Có Bạo Quân Độc Tâm Thuật, Ta Trong Cung Giết Điên Rồi

Chương 8: Chương 8




Về phần tại sao không thể, Khúc Cô Cô không nói
Nhưng mà… chính là không thể
An Cửu cũng không phải kẻ ngốc
Nàng suy đoán, vị hoàng đế ôn hòa kia có lẽ chỉ cần ăn một lần thịt hoặc bị nữ nhân câu dẫn thì đều sẽ phát bệnh mà trở nên thành bạo quân
Bất quá, từ hai lần ăn cơm này mà xem xét, bạo quân kia cũng không phải thấy ai là giết người đó, chỉ cần không phát động một loại cơ chế nào đó của hắn, hắn sẽ không bạo tẩu
Thế là An Cửu đề nghị: “Hay là nên từ từ sẽ đến, tỉ như trước tiên cho bệ hạ dùng một chút tôm cá chẳng hạn?”
“Tôm cá không phải thịt sao?” Khúc Cô Cô hỏi lại, nhưng nàng chợt nhớ tới phần tôm bóc vỏ đã được cho vào trứng hấp trước đó
An Cửu nói: “Đúng là thịt, nhưng khác với loại thịt tươi còn lấm lem máu me, hơn nữa có thể thử làm thành những hình dạng khác, tỉ như tôm bóc vỏ bánh sủi cảo tam tiên, bánh bao hấp, cháo cua gạch, hay cháo cá đều được.”
An Cửu không phải lỗ mãng đưa ra đề nghị này, bởi vì lần trước nàng đã cho tôm bóc vỏ vào trứng hấp, hoàng đế không nói gì cũng không phát bệnh, chứng tỏ hắn không bài xích những thứ này
Khúc Cô Cô nói rằng cần phải cân nhắc một chút
An Cửu không nói thêm gì nữa, nàng cáo biệt Khúc Cô Cô, sau đó liền trở về phòng nhỏ của mình, nhẹ chân nhẹ tay trèo lên giường, nằm vào ổ chăn
An Cửu cảm thấy cực kỳ hạnh phúc
Nàng không biết rằng, Tiểu Hoa trong bóng tối đã mở mắt, chăm chú nhìn An Cửu
**Chương 14: Chẳng lẽ muốn chứng kiến lịch sử sao?**
Ngày thứ hai quả nhiên trời đổ mưa
Làm một người làm công, lãnh đạo sẽ không quan tâm ngươi đêm qua có tăng ca hay không, làm thêm đến mấy giờ
Cho nên An Cửu vẫn cùng Tiểu Hoa thức dậy sớm, cùng nhau dùng điểm tâm, sau đó cùng hai vị cung nữ Thu Đông tiếp ca
Hoàng đế đi lên tảo triều, An Cửu không có việc gì làm, chỉ nhìn chằm chằm vào một vật trang trí là bình hoa đặt trên bàn mà ngẩn người
Bình hoa này thật sự rất tinh mỹ, rất tinh mỹ, rất khó dùng ngôn ngữ hình dung được vẻ đẹp đó
Lúc này trong bình hoa còn cắm vài cành hoa mới hái từ Ngự Hoa Viên, hạt sương trên cánh hoa vẫn còn, cách một khoảng, An Cửu đều có thể ngửi thấy hương hoa
Tiểu Hoa đứng ở một bên, sắc mặt âm trầm không biết đang suy nghĩ điều gì
Bên ngoài tiếng mưa rơi tí tách vẫn không ngừng nghỉ
Khi An Cửu nghe đến mệt mỏi muốn ngủ thì hoàng đế trở về, đi theo phía sau hắn là Lý công công với vẻ mặt nghiêm túc, cẩn thận từng li từng tí
An Cửu cùng Tiểu Hoa vội vàng đi lên, một người giúp hoàng đế cầm khăn mặt lau khô vết nước mưa vô tình dính phải, một người rót trà nóng cho hắn
Hoàng đế sắc mặt âm trầm ngồi xuống, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì…
Ách… Trừ An Cửu ra
【Những đại thần này phụ phản thiên, lại dám bức bách trẫm.】 Hắn đọc lên mấy cái tên
【Lý Như Hải, Trương Minh Lễ, Trần Tư là…】 【Các ngươi đều cho trẫm chờ đấy…】 Mặc dù lời oán trách của hắn vừa thốt ra, nhưng An Cửu vẫn không hiểu, mấy vị đại nhân này đã đắc tội với hắn điều gì
Sau bữa điểm tâm, An Cửu liền biết mọi chuyện
Bữa điểm tâm hôm nay của hoàng đế vẫn rất thanh đạm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhờ đề nghị của An Cửu, trên bàn có thêm món trứng hấp tôm bóc vỏ, hoàng đế đại khái là tối qua đã ăn quá no đủ, hôm nay không ăn nhiều, nhưng so với lượng cơm ăn trước kia, đây đã là tương đương có khẩu vị
Sau điểm tâm, trên đường trở về, An Cửu đã nghe thấy mọi người nghị luận, nói rằng hoàng đế không về hậu cung không chỉ khiến các phi tần bất mãn, ngay cả người trong tiền triều cũng có ý kiến
Dù sao rất nhiều nữ nhân trong hậu cung đều là nữ nhi, muội muội của các đại thần, tiền triều và hậu cung vốn không thể tách rời
Dưới tình huống bình thường, phi tử hậu cung được sủng ái, các quan chức tiền triều cũng có mặt mũi, hoặc nếu quan viên tiền triều là trụ cột của quốc gia, hoàng đế cũng sẽ nể mặt lão thần mà chiếu cố nữ nhi hoặc muội muội của hắn ở hậu cung một hai phần
Nhưng vị hoàng đế này lại không giống
Khi vừa làm hoàng đế, nghe nói hắn cũng có đến hậu cung, nhưng về sau không hiểu vì sao lại không đi nữa
Điều này An Cửu biết, trước đó hoàng đế từng đậu đen rau muống rằng những phi tần kia quá nhiệt tình, quá chủ động, cứ như muốn ăn thịt người vậy
Hoàng đế không thể chấp nhận việc da thịt tiếp xúc với một nữ nhân xa lạ
Hắn vẫn rất truyền thống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáng tiếc sinh sai địa phương, chỉ cần không phải là hoàng đế, phẩm cách như thế ít nhiều cũng đáng tán thưởng một câu giữ mình trong sạch
Nhưng hắn hết lần này tới lần khác lại là một hoàng đế
Hoàng thất chú trọng kéo dài huyết mạch, không có người thừa kế chính là vấn đề lớn nhất
Các lão thần tiền triều gấp gáp, đề nghị hoàng đế tranh thủ thời gian lập hoàng hậu, còn có người đề nghị tuyển tú nữ một lần nữa, để bọn hắn cũng tiện bề sắp xếp nữ nhi hay muội muội của mình vào cung
Hoàng đế nhìn xem tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, cố gắng một chút, ba năm ôm mấy cái, tương lai gia tộc có thêm một hoàng tử kết thân thích, vừa có mặt mũi lại có đảm bảo, địa vị chính trị cứ gọi là "cạc cạc"
Mọi người từ đó đều rất thoải mái, duy nhất không vui chính là hoàng đế
Hắn bỏ đũa xuống liền không ngừng đậu đen rau muống ước chừng một canh giờ
Tổ tông mười tám đời của mấy vị đại nhân kia đều bị hắn "thăm hỏi" một lần
【Sớm muộn có một ngày, trẫm muốn đem bọn hắn đều giết.】 An Cửu nghe được câu này, trong nháy mắt liền thanh tỉnh
Nàng lén lút nhìn hoàng đế một chút, nào ngờ hoàng đế lại có cái "rađa" mọc trên đỉnh đầu vậy, trong nháy mắt ngẩng đầu nhìn nàng
【Nhìn cái gì
Cung nữ này có phải đồ ngốc không
Không biết trẫm khát sao?】
An Cửu vội vàng tiến lên rót nước cho hắn, hoàng đế uống một cốc nước lớn, thở ra một hơi, sinh không thể luyến đổ người vào long ỷ
Đồ ăn buổi trưa vẫn là Ngự thiện phòng làm
Trừ những món rau củ thường ngày để cho "thỏ ăn", hôm nay còn thêm một món tôm luộc
An Cửu nhìn thấy đều ngây cả người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cảm thấy hoàng đế là người tương đối khẩu vị nặng, tôm ăn rất ngon, nhưng hương vị quá nhạt, không thể thêm chút gia vị nào sao
Quả nhiên, hoàng đế ăn mấy con rồi liền buông đũa
Hắn trông nửa chết nửa sống, sờ lấy bụng mình rồi bắt đầu suy nghĩ lung tung
【Trửu tử…】 【Hồng thiêu nhục…】 【Thiêu kê…】 Hắn thở ra một hơi
Lại nằm yên trên giường không nhúc nhích
An Cửu cảm thấy hoàng đế này đôi khi cũng giống một đứa trẻ vậy, bất quá tuổi tác xác thực cũng không lớn
Hoàng đế bao nhiêu tuổi nhỉ
An Cửu hình như cũng không biết, nhìn hắn nhiều nhất cũng chỉ ngoài đôi mươi thôi
Hoàng đế ngủ một giấc đến tận xế chiều mới đứng lên, đứng lên là xem tấu chương
Nhìn một lát liền giống như học sinh tiểu học làm bài tập, bắt đầu thần du
Trong lúc đó xen kẽ một chút phê văn nghiêm chỉnh liên quan đến quốc sự, An Cửu liền không tiện nói chuyện
Dưới đây là những điều An Cửu tổng hợp được, vừa không hợp lẽ thường lại vừa thú vị
【Lúa mạch huyện Tĩnh An được mùa
Tĩnh An ở nơi nào?】 hoàng đế mở ra
【Đây không phải là cái huyện mà dân phong đặc biệt hung hãn sao, huyện lệnh tiền nhiệm cưới em vợ còn tàn nhẫn giết vợ cả, cuối cùng bị phát hiện…】 【Tri phủ An Nam bị hổ cắn chết?】 Hắn lại mở ra, cảm thấy không thể tin được
【Hổ làm sao có thể cắn chết tri phủ
Thật sự là còn kém không gặp quỷ.】 【Thì ra là như vậy, trẫm thật sự là không phản bác được
Muốn nói biết chơi thì vẫn là các ngươi biết chơi
Một tri phủ thế mà đi trộm biểu muội, còn đi trộm ở ngoài dã ngoại, còn bị hổ cắn chết, thật sự là phục…】
Hắn lại lật mở tấu chương phía dưới
【Tần Lĩnh phát hiện dã nhân?】 Trên đầu hoàng đế phảng phất dâng lên từng bước từng bước dấu chấm hỏi to đùng
Hắn lại cúi đầu xem tấu chương một lần
【Dã nhân là ai
Hắc hộ?】 【Phát hiện dã nhân có liên quan gì đến trẫm
Nói cho trẫm làm gì
Chẳng lẽ muốn đưa vào cung cho trẫm chơi sao?】 Hắn ném tấu chương lên bàn, oán khí rất lớn, lật sang bản tiếp theo
【Bách tính huyện Thương Ngô phát hiện hài cốt rồng trong đất…】 Hoàng đế im lặng lật đến tờ tiếp theo, trên đó viết xương rồng đã được dùng ngựa trạm nhanh chóng đưa tới Kinh Thành
Hoàng đế gọi Lý công công tiến vào
“Đồ vật huyện Thương Ngô lấy tới, trẫm muốn xem.” Hắn rất hiếu kỳ hình dạng xương rồng ra sao
An Cửu cũng rất tò mò
Trước kia có người nói, rồng trong mười hai con giáp thật ra là có tồn tại thực tế
Nhưng không ai có thể chứng minh
Chẳng lẽ… Nàng phải chứng kiến lịch sử sao
**Chương 15: Khủng long cũng là rồng**
Thứ mà hoàng đế muốn xem – xương rồng, lúc này vẫn chưa ở trong hoàng cung
Nhưng vì hoàng đế muốn xem, thế là Lý công công liền phái người đi điều phối, mới chưa đến một canh giờ, đã có người đưa đồ vật vào
Khi An Cửu nhìn thấy nó, có một cảm giác vừa quen thuộc vừa khó tả
Trước khi xuyên không, nàng từng đến bảo tàng trong thành phố, tầng một có một bộ xương đã được lắp ráp lại, thân cao mười mấy thước… là hóa thạch khủng long
Không sai, đống xương cốt khổng lồ chất thành một đống trước mắt chính là cái mà bọn họ gọi là xương rồng
Tốt thôi, khủng long cũng là rồng vậy…
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt kinh ngạc nhìn những xương cốt này
“Đúng là xương rồng a, trời ơi lão gia, lại thật sự có.” Có người nhịn không được dùng tay áo dụi mắt một cái: “Sinh thời có thể nhìn thấy xương rồng thì chết cũng đáng giá.” “Đúng vậy a, thật là xương rồng a, lại có lớn như vậy…”
An Cửu bỗng nhiên rất hiếu kỳ phản ứng của hoàng đế
Nhưng hoàng đế không hề có phản ứng
Hắn chắp tay sau lưng, tư thái ung dung đứng ở một bên, phong thái rất nghiêm chỉnh, khí tràng mạnh mẽ, phảng phất đây chỉ là chuyện nhỏ
An Cửu cảm khái, không hổ là hoàng đế, không hổ là Cửu Ngũ Chí Tôn, thật sự là người đã từng trải qua việc đời a, nhìn xem phách lực của người ta, chính là không giống
An Cửu vừa mới cảm khái xong, một tiếng nói đột ngột liền truyền đến
Nó không giống với những lời nghị luận thì thầm của đám người, cực kỳ có lực xuyên thấu
Mà An Cửu phát hiện, tiếng lòng của hoàng đế cũng móc nối với tâm tình của hắn, tỉ như khi cảm xúc sa sút, tiếng lòng sẽ thấp, nhưng nếu hắn cảm xúc kích động, vậy tiếng lòng sẽ đặc biệt cao to rõ ràng, lại có thể xuyên qua tầng tầng chướng ngại, trực tiếp chạy vào tai An Cửu… Giống như tiếng gà trống ngưỡng thiên trường kêu
【A a a a a a a a a a…】 【Đây là cái gì
Đây rốt cuộc là thứ gì
Đây rốt cuộc là thứ quỷ gì?】 【Thật chẳng lẽ chính là rồng
Trên đời này thật sự có rồng?】 【Có thể phụ hoàng nói, sách thần thoại đều là lừa gạt người, trên đời này căn bản không có rồng…】 【Phụ hoàng, ngài trên trời có linh thấy không
Sách thần thoại không có lừa gạt trẫm, trên đời này thật, thật, thật sự có rồng.】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.