Cũng đưa vào tay hắn một cái bát
Hai huynh đệ run lẩy bẩy: “......” Chắc chắn là không biến thành món ăn của thím tư bọn họ chứ
“Ăn đi, bình thường ăn cơm chẳng phải hai ngươi là tích cực nhất sao, hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy?” Mai Thư Vân không quá hiểu mạch não của hai con trai mình
“Hôm nay có thể không ăn không?” Hai người bọn họ sợ đều no đủ rồi
Mai Thư Vân làm sao biết hai tiểu tử kia đang nghĩ gì, cũng không để ý tới bọn họ, chỉ nhìn quanh bàn ăn một chút, hỏi: “Đúng rồi, lão nhị sao còn chưa về
Đều đã muộn thế này.”
Quý Thường Nho đi săn tiêu hao thể lực, đưa hai hạt cơm vào miệng, lầm bầm đáp: “Nghe nói phía tây trên thị trấn “Cẩn Ngôn Đường” có một vị đại phu tên là Tưởng Đại Phu, khá có bản lĩnh, nhị ca qua bên đó bốc thuốc.”
Quý gia lão nhị đi lấy thuốc, đương nhiên là vì Quý Hoài Tu vẫn còn hôn mê bất tỉnh
“À.....
Đúng rồi, ta hôm qua hình như nghe lão nhị nói đến việc đi lấy.” Mai Thư Vân hiểu rõ gật đầu
“Lão đại nhà ngươi, lát nữa cùng ta đi cho gà ăn, Lão Tứ nhà ngươi đem canh gà còn thừa trong phòng bếp bưng đi cho Lão Tứ ăn đi.” Tô Khanh Lan tới ngồi xuống, liền hướng bọn họ nói
“Mẹ, nếu không hay là con tới đút đi
Tứ đệ muội sợ là còn chưa quen.” Quý Thường Nho vội vàng ăn cơm, chính là để chờ đợi cho đệ đệ ăn
“Tam ca, vẫn là ta tới đi, ta tuy không quen nhưng ta có thể học!” Hoa Miên không ngừng nói
Kỳ thật nguyên chủ gả tới khi xung hỉ tân nương, mỗi lúc trời tối đối mặt Quý Hoài Tu như một thi thể, thật sự là có chút sợ hãi, nhất là lại trong tình huống xung hỉ của mình còn chưa thành công, cho nên nàng không dám ngủ, cũng căn bản không ngủ được
Ngươi nói xem, nếu sáng hôm sau tỉnh dậy, phát hiện trượng phu mình đột nhiên mất, có xúi quẩy không
Đây cũng là một trong những nguyên nhân nguyên chủ muốn bỏ trốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng kỳ thật, bỏ qua chuyện xung hỉ này mà nói, Quý gia này vẫn thật không tệ, tuy nói là người ngoài, nhưng những người đàn ông trong nhà đều trung thực chịu khó làm việc, cũng chưa từng nghe nói chuyện ức hiếp người, đồ ăn nấu cũng rất ngon
Chí ít so với đôi cha mẹ nuôi của nguyên chủ thì tốt hơn nhiều
Hoa Miên xuyên qua, chưa quen cuộc sống nơi đây, còn không bằng cứ muốn ở lại Quý gia kiếm sống thôi
“Không tệ, không tệ.” Tô Khanh Lan hài lòng nhẹ gật đầu
Cô vợ tư này cuối cùng cũng nguyện ý chủ động chăm sóc người khác, thật là khó được…
Sau khi ăn cơm xong, Quý Hồng Thạc và Quý Hồng Văn hai đứa trẻ không dám chần chờ thêm một lát nào, buông bát đũa, nhanh như chớp liền chạy đi
Hoa Miên bưng một bát cháo gà được chặt tinh tế trở về phòng
Quý Hoài Tu mặc dù hôn mê hơn ba tháng, nhưng Tô Khanh Lan vẫn thường xuyên quét dọn, cho nên rất sạch sẽ gọn gàng
Đi qua, Hoa Miên liền nhìn lên giường
Nói thật, người đàn ông này thật sự rất tuấn tú, còn đẹp trai hơn nhiều nam minh tinh nàng thấy trên TV ở đời sau
Đại khái là bởi vì căn bệnh quái lạ kia, nên da hắn trông có chút tái nhợt, lông mi vừa dài vừa dày, nhưng vì hôn mê quá lâu, các đường nét trên khuôn mặt có chút gầy gò
Hoa Miên dùng thìa múc một muỗng nhỏ canh thịt, ý đồ đưa vào miệng Quý Hoài Tu, thử mấy lần sau mới phát hiện Quý Lão Tam thật sự không lừa người, muốn cho một người hoàn toàn không có ý thức, không phối hợp ăn, đích thật là một chuyện không hề dễ dàng
Nước canh từ khóe môi Quý Hoài Tu chảy ra, hắn thậm chí không có bao nhiêu ý thức nuốt
Cái này phải làm sao bây giờ
“Nếu không dứt khoát cho hắn tiêm một mũi dinh dưỡng thì tốt….” Hoa Miên khó xử cau mày
Chỉ là đút đến ngày mai cũng không cho ăn hết được chén nhỏ này
Mà lại Quý Hoài Tu cứ thế này, nếu cứ tiếp tục hôn mê, người sẽ chết
Hoa Miên chỉ suy tư một chút, lập tức buông bát, xác định ngoài cửa không có người, liền rất nhanh từ trong không gian lấy ra một bình dinh dưỡng châm, lập tức lật ống tay áo của Quý Hoài Tu lên, đang chuẩn bị quấn dây chun để tiêm thì tay sờ đến chỗ mạch đập của hắn, động tác dừng lại một lát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thích hợp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quý Hoài Tu đây không phải bị bệnh
Là trúng độc
Chương 3: Muốn ngủ cùng người thực vật trượng phu
Hoa Miên tay đặt lên cổ tay Quý Hoài Tu
Cái Quý gia này nhìn qua nhiều đại phu như vậy rồi, chẳng lẽ đều không có người nào nhìn ra được bệnh lạ của Quý Hoài Tu thật ra là trúng độc sao
Nàng mặc dù kiếp trước là một bác sĩ thú y, nhưng trong trường học cũng có tu qua Trung y học, biết những lang trung đại phu thời cổ đại này không phải tất cả đều ngu xuẩn
Cho nên… có lẽ bọn hắn không phải không thể nhìn ra, mà là căn bản không có cách nào chữa trị
Hoa Miên cho Quý Hoài Tu tiêm một bình dinh dưỡng, sau đó cầm một bát nước linh tuyền đi ra, dùng tăm bông thấm chấm vào môi Quý Hoài Tu, bổ sung nước vẫn là không thể thiếu
Cứ lặp đi lặp lại mấy lần như vậy, cũng đại khái cho ăn được một chén nhỏ, Hoa Miên mới dừng lại, đem nước linh tuyền còn lại cất vào trong không gian, sau khi buông dây cao su thì tiện thể lấy một chút máu của Quý Hoài Tu
Trong bệnh viện thú cưng của nàng có thiết bị chữa bệnh, có thể xét nghiệm một chút
Nếu nàng muốn ở lại, dù sao cũng phải giúp một tay thôi
Cộc cộc cộc —— Tiếng gõ cửa vang lên
“Thế nào?” Tô Khanh Lan đi tới, hỏi, “Lão Tứ có uống hết không?”
“Cũng ổn, miễn cưỡng cho ăn được một chút.” Hoa Miên đổ canh đi một chút, chứng minh mình đã cho ăn
Nghe vậy, Tô Khanh Lan cầm bát lên, thấy đúng là thiếu đi gần nửa bát, liền gật đầu nói, “Khi đó trời không còn sớm, con cũng sớm đi nghỉ ngơi đi.”
“Vâng.” Hoa Miên ngoan ngoãn đáp, “Mẹ, ngủ ngon.”
Tô Khanh Lan: “???” Có ý gì
Cô vợ trẻ thứ tư này của nàng nói là tiếng địa phương nào vậy
Sau khi Tô Khanh Lan rời đi, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh, Hoa Miên liếc nhìn Quý Hoài Tu đang nằm trên giường
Nói thật, nàng kiếp trước độc thân 25 năm, đừng nói là kết hôn, ngay cả ngón tay đàn ông cũng chưa chạm qua… À, động vật đực thì nàng lại chạm qua không ít, cho nên đột nhiên nàng vừa xuyên qua liền phải cùng một người đàn ông xa lạ nằm trên cùng một chiếc giường
Không hiểu, còn có chút kích động nhỏ nữa chứ
Cũng may giường còn rộng, Hoa Miên đẩy hắn vào trong thêm một chút, sau đó chiếm đoạt hai phần ba giường để ngủ.