“ Làm sao mà vừa mắt được
Một tên công tử phong lưu thay bạn gái còn chăm chỉ hơn thay quần áo, loại nam nhân ấy tôi thà vứt vào thùng rác chứ không muốn đem về nhà.”
Tạ Vũ Khiết nhắc tới nam nhân kia thì đánh mất cả vẻ ưu nhã: ” Mẹ tôi cũng nghe nói tới tin đồn không hay về hắn, rất không thích, chỉ có cha tôi là ngoan cố nói đó là con trai của người bạn lâu năm, nhân phẩm cha người ta rõ ràng ra đó, con trai làm sao kém được.”
“Cô nói đi, có vô lý không hắn là hắn, cha hắn là cha hắn, liên quan gì tới nhau chứ, chuyện cha hổ sinh con chó còn ít à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy mà cha tôi cứ nói chỉ là mấy chuyện đồn đại vô căn cứ thôi.”
“Thực sự là không cách nào cưỡng lại được cha tôi, tôi đành đồng ý, không ngờ hai nhà gặp nhau ăn một bữa thôi mà làm tôi thiếu chút nữa tức chết.”
Khổng Nhược Khuê nghe mà mê, đặt cốc cà phê xuống, quay hẳn người sang thúc giục: ” Kể mau, kể mau, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”
Tạ Vũ Khiết cũng đang muốn chia sẻ nỗi phiền muộn này: ” Thì tôi muốn phá chuyện này, cho nên tới đó chuyên môn mặc toàn hàng hiệu, đem đủ nhẫn nào, dây chuyền, vòng tay của mẹ tôi đeo hết lên người ..
gặp hắn một cái là tôi khoe túi xách của tôi giá bao nhiêu, dây chuyền là bản có giới hạn thế nào, dù có tiền cũng không mua được
Cô biết hắn nói ra sao?”
Khổng Nhược Khuê đá luôn giày đi, hai chân co lên ghế, mặt háo hức: ” Nói thế nào, nói thế nào?”
Tạ Vũ Khiết nghiến răng: ” Hắn nói tôi là cái tủ triển lãm đồ xa xỉ di động, còn có công năng quảng cáo bằng âm thanh.”
“ Oa, hắn nói vậy thật sao ...” Khổng Nhược Khuê cười lăn cười bò, tay ôm bụng: “ Cái tên đó làm sao mà mồm miệng độc ác thế
Giống một người bạn tôi quen.”
“ Giống người bạn cô quen?” Tạ Vũ Khiết nắm bắt ngay được câu quan trọng nhất này, so với lễ xem mắt cực phẩm của mình, tất nhiên cô càng hứng thú với chuyện của Khổng Nhược Khuê hơn:
Phải biết rằng cô gái này thuộc loại "cả đời solo", cho tới giờ còn chưa yêu đương gì hết, chưa bao giờ chủ động nhắc tới nam nhân nào cả
Đôi khi đám bạn bè bọn họ hỏi quan hệ với Bạch Khởi Nguyên, cô chỉ hời hợt nói vài ba câu cho có, hoàn toàn không có chút hứng thú gì chứ đừng nói tới chuyện yêu đương
Nhưng câu này thì khác, có một mùi vị rất rất khác
“ Cái tên đó ác khẩu lắm, có cơ hội sẽ giới thiệu cho cô.” Khổng Nhược Khuê cười hì hì, nóng ruột giục giã: ” Mau mau kể tiếp đi, còn nữa không, giữa hai người xảy ra chuyện gì?”
“ Sau đó thì ăn cơm, tôi cố ý nói tối thích món này món kia của Pháp, thích bánh mì của Anh, thích rượu vang của Úc ...
Cô đoán xem hắn thế nào?”
“Hắn nói là hắn thích ăn quẩy, đậu hũ thối của Trung Quốc
Còn nói trên đậu hũ thối cho thêm tương ớt, tư vị càng tuyệt ..
Tôi mắng hắng nhà quê, hắn mắng tôi sính ngoại.”
Tạ Vũ Khiết chán ngán, tuy vậy qua lúc kích động ban đầu thì giọng đã khôi phục nhỏ nhẹ vừa đủ, cho thấy giáo dưỡng rất tốt
“ Tôi tưởng rằng qua được bữa cơm đó là xong rồi, mọi người đường ai nấy đi, tới chết không qua lại nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ngờ cha mẹ hai nhà nhất định muốn chúng tôi đi tản bộ, đánh golf.”
“ Cô biết hắn còn thô bỉ tới dương dương đắc ý kể với tôi những cô gái trước kia hắn quen chân dài ra sao, ngực to thế nào, biết làm nũng lấy lòng người ta ra sao ..
Tôi tức giận, sau đó giả vờ chưa bao giờ đánh golf, nhờ hắn dạy, đợi hắn đứng sau lưng tôi, tôi cho một gậy vào đầu.”
Khổng Nhược Khuê mắt chữ 0 mồm chữ A, không dám tin cô bạn luôn hiền dịu thục nữ của mình lại làm thế, dù chỉ nảy sinh trong ý nghĩ chưa thực hiện thì thẳng cha kia chắc chắn phải là loại cực phẩm:
Tạ Vũ Khiết bĩu môi: ” Hắn không thích thôi, tôi chẳng ưa hắn, rất tốt.”
“ Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách người ta, trước tiên bản thân cô không chân thành, biến bản thân thành người mê vật chất, sùng bái hàng ngoại, trong lòng người ta có thành kiến.” Khổng Nhược Khuê nói một câu công bằng:
“ Hắn phong lưu có tiếng, chẳng lẽ tôi thực sự gả cho hắn sao
Hơn nữa tôi nghe người ta nói, càng là loại công tử chơi bời, hắn càng thích loại hình cô gái nhà bên, loại trạch nữ
Chơi chán rồi về nhà, còn được người ta khen lãng tử quay đầu, bằng vào cái gì cơ chứ
Vốn tôi chẳng định kết hôn sinh con, chỉ muốn hiến thân cho sự nghiệp nghệ thuật
Hắn là cái thá gì?” Tạ Vũ Khiết càng nói càng uất ức:
Khổng Nhược Khuê bĩu môi: ” Đó là vì cô chưa gặp được người mình thích thôi, nếu gặp được rồi sẽ không nghĩ thế đâu.”
Đến lượt Tạ Vũ Khiết mắt rực sáng: ” Cô gặp được rồi à?”
Khổng Nhược Khuê mặt thoáng hồng: ” Lại chẳng phải là đợi xe taxi, làm sao mà dễ gặp như vậy được.”
“ Đáng nghi lắm.” Mắt Tạ Vũ Khiết quét qua quét lại trên mặt Khổng Nhược Khuê: ” Một thời gian không gặp rồi, cảm giác cô có chuyện gì che giấu.”
“ Làm gì có.” Khổng Nhược Khuê xua tay: ” Bản tiểu thư đây rất công bằng, cô yên tâm đi, cô đã đem chuyện xấu của mình kể ra, nếu tôi đi xem mắt, nhất định cũng sẽ kể cho cô đầu tiên.”
“ Được, giao hẹn như thế.” Tạ Vũ Khiết cao hứng: ” Thật đáng mong đợi, nam nhân được Khổng đại tiểu thư thích sẽ phải ưu tú như thế nào.”
“ Chân không què, mắt không mù là được.” Khổng Nhược Khuê cầm cốc trà lên, hời hợt nói:
“ Xì, thế thì có mà đầy ngoài đường, cũng có thấy cô thích đâu?” Tạ Vũ Khiết vươn mình, uống hết cốc cà phê, vất vả cả ngày cảm giác bụng đoi đói: ” Heo Con, tối nay chúng ta ăn gì đây, hay tới quán mà chúng ta hay hẹn hò đi.”
Khổng Nhược Khuê đang định trả lời thì di động trên bàn sáng lên, cô cầm xem tin nhắn, rụt cổ ngại ngùng nói: ” À ..
Tối nay ..
Tối nay tôi có hẹn rồi.”
Tạ Vũ Khiết nổi giận: “ Khổng Khuê, cô không có nghĩa khí ...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng ta lần nào không phải cùng nhau uống trà chiều, sau đó cùng nhau đi ăn tối
Cô mặt mũi nào vứt bỏ tôi lại, đi một mình
Lương tâm cô không biết đau à?”
“ Xin lỗi, xin lỗi.” Khổng Nhược Khuê chắp tay liên hồi rồi đưa lên sờ ngực: ” Nhưng mà chả biết vì sao, tôi chẳng đau gì cả.”