Bạch Khởi Nguyên có chút buồn bực đặt di động xuống, hắn vừa thua ván game yêu thích
“ Vì Bạch gia không có thời gian chơi thôi, nếu có nhất tới cấp bậc vương giả rồi.” Đằng Vân an ủi, thấy Bạch Khởi Nguyên không có ý cầm điện thoại lên chơi nữa, cô cố làm ra vẻ thần bí đi tới: ” Bạch gia, không khí công ty gần đây hơi lạ.”
“ Hử, lạ thế nào?” Bạch Khởi Nguyên có lịch trình rất nặng, gần như không để ý chuyện trong công ty, nhưng nhờ có Đằng Vân nên nếu công ty có chút gió lay cỏ động gì, hắn biết ngay:
“ Chuyện này phải nói từ một cái kịch bản, phòng văn học phát hiện ra một kịch bản hay, có người liền báo cho Khổng Khuê
Khổng Khuê rất thích, phái Vương Thiều tới phòng văn học lấy.”
“Rồi không biết vì sao, Tô Âm cũng nghe nói tới kịch bản này, sau đó sai Vương Lâm gọi điện cho Tiêu Phẩm Thanh của phòng văn học, nói Tô Âm thích kịch bản này, không được đưa cho người khác
Giờ phòng bản quyền mua được kịch bản rồi, nhưng không biết giao cho ai, e là phải tranh chấp một phen.” Đằng Vân kể với giọng kịch tính:
“ Cái này coi như là vì một kịch bản gây nên huyết án không?” Bạch Khởi Nguyên nói đùa:
“ Chú còn gì nữa.” Đằng Vân rõ ràng là vui mừng trên tai họa của người khác: ” Nhưng nói chính xác hơn thì không phải là một kịch bản, mà là vị trí nhất tỷ gây ra huyết án
Bạch gia cho rằng bọn họ thực sự tranh nhau cái kịch bản sao?”
“ Dù kịch bản hay tới mấy có tới mức khiến hai người cấp bậc bọn họ tranh giành khó coi vậy không
Với địa vị thân phận bọn họ, dù có mâu thuẫn thì trước mặt tươi cười, đâm dao sau lưng, chứ ai lại công khai giành giật như thế.”
Bạch Khởi Nguyên trầm tư: ” Có phải cô nghe ngóng được gì rồi không?”
“ Bạch gia, chẳng phải chuyện bày rõ ra đó rồi à
Tô Âm trước kia chẳng qua là chỉ là sai vặt theo sau Khổng Khuê, giờ hot rồi, thấy cánh của mình cứng rồi, muốn đối đầu với Khổng Khuê.”
“ Vừa vặn Khổng Khuê lại kiêu ngạo, liên tục từ chối kịch bản, ngay cả kịch bản đích thân Bạch gia đưa cho, cô ấy cũng lấy lý do không hợp ý từ chối, lại còn không tham dự tiết mục, cho nên sức nóng liên tục sụt giảm.”
“Trong khi đó Tô Âm lại liên tục có mấy bộ phim công chiếu, truyền thông ngày nào cũng thấy mặt nghe tên, giờ là thành viên không thể thiếu của nhiều tiết mục ..
Tất nhiên là phải thừa lúc nó bệnh lấy luôn mệnh, lần này mà Tô Âm lấy được kịch bản, Khổng Khuê không biết phải đợi tới bao giờ mới tìm được kịch bản khác, đánh mất vị trí nhất tỷ là hiển nhiên.”
“ Còn nữa, không phải là hợp đồng của Khổng Khuê năm sau tới hạn rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi nghe bên ngoài kia đồn thổi, nói cô ấy không nhận kịch bản là vì không muốn kiếm tiền cho công ty, đợi kết thúc hợp đồng kiếm chủ mới.”
Đằng Vân ghé tới thật gần Bạch Khởi Nguyên, áp giọng xuống thật thấp, cứ như có ai rình rập để nghe ngóng bọn họ bàn tán vậy, bầu ngực lấp lò sau cổ áo cài thiếu nút gần như áp vào tay đặt lên tay vịn ghế của Bạch Khởi Nguyên
“ Thật vớ vẩn, làm gì có chuyện ấy, Khổng Khuê không nhận phim thì cô ấy tổn thất lớn nhất, độ nổi tiếng suy giảm thì dù muốn ký hợp đồng chỗ mới cũng làm sao có hợp đồng tốt cho được.” Bạch Khởi Nguyên tự có chủ kiến của mình, không dễ tác động, càng không để ý động tác nhỏ kia của Đằng Vân: ” Người ngoài nói bậy nói bạ thôi, cô tin à
Có một số kẻ vì tranh giành vị trí mà thủ đoạn gì cũng dùng rồi.”
Đằng Vân thấy Bạch Khởi Nguyên tới tận lúc này rồi mà vẫn cứ nói cho Khổng Nhược Khuê thì trong lòng có chút ghen tuông khó chịu, nhưng không dám thể hiện ra ngoài, cười hì hì nói: ” Bạch gia, bây giờ thế cục đã thành nước với lửa, nghe nói phòng bản quyền và phòng văn học đều không dám dính líu, trực tiếp báo cáo chuyện này cho tổng giám đốc Kim.”
“Mặc dù tổng giám đốc Kim có quan hệ tốt với Khổng Khuê, nhưng cũng không thể hoàn toàn lờ đi tâm tình của Tô Âm
Cho nên, khả năng cao tầng sẽ mở hội nghị, tới khi đó Bạch gia thế nào cũng tham gia.”
Dừng lại một chút, mới thì thầm hỏi thêm: ” Bạch gia sẽ đứng về phía ai đây?”
“ Lại còn họp cao tầng nữa à.” Bạch Khởi Nguyên bật cười, thấy Đằng Vân cứ làm quá mọi chuyện cho kịch tính, chỉ một kịch bản thôi, đâu cần mức đó: ” Chuyện làm gì nghiêm trọng tới mức ấy.”
Đằng Vần thấy Bạch Khởi Nguyên không tin thì dùng cả hai tay nắm lấy tay hắn: “ Có khi còn nghiêm trọng hơn là chúng ta nghĩ đấy.”
“ Thế sao?” Gương mặt góc cạnh cùng giọng nói đầy sức hút của Bạch Khởi Nguyên làm người đối diện rất hưởng thụ, nhất là nụ cười điềm đạm lịch thiệp mê hoặc cả thiếu nữ lẫn thiếu phụ: ” Tới khi đó xem tình hình, nếu bên Tiểu Khuê cần, tôi sẽ đứng về phía cô ấy.”
“ Bạch gia, tôi kiến nghị lần này anh nên giữ khoảng cách vừa phải.” Đằng Vân bặm môi đề xuất:
Bạch Khởi Nguyên nhướng mày: ” Vì sao?”
Không phải hắn tỏ ý tức giận, mà là thói quen khi suy nghĩ của hắn
“ Bạch gia, mặc dù trong phim anh luôn đóng vai các chàng trai ấm áp làm người ta động lòng, nhưng anh lại không hiểu lòng nữ nhân.” Đằng Vân mặt nhu mì, cái hay của thái độ này là, nếu anh giận thì coi như tôi đùa, nếu anh không giận thì tôi đang nghiêm túc cùng anh tham khảo vấn đề:
Nữ nhân thông minh luôn giữ được khoảng cách tiến thoái tự nhiên
“ Nói ra nghe xem nào.” Bạch Khởi Nguyên đan hai tay lại, chăm chú nhìn Đằng Vân, giống hồi tiểu học, thẳng lưng nghe giáo viên giảng bài:
“ Bạch Gia, anh thấy quan hệ giữa anh và Khổng Khuê ra sao?” Đằng Vân cẩn thận ướm hỏi:
Bạch Khởi Nguyên thoáng trầm ngâm: ” Bạn bè.”
“ Không, tôi thấy càng giống cha con.” Tránh câu này làm tổn thương tự tôn của hắn, Đằng Vân vội giải thích thêm: ” Bạch gia, anh nghĩ mà xem, khi anh đã nổi tiếng khắp trời nam đất bắc, Khổng Khuê vẫn còn đang đi học
Về sau cô ấy ký hợp đồng với Đông Chính, được đóng vai nữ phụ diễn chung với anh, nên mới có cơ hội được quần chúng tiếp nhận và thừa nhận, tới bộ phim thứ hai thì lại đóng vai người yêu của anh.”
“Còn không phải nhờ một câu nói của anh, nếu không nghệ sĩ nào mà may mắn như thế?”
“ Tôi nhớ chuyện này.” Bạch Khởi Nguyên thừa nhận: ” Vì bộ phim đầu tiên Tiểu Khuê diễn quá xuất sắc, cho nên bộ phim thứ hai, tôi để cô ấy bắt cặp với tôi.”
“ Đúng rồi, mấy năm tiếp theo đó nhờ vậy mà cô ấy được chắc vai chính, có thể nói Khổng Khuê có ngày hôm nay nhờ Bạch gia một tay đưa lên
Trong mắt người ngoài chúng tôi, Bạch gia giống như người cha hiền từ, từng bước dắt con gái mình lên tới đỉnh cao.”
Đằng Vân giọng ai oán: ” Nhưng mà Bạch gia, anh làm nhiều như thế, vì sao không được Khổng Khuê nhớ ơn
Còn chẳng phải vì cô ấy quen rồi sao, cô ấy coi anh tốt với cô ấy là chuyện đương nhiên, cho rằng anh nên tốt với cô ấy, cho rằng anh sẽ mãi mãi tốt với cô ấy.”
Bạch Khởi Nguyên biến sắc mặt: ” Ý cô, tôi là đồ dự phòng của cô ấy?”
“ Bạch gia, ý tôi không phải như vậy.”
Đằng Vân cũng thấy vừa rồi mình nói hơi quá, nam nhân nào mà chịu nổi, huống hồ là loại con cưng của trời được vô vàn người nịnh bợ tâng bốc như Bạch Khởi Nguyên
May mà hai người làm việc với nhau nhiều lắm kiến lập nên mối quan hệ bạn bè rất tốt, nếu không Đằng Vân bị cho thôi việc rồi: ” Ý tôi nói là, Bạch gia cứ một mực hi sinh mà không được báo đáp, anh đem mọi thứ tốt nhất trên đời này cho cô ấy rồi, nhưng cô ấy vẫn giữ bộ dạng nữ vương ở tít trên cao ...”
“Nếu lần này Bạch gia giữ khoảng cách thích hợp, đợi khi Khổng Khuê gặp phải khó khăn, bị đả kích mạnh, cô ấy mới nhận ra rằng, bao năm qua cô ấy thuận buồm xuôi gió là có bờ vai vững chắc của anh làm chỗ dựa
Nếu không có Bạch gia giúp đỡ nữa, Khổng Khuê chẳng làm nên được trò trống gì.”
Bạch Khởi Nguyên sắc mặt thay đổi liên hồi song không nói gì, xem ra phần nào đó tiếp nhận những lời này
Đằng Vân thừa cơ nói thêm: ” Nếu như thế cô ấy nhất định sẽ nghĩ lại những sai lầm của mình, thái độ với Bạch gia sẽ thay đổi.”
Bạch Khởi Nguyên có chút đau đầu, day huyệt thái dương: ” Nữ nhân các cô đều nghĩ vậy sao?”
“ Vâng.” Đằng Vân khẳng định vô cùng chắc chắn:
“ Tôi hiểu rồi.” Bạch Khởi Nguyên nói xong khép mắt lại.