Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 83: Chàng Lọ Lem Trần Thuật (1)




Quán mỳ Lão Gia
Cửa kính màu khép hờ che bớt phần nào cái nắng hè, bên ngoài treo biển "tạm ngừng kinh doanh", thi thoảng có sinh viên đi qua thất vọng lại hậm hực, cái quán nát này làm ăn chẳng ra sao cả, cứ hứng lên là đóng cửa, chẳng thèm nghĩ tới cảm thụ của khách hàng
Nhưng mà chỉ cần mai mở cửa lại, đám khách hàng giận hờn lại bỏ hết tự trọng chạy vào gọi món
Trong quán không có người nào khác, chỉ có tiếng băm chặt đều đặn, không khí tràn ngập sự uể oải lười nhác
Trần Thuật ngồi trước bàn lướt web, tìm kiếm tin tức về đám người liên quan tới Công ty giải trí Nhạc Hải
Thời đại internet, chỉ cần một người từng sống, từng tồn tại, trên mạng sẽ để lại dấu vết về người đó
Chỉ cần tin tức được lưu trữ, sẽ có người tìm ra được nó
Chuyện của Lý Như Ý thay đổi rồi, trước kia còn có thể đợi, giờ thì khác, nếu không ra tay trước, e là hắn sẽ gặp phải đòn thù của phía bên kia
Cạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửa mở ra, một cơn gió thơm mang theo mùi chanh thổi tới, trên bàn trước mặt Trần Thuật bị người ta đặt mạnh một chai sô-đa cắm ống hút
Một người mặc áo khoác xám, đeo kính râm lớn đi tới chỗ đối diện Trần Thuật, đập một tay xuống bàn, ngả người tới, mặt không có chút cảm xúc nào: ” Kiểm tra hàng trước đi.”
Trần Thuật mặt mày ngơ ngác không hiểu gì, ánh mắt vừa vặn nhìn ngực cô, hô hấp lập tức dừng lại, do động tác cúi người, cổ áo trễ xuống non nửa bầu ngực trắng nõn, theo từng cái hít thở mà phập phồng lên xuống, nâng niu áo lót ren đen chẳng tác dụng che chắn gì mà chỉ xúi người ta làm bậy, lại khe ngực sâu thẳm khơi gợi trí tưởng tượng
Chỉ là biết người đó lợi hại, y vội cầm chai soda lên uống một ngụm che giấu: ” Ngon lắm.”
“ Đợt hàng này mang từ Tam giác vàng tới, hàng loại A đấy.” Mỹ nữ đeo kính râm ngồi xuống, cảnh xuân thoáng chốc biến mất, cô trầm giọng nói: ” Toàn bộ thị trường Đông Nam Á chỉ tôi mới có loại thuần khiết như thế này thôi.”
“ Lợi hại.” Trần Thuật giơ ngón cái lên:
“ Anh lấy bao nhiêu?”
“ Cho một chai nữa đi.”
Mỹ nữ vỗ bàn: ” Xem thường Nữ vương đêm đen này à
Tôi đích thân tiếp đãi toàn khách hàng lớn, mỗi người ít nhất lấy một tá ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh lấy một chai, muốn sỉ nhục tôi phải không?”
“ Vậy ..
Lấy một tá.” Trần Thuật sợ lấy quá nhiều mình không uống hết, y không khoái mấy loại này, bia thì lấy cả két cũng không sao:
“ Tiền nào của nấy, anh đã lấy hàng loại A của tôi, vậy thì giá cũng cao hơn thị trường đấy.” Nữ vương đêm đen mặt nghiêm túc, bộ dạng cứ như đang mua bán lớn tới hàng tỷ vậy: ” Cường đầu trọc, anh không ý kiến gì chứ hả?”
“ Nữ vương đêm đen, cô bắt nạt Cường đầu trọc này không hiểu giá thị trường à
Tôi cũng không phải là thằng ngốc mới vào nghề, máu qua rồi, lửa qua rồi, vào sống ra chết không biết bao lần.” Cường đầu trọc cười gằn hơi ngả người tới:
“ Năm nay sản lượng sữa bò của Tam giác vàng cực cao, toàn bộ thị trường cung không đủ cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người khác bán đều phải giảm giá, vì sao hàng của cô không giảm mà còn tăng?”
“ Giết.” Nữ vương đêm đen mắt lóe sát khí, cằm một cái đũa trong ống, cắm vào lòng bàn tay Cường đầu trọc:
“ Á ...” Cường đầu trọc phối hợp kêu thảm thiết cứ như bị dam đâm xuyên qua tay thật vậy:
Nữ vương đêm đen gằn giọng: ” Ba ngày sau chúng ta tay giao hàng, tay giao tiền.”
Cường đầu trọc rối rít gật đầu: ” Được, được, được, cô nói sao thì là thế.”
“ Sao thế, sao thế?” Lão Gia nghe thấy tiếng kêu của Trần Thuật thì hùng hổ cầm cái muôi lớn chạy ra: ” Trần Thuật có chuyện gì?”
Màn đêm chậm chạp buông xuống, đem cái ồn ào lẫn cái nóng bao phủ trong bóng tối bình thản và từng cơn gió đêm vi vu
Trong quán mỳ nhỏ, Trần Thuật còn đang ôm tay nhăn nhó chưa kịp trả lời thì Lão Gia mặt đã tươi hơn hớn đi tới phía thiếu nữ đeo kính râm, cao hứng reo lên: ” Tiểu Khuê tới đấy à, sao không nói một tiếng
Chú đi lấy hoa quả cho cháu ăn trước.”
Nữ vương đêm đen chớp mắt biến thành cô gái nhỏ, quay sang cất giọng trong trẻo làm nũng: ” Lão Gia, không cần đâu ạ, cháu không ăn hoa quả, cháu để bụng ăn món chú nấu cơ.”
“ Được được, lát nữa cháu ăn nhiều vào.” Đúng là một câu mát lòng, Lão Gia cười híp cả mắt: ” Chú muốn mời cháu ăn một bữa, nhưng mà không có số điện thoại, nên bảo thằng thối tha kia gọi điện mời cháu
Thằng này xưa nay không có duyên với con gái, chú cứ lo nó không có đủ thể diện cơ, không ngờ cháu lại tới thật.”
Gì, nói như thể mình xưa nay ế sưng mặt ấy, người ta có bạn gái ..
Mẹ nó, nghĩ tới chuyện này lại cáu, Trần Thuật nghiến răng bất mãn: ” Lão Gia, chú có tí nghĩa khí nào không thế
Cháu ngồi đây nửa ngày trời mà không có nổi cốc nước đã đành
Lợi dụng cháu xong định qua cầu rút ván à?”
Khổng Nhược Khuê cao ngạo nhìn Trần Thuật: ” Nếu là Trần Thuật mời cháu ăn cơm, nhất định là cháu không đồng ý
Nhưng mà anh ấy nói Lão Gia mời cơm, hơn nữa lại còn là món thường nhật do đích thân Lão Gia làm, khỏi phải nói, công tác bận tới đâu cháu cũng tới.”
“ Biết mà, thằng này chả có duyên với con gái, đúng là kém chú xa.” Lão Gia quay người đi: ” Thôi, hai đứa nói chuyện đi, chú làm hai món nữa thôi là ăn được rồi.”
“ Lão Gia vất vả rồi.” Khổng Nhược Khuê thẽ thọt nói, bộ dạng cô bé nhà bên ngoan ngoãn đáng yêu:
“ Thằng nhóc thối, giúp tôi chiêu đãi Tiểu Khuê.” Lão Gia vào bếp rồi còn thò đầu ra chỉ muôi vào mặt: ” Không được bắt nạt con gái nhà người ta.”
“ Cháu bắt nạt cô ấy à?” Trần Thuật ôm đầu kêu oan: ” Cô ấy không bắt nạt cháu đã là may rồi đấy ạ.”
“ Thằng nhãi cậu cái mồm còn độc hơn cả rắn độc, Tiểu Khuê là cô gái đơn thuần đáng yêu, làm sao bắt nạt được cậu
Đừng có mà qua mặt tôi.”
Đợi Lão Gia tiếp tục bận rộn, Khổng Nhược Khuê xoay người đối diện với Trần Thuật, mặt cực kỳ đắc ý
“ Tôi mời thì không tới à
Ai đó chắc là quên mất rồi, lần trước chính là cô ấy ép buộc tôi phải mời cô ấy đi ăn khuya.” Hào quang minh tinh của Khổng Nhược Khuê đang lụi tàn nhanh chóng trong mắt Trần Thuật:
Khổng Nhược Khuê hơi đỏ mặt, đầu cúi xuống đôi ngọc thủ trắng trẻo mân mê mép áo, lúng túng thỏ thẻ: ” Ai đó xấu hổ mà, làm sao nói ra sự thật được.”
Bộ dạng đáng yêu vô số tội đó làm Trần Thuật ngây ra giây lát rồi đập đầu xuống bàn bất lực, bên tai là tiếng cười trong trẻo như chuông ngân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.