện diễn ra đúng kế hoạch thì 4 năm qua, số tiền Lý Như Ý có thể kiếm về cho công ty đâu chỉ 5000 vạn, ai muốn chôn vùi cây sinh tiền của mình, song nếu không làm thế, sao kẻ khác nghe lời
“ Có tiền tôi cũng không đền.” Lý Như Ý cứng rắn nói:
Lưu Long buông thõng vai, cười khổ bất đắc dĩ: ” Ông chủ, thằng này cố chấp ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hết cứu rồi.”
“ Lý Như Ý, quả nhiên là có cốt khí, tôi không nhìn nhầm cậu
Lời cần nói chúng tôi đã nói cả rồi, chuyện nên nghĩ cho cậu, chúng tôi cũng nghĩ hết rồi.” Từ Vĩnh Uy lấy mấy từ giấy từ trong ngăn kéo ra: ” Đây là hợp đồng chúng tôi soạn thảo, cậu cầm lấy mà xem, đồng ý thì chúng ta ký, không đồng ý thì đường ai nấy đi, cậu cứ tiếp tục nát đi ở đây.”
Lý Như Ý nhận lấy hợp đồng, bên kia chưa kịp thở phào thì xoẹt, hắn xé làm đôi
Xoẹt, xé tiếp làm bốn, mắt nhìn chằm chằm chằm Từ Vĩnh Uy, lại xé tiếp, xé tới khi không đủ sức xe nữa mà thôi
Sau đó cầm đống giấy vụn ném thằng vào mặt Từ Vĩnh Uy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“ Đồ rác rưởi.” Lý Như Ý mắng xong nhổ phì một bãi nước bọt, xoay người sai bước đi ngay, đằng đằng sát khí như hung thần giáng thế:
Từ Vĩnh Uy lần Lưu Long sững sờ tới không kịp có chút phản ứng gì
Cũng như lúc tới, Lý Như Ý đi tới đâu xôn xao tới đó, thậm chí chỉ hơn không kém
“ Trời ơi, Lý Như Ý ..
Làm sao, làm sao mặt anh toàn máu thế kia.”
“ Bên trong đó rốt cuộc xảy gì, sao lại đánh nhau
Không thể nào, anh ấy đánh nhau với chủ tịch à?” Có người tỉnh táo hơn thúc giục: ” Mau mau vào xem ông chú thế nào ..
ngó nghiêng gì, vào xem đi hông phải hắn giết ông chủ rồi chứ?”
Suốt quãng đường đi ra, phàm là ai nhìn thấy mặt mày máu me của Lý Như Ý đều kinh hoàng, không biết rốt cuộc có chuyện gì trong phòng chủ tịch
Cô thư ký xinh đẹp chạy vào trong, chưa kịp nói gì thì bị đuổi ngay ra ngoài, thư ý thấy gương mặt giám đốc đáng sợ như thế rối rít lui ngay, đồng thời ngăn cản người khác không tới gần tránh gặp họa
Nhìn cán cửa văn phòng bị Lý Như Ý đã cho muốn đổ, trong phòng thì mảnh vỡ khắp nơi, mắt Từ Vĩnh Uy như rắn độc, tay nắm chặt vẫn run lên, mất một lúc mới nói lên lời: ” Cậu nói xem, thằng đó có phải là bị ngu không?”
“ Thằng này đúng là ngu thật rồi, chúng ta muốn cho hắn cơ hội, nhưng hắn lại không biết lòng người tốt
Suốt ngày chỉ muốn giải trừ hợp đồng, giờ cho hắn giải trừ hợp đồng hắn lại gây chuyện, dọa ai chứ?” Thái độ cứng rắn quá mức của Lý Như Ý làm Lưu Long cực kỳ không thoải mái, trừ Lý Như Ý, chưa có nghệ sĩ nào công ty dám cãi hắn một câu đừng nói là dám đụng chân đụng tay:
“ Hắn nghĩ mình cứng à, vậy tôi xem rốt cuộc hắn có thể cứng tới mức nào
Cái nền tảng hắn phát livestream mỗi tối tên là gì nhỉ
Đấu Ngưu à
Phát thông báo luật sư cho Đấu Ngưu, nói Lý Như Ý là nghệ sĩ ký hợp đồng với chúng ta, nếu không được chúng ta cấp quyền mà họ vẫn cứ hợp tác với hắn là phạm pháp, chúng ta kiện họ ra tòa.” Từ Vĩnh Uy đấm bàn, gân xanh chằng chịt:
“ Vâng, tôi sẽ bảo ban pháp chế làm ngay.” Lưu Long hùng hổ nói: ” Hắn chạy tới đâu chúng ta chặt tới đó, để xem còn láo được nữa không?”
Nói rồi lại có chút không yên tâm: ” Ông chủ, liệu có chuyện gì không?”
“ Có chuyện gì được chứ?” Từ Vĩnh Uy cười lạnh: ” Giấy trắng mực đen rành rành, chỉ cần hắn chưa chết, chúng ta bóp chặt hắn trong tay.”
“ Tôi sợ là chuyện ầm ĩ lên, làm mất mặt ông chủ ..
Hay là để tôi sai người nói chuyện với hắn?” Lưu Long hạ giọng xuống, hắn bị Lý Như Ý đánh, chuyện không lớn, nhưng thế nào cũng phải có thái độ xử lý sự việc, kỳ thực ông chủ biết thằng này thế rồi, còn ném cái cốc vào mặt hắn, đời nào hắn nghe, nhưng lại chẳng thể trách ông chủ:
" Tạm thời không cần
Từ Vĩnh Uy trầm ngâm chốc lát rồi nói:
"Đợi qua vài ngày cho hắn nguội cái đầu xuống rồi hẵng phái người đi nói chuyện, nói không chừng hắn sẽ thay đổi ..
Dù sao thì tài hoa và nhiệt tình của thằng này là có, thao tác tốt không lo không kiếm được tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Long nghĩ lại khuôn mặt đầy máu của Lý Như Ý, lo lắng nói: ” Mong là mặt hắn không sao.”
Từ Vĩnh Uy ánh mắt bất thiện liếc sang, Lưu Long biết mình lỡ lời, không cẩn thận nói ra bất mãn trong lòng, vội quan tâm hỏi: ” Bụng ông chủ không sao chứ ạ, thằng đó ra tay đúng là tàn nhẫn, xem ra cơ sở vũ đạo trước kia chưa mất, chắc mấy năm qua hắn vẫn chưa từ bỏ âm thầm luyện tập chờ ngày quay lại ..
Trong lòng chắc là đầy một bụng tức.”
“ Không cam tâm thì sao nào
Trên đời này người không cam tâm nhiều lắm.” Từ Vĩnh Uy phất tay: ” Bảo thư ký dọn dẹp đi, không để ý tới hắn nữa, đừng quên tối nay có hẹn với Vương Tín của Hoa Mỹ bàn hợp tác hạng mục mới, chuyện này quan trọng hơn, đừng quên.”
“ Vâng ạ, tôi đi chuẩn bị ngay.” Lưu Long làm sao quên được, Vương Tín có cô thư ký tên Lăng Thần, hắn từng gặp rồi, rất vừa mắt, gần đây nghe trong giới đồn đại, em gái xinh xắn đó do Vương Tín cướp được từ lay tên nhân viên, gây chuyện náo động một thời
Em gái đó thích hư vinh, xem ra mình còn có cơ hội, chẳng qua chỉ là bỏ ra ít tiền thôi mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.