Chuyện đúng là còn nghiêm trọng hơn cả tưởng tượng của các phía
Vốn chỉ là cạnh tranh một cái kịch bản, nhưng đang ở giai đoạn mẫn cảm, Khổng Nhược Khuê có dấu hiếu giảm sức nóng, Tô Âm khí thế hừng hực như mặt trời đang lên, làm những người nhạy bén đã ngửi ra được mùi vị của giông bão sắp tới
Tô Âm muốn khiêu chiến địa vị nhất tỷ nhiều năm của Khổng Khuê rồi, tầng trên tới tầng dưới, từ bãi đỗ xe tới nhà ăn, người ta thì thầm với nhau như vậy
Công ty lập tức chia làm ba phe, phe bảo hoảng, phe nổi dậy và phe cắn hạt dưa
Phe bảo hoàng đương nhiên là đứng về phía Khổng Khuê, muốn nữ thần mãi mãi ngồi trên ngai vị, phe nổi dậy thì tích cực tấn công, tung tin đồn khắp nơi, bôi nhỏ Khổng Khuê, muốn kéo cô xuống mặt đất
Phe cắn hạt dưa thì sốt ruột vô cùng, đánh nhau chưa, chưa à, ái chà, sao đến giờ vẫn chưa đánh nhau
Chiến hỏa ngày một lan rộng, đồng nghiệp sứt mẻ tình cảm, cao tầng không ngồi yên được nữa, chủ tịch Lật Côn đích thân ra mặt triệu tập hội nghị cao tầng nho nhỏ, phó chủ tịch Lạc Thừa Bình, phó chủ tịch Phan Hiếu Kính , nhất ca Bạch Khởi Nguyên cùng hai người đương sự Khổng Nhược Khuê và Tô Âm cùng có mặt
Đương nhiên, Tiêu Phẩm Thanh người phụ trách phòng văn học, Lý Kim Long giám đốc phòng bản quyền, biên kịch Trần Thuật cũng tham dự hội nghị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao bọn họ cũng có quyền kiến nghị về diễn viên chính của kịch bản
Với biên kịch chưa có danh tiếng thì quyền kiến nghị là chút phúc lợi nhỏ mà người ta đưa ra để thể hiện sự tôn trọng với biên kịch thôi, đừng coi là thật
Khi Bạch Khởi Nguyên đi vào phòng hội nghị thấy Trần Thuật đang ngồi cùng người phòng văn học, ngây ra ngạc nhiên một chút, cau mày hỏi: ” Cậu tới đây có việc gì?”
Kịch bản là thuộc mảng nghiệp vụ, liên quan gì tới mảng quản lý
Phòng kế hoạch không có việc gì ở đây
“ Tôi là biên kịch.” Trần Thuật khẽ gật đầu chào, giữ phép lịch sự nên có:
Bạch Khởi Nguyên cả kinh: ” Chàng cơ trưởng là do cậu viết à?”
Hắn chỉ quan tâm tới tổng thể sự việc, chi tiết hơn tới ai là tác giả của kịch bản không quan tâm
Mà Đằng Vân lại không biết quan hệ giữa Trần Thuật và Khổng Nhược Khuê, cho nên vô tình bỏ lỡ thông tin quan trọng nhất
“ Đúng vậy.” Trần Thuật thấy cao tầng công ty cũng nhìn về phía mình, liền bổ sung: ” Kịch bản này tôi viết từ hai năm trước rồi, sau khi vào công ty nghĩ rằng có lẽ công ty dùng tới, cho nên gửi cho phòng văn học ..
Không ngờ được dùng nhanh như vậy
Có thể đóng góp cho công ty là vinh hạnh của tôi.”
Mấy đại lão của công ty đúng là dở khóc dở cười, chẳng thà cậu đừng đóng góp thì hơn, không có kịch bản này thì lấy đâu ra lắm chuyện rắc rối như thế
Câu này lại không thể nói, làm cấp dưới nguội lạnh
Lúc này Khổng Nhược Khuê cũng đã tới rồi, đang cắm mặt vào cái di động chẳng biết hí hoáy nhắn tin cho ai, chỉ ngẩng đầu lên cười một cái coi như chào hỏi
Trước mặt cô, Bạch Khởi Nguyên cũng không muốn mất phong độ, mỉm cười với cô, đi tới hết sức tự nhiên ngồi xuống bên cạnh, như tuyên bố chủ quyền, sau đó mới quay sang nói: ” Lợi hại lắm, tôi rất mong có cơ hội hợp tác với tổng giám Trần.”
“ Khởi Nguyên, anh cũng biết tổng giám Trần viết kịch bản lợi hại lắm sao?”
Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp váy liền thân màu vàng nhạt, nhún nhảy đi vào phòng hội nghị nhỏ, vòng eo nho nhỏ, đôi chân khẽ đưa, giữa trời hè vẻ đẹp đó khiến lòng người như có làn gió mát lịm phớt qua, sau khi chào hỏi một vòng thì ngồi đối diện Khổng Nhược Khuê cười hì hì, giọng điệu ngây thơ : ” Em đã đọc kịch bản Chàng cơ trưởng rồi, viết rất là hay, em cũng muốn mặc bộ đồ cơ trưởng đứng trước ống kính, sẽ oai lắm
Khởi Nguyên, hay là chúng ta diễn với nhau đi.”
“ Anh còn chưa xem kịch bản, đợi anh có thời gian đọc kiệt tác của tổng giám Trần rồi sẽ quyết định.” Bạch Khởi Nguyên khéo léo trả lời:
“ Hay quá, hay quá, em rất mong được cùng anh Nguyên diễn xuất đấy.” Tô Âm không vì bị từ chối mà buồn, ngược lại vẫn hết sức vui vẻ đáng yêu, hai tay vỗ khẽ vào nhau:
Trần Thuật đưa mắt về phía đó, biết cô gái má hơi phinh phính như nữ sinh cao trung này chính là minh tinh Tô Âm hai năm qua thanh thế cực mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Y cũng biết cô gái này từ thời Hoa Mỹ, nếu luận tới diễn xuất thì thua kém Khổng Nhược Khuê rất xa, nhưng tính cách hoạt bát, sôi nổi, cùng khuôn mặt la lỵ siêu cấp dễ thương, biểu hiện ở show giải trị cực tốt
Khi fan hâm mộ gọi Khổng Nhược Khuê là nữ thần, là tiểu tỷ tỷ, thì họ gọi Tô Âm là "bảo bối nhà ta", từ cách xưng hô đủ thấy tiểu la lỵ này được fan che chở cỡ nào, cô có một nhóm fan não tàn cực kỳ trung thành
Một cô gái mà sẵn sàng cùng nam nhân ở trong cái lều giữa rừng, lội nước sông lạnh ngắt bắt cá, ra ruộng lấm lem đào khoai, vào trại gà đuổi bắt gà … vậy mà từ đầu tới cuối vẫn cười như đóa hoa nhỏ, không kêu khổ, không rơi lệ, việc bẩn việc mệt nào cũng tranh làm
Một cô gái như thế, người xem nào không thích
Nghệ sĩ mẫn cảm nhất là gì, là camera, vì thế Tô Âm nhạy cảm chú ý ánh mắt của Trần Thuật nhìn mình, cười ngọt mê người: ” Tổng giám Trần, chúng ta cuối cùng cũng gặp nhau rồi, kịch bản anh viết thật là quá hay, tôi thức hai đêm đọc hết luôn đấy
Tôi là fan của anh.”
Khổng Nhược Khuê rốt cuộc cũng phải rời mắt khỏi màn hình điện thoại ngẩng đầu lên, nhìn Trần Thuật một cái, tia sáng sắc như dao lóe qua trong thoáng chốc
Chớp mắt Trần Thuật có cảm giác nguy hiểm như bị kiếm kề cổ, không thẹn là cô gái từng giành giải "Thị Hậu", phong tình trong ánh mắt đó làm người ta bảy hồn bay mất ba hồn
Trần Thuật đột nhiên nhớ tới bài hát khi còn nhỏ hay hát cùng đám bạn: Nữ nhân dưới núi chính là hổ, bộ dạng rất đáng yêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà Tô Âm cũng là nghệ sĩ công ty, người ta đã chủ động chào hỏi mình, mình không thể lờ đi, như thế mất lịch sự lắm, với lại mấy vị đại lão của công ty cũng có mặt
Vì thế Trần Thuật to gan làm trái ý Khổng Nhược Khuê, mặc dù cô là chân to của tô, nhưng cuộc đời tôi, do tôi làm chủ, thế nên y chớp đôi mắt thuần khiết vô cùng cười với Tô Âm: ” Xin lỗi, cô là …?”
"Phụt
Tiêu Phẩm Thanh vừa uống một ngụm trà liền phun ra ngoài
- Giải thích, Thị hậu là nữ diễn viên xuất sắc nhất mảng truyền hình, mảng điện ảnh gọi là ảnh hậu
Hết giải thích.