Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 84: Chàng Lọ Lem Trần Thuật (2)




Lão Gia tay chân nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc sửa soạn được một bàn cơm thịnh soạn
Cá nấu đậu hũ, chân giò kho tiêu, lòng xào ớt, rau muống xào tỏi, còn có một bát canh vịt, Lão Gia còn lục lọi gần tủ một lúc, lấy ra chai rượu lâu năm
Trần Thuật nhìn sắc rượu màu hoàng kim, thốt lên: ” Lão Gia, chú còn cất giữ loại bảo bối này kia à?”
“ Rượu Phần 20 năm đấy, bình thường tôi không nỡ uống đâu, hôm nay Tiểu Khuê tới, mở ra cho con bé thử.” Lão Gia mặt mày hồng hào, cười nói:
“ Cám ơn Lão Gia, bình thường cháu không uống rượu.” Khổng Nhược Khuê rụt rè nói:
“ Không uống rượu là tốt, con gái uống rượu không an toàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ài, thời buổi này, nhiều đứa chẳng biết giữ gìn, không biết quý trọng bản thân.” Lão Gia khen ngợi: “ Có điều hôm nay cháu phải uống một chút, ít cũng được ..
Hôm nay là ngày đầu tiên hai chúng ta ngồi ăn với nhau một bữa, không uống sao được
Cháu uống một ngụm là đủ rồi, còn lại tôi và Trần Thuật chia nhau.”
“ Vậy .
Vậy được ạ.” Khổng Nhược Khuê có vẻ khó xử,
Thấy Khổng Nhược Khuê đồng ý uống rượu vì nể mặt mình, Lão Gia cao hứng lắm, cứ như làm được chuyện gì ghê gớm lắm vậy
Trần Thuật ở bên làm người bàng quan nghiến răng ken két
Diễn, tiếp tục diễn nữa đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần trước Bạch Khởi Nguyên mời khách, cô uống rượu vang ngon lành có làm sao đâu ..
Hôm nay lại nói mình không uống rượu
Cũng chỉ có người thật thà như Lão Gia mới bị cô qua mắt
Khổng Nhược Khuê quay đầu sang, thấy ánh mắt quái dị của Trần Thuật, biết mình đã bị nhìn thấu rồi, bẽn lẽn nói: ” Lão Gia, rót cho cháu ít thôi ..
Trần Thuật tửu lượng tốt, để anh ấy uống hộ cháu.”
“ Rượu ngon thế này cho nó uống phí lắm.” Lão Gia phũ phàng lườm Trần Thuật: ” Bày cái mặt thối đó ra cho ai xem đấy hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn không mau múc canh cho Tiểu Khuê.”
Lão Gia vì kiếm bạn gái cho Trần Thuật mà lo nát lòng, vậy mà cái thằng nhãi này đầu óc lại chậm chạp, chẳng biết phối hợp gì
Thanh niên thời nay ngày càng kém, đó là tại vì chúng cứ cắm mặt vào màn hình, quên cả cách giao tiếp
“ Cô ấy không biết tự múc à?” Trần Thuật vì đối xử bất công mà hậm hực:
“ Người ta là khách.”
“ Cháu cũng là khách, bữa cơm này là chú nợ cháu.”
Lão Gia cầm đũa lên định đánh Trần Thuật, làm sao thằng này lại ngu thế cơ chứ
Mặc dù cái miệng thì nói không muốn, nhưng thân thể lại rất ngoan ngoãn, Trần Thuật múc cho Khổng Nhược Khuê một bát canh vịt, dù sao chuyện này vô số người muốn làm ..
Nhưng không có cơ hội như mình
Sau đó Trần Thuật rất chân chó múc cho Lão Gia một bát: ” Lão Gia vất vả rồi.”
“ Biết tôi vất vả, sao nãy ngồi im đó mà không vào giúp.”
Trần Thuật rất tức giận, muốn đập đũa bỏ đi
Đều là khách cả, làm sao lại bên trọng bên khinh như thế
Đối xử với Khổng Nhược Khuê giống như bà mẹ kế trong Lọ Lem đối xử với con ruột của mình, còn Trần Thuật thì tất nhiên chính là Lọ Lem mỗi ngày không được ăn cơm còn phải làm việc từ sáng đến tối
Nếu không phải nhìn thấy trên bàn toàn món mình thích thì y chẳng thèm ở lại chịu đựng sự bất công này
“ Lão Gia, chú đã nấu cơm rồi, lát nữa để cháu rửa bát vậy.”
Trần Thuật vừa nghe Khổng Nhược Khuê nói thế đã giật bắn mình, không xong rồi
“ Không cần ..
Để Trần Thuật rửa là được.” Lão Gia nói rất hiển nhiên: ” Con gái da non thịt mềm sao có thể đi làm mấy chuyện này, tay to thì sao
Cứ để nó làm đi, dù sao nó làm mấy chuyện này quen rồi mà.”
Trần Thuật không nói không rằng, cúi đầu ăn uống
“ Nào, chúng ta uống một ngụm.” Lão Gia cầm chén sứ trắng lên: ” Chén này chúc đám trẻ tuổi các cháu sự nghiệp lẫn ai tình đều thuận lợi.”
Khổng Nhược Khuê cũng giơ chén: ” Lão Gia, cháu chúc chú sức khỏe, cha con sớm đoàn viên.”
Lão Gia ngửa cô uống cạn chén rượu, gắp miếng rau ăn áp hơi rượu, nói: ” Con bé hôm qua gọi điện, nói là chuẩn bị về thăm nhà.”
“ Ồ, chị sắp về ạ, tốt quá, tới khi đó bọn cháu có thể trò chuyện với nhau.” Khổng Nhược Khuê reo lên:
“ Đúng đúng.”
Không biết vì sao cứ cảm giác là nhắc tới đề tài này, tâm tình Lão Gia lại sa sút
Trần Thuật cũng giơ chén lên: ” Cháu cũng chúc Lão Gia sự nghiệp lẫn ái tình thuận lợi.”
Không Nhược Khuê thiếu chút nữa phì cười, cắn chặt răng mới nhịn được
Lão Gia mắt trợn tròn, cái đũa trong tay chỉ muốn ném vào mặt Trần Thuật: ” Tôi đã bằng này tuổi rồi, cần sự nghiệp với ái tình gì nữa
Thằng nhãi thối tha, có tin tôi đánh chết cậu không?”
“ Chẳng may thì sao ạ?” Trần Thuật không chịu thôi: ” Dù không cần ái tình thì cũng cần sự nghiệp chứ ạ
Trước kia cháu từng nghĩ, đem Quán mỳ Lão Gia, làm thành thương hiệu, sau đó tuyển đại lý khắp toàn quốc, đại lý cấp tỉnh 30 vạn, cấp thành phố 5 vạn, cấp huyện 2 vạn ...”
“ Sau này hai chúng ta không cần làm gì nữa, mỗi ngày ngồi ở đây thu tiền đại lý là được
Chú không cần nấu mỳ nữa, thoải mái bóc tỏi, muốn bóc bao nhiêu thì bóc.”
Cạch
Khổng Nhược Khuê không nhịn nổi nữa rồi đặt vội cái bát xuống, đầu cúi thấp không thấy cô cười, nhìn vai rung dữ dội thế kia biết đang cười tới đau bụng
Lão Gia mặt đỏ bừng bừng vung tay tát, Trần Thuật né gấp
Không khí bữa ăn dần dần trở nên náo nhiệt, tiếng nói cười rộn rã trong cái quán nhỏ chỉ có ba người ..
Cơm no rượu say, Trần Thuật thở dài sắn tay áo lên chuẩn bị dọn dẹp bát đũa trên bàn, Lão Gia trừng mắt: ” Làm gì thế?”
“ Rửa bát ạ.” Trần Thuật không hiểu, trước bữa cơm đã nói rồi còn gì, chú làm cơm, tôi rửa bát, Khổng đại tiểu thư không phải làm gì:
“ Cậu mà là con trai tôi thì tôi đánh chết ngay.” Lão Gia ngán ngẩm: ” Cậu chạy đi rửa bát thì ai đưa Tiểu Khuê về?”
“ Cô ấy tự …”
“ Câm mồm.” Lão Gia bợp đầu Trần Thuật: ” Cút, cút mau, tôi không muốn nhìn thấy cái mặt của cậu nữa.”
Khổng Nhược Khuê che miệng cười, cô không nhớ hôm nay mình phải cười bao lần rồi, cười suýt mất cả hình tượng, đưa ra giải pháp rất ổn thỏa: ” Lão Gia, cháu có thể đợi Trần Thuật rửa bát xong mới về mà.”
Lão Gia ngớ người, sau đó gật đầu lia lịa: ” Trần Thật ..
Đi rửa bát mau, cha con tôi uống trà ăn hoa quả.”
Vậy là Lọ Lem ở bên trong rửa bát, bà mẹ kế và đứa con ruột ở bên ngoài uống trà tán gẫu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.