Cố Tổng Đừng Hoảng, Phu Nhân Chỉ Là Không Quay Đầu Nữa

Chương 46: Chương 46




Nghe ra Cố Linh Tuyết đang chọn hắn, nhưng Quý Oanh không hề có chút gợn sóng nào
Đối với người đàn ông kia, nàng đã hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa
“Cho nên, ngươi dốc hết tâm cơ sắp đặt tất cả chuyện này, chính là vì buộc ta lại, sau đó yên tâm cùng ca ca ngươi lăn lộn trên giường?” Cố Linh Tuyết nở một nụ cười rất sâu, “Ta trở về rồi, ngươi liền nên đi
Sai lầm lớn nhất của ngươi là không dứt khoát ly hôn với hắn.”
Quý Oanh vốn dĩ có chút mệt mỏi rã rời, nhưng nghe nàng nói như vậy, Quý Oanh lại bật cười
Tiếng cười này khiến Cố Linh Tuyết ngây người
“Ngươi cười cái gì?” nàng hỏi
Quý Oanh thản nhiên nói: “Cái loại đàn ông kia, ai muốn nhặt thì nhặt
Bất quá, ngươi tự mình đưa đầu lên tiện xướng*, cũng đủ dơ bẩn rồi.”
(*tiện xướng: ý chỉ người thấp hèn)
“Quý Oanh, ngày mai ta sẽ cho ngươi biết, ca ca trên giường uy mãnh cỡ nào.” Cố Linh Tuyết tức giận bỏ đi
Quý Oanh quay về phòng bệnh, cô y tá vừa mới tiêm cho Ôn Lệ xong
“Đề nghị người nhà bệnh nhân sau khi tiêm xong, dùng khăn nóng chườm vào vị trí tiêm
Cách này có thể thúc đẩy tuần hoàn máu cục bộ, giúp thuốc được hấp thu và chuyển hóa nhanh hơn trong mô cơ dưới da.” Cô y tá nói xong câu này liền rời đi
Lúc này, Ôn Lệ, người cả buổi chiều còn tính là bình thường, liếc nhìn nàng một cái, bực bội nói: “Đứng đực ra đó làm gì, ngươi bị ngớ ngẩn sao
Mau đỡ ta dậy, chườm nóng cho ta đi.”
Quý Oanh vừa đặt chậu nước xuống, định đỡ lưng bà, lại bị bà ta hất tay ra
Sức lực này còn lớn hơn người bình thường, đâu giống một bệnh nhân
“Tiện nhân, ngươi muốn làm ta đau chết sao
Bác sĩ đã dặn, trước hết phải trải giường, sau đó lót gối, cuối cùng mới đỡ người
Ngay cả điều này ngươi cũng không biết, ngươi làm thế nào mà sống thành người được vậy?”
Quý Oanh trầm mặc đi trải giường nắm tay, Ôn Lệ lại đột nhiên gọi dừng lại
“Cao quá
Thấp xuống một chút..
Bây giờ lại quá thấp, được lắm Quý Oanh, ngươi cố ý muốn ta không thoải mái, ta sẽ nói cho lão công ta biết.” Ôn Lệ lấy điện thoại ra nhắn tin
Nhưng đầu dây bên kia lại không trả lời nàng
Nàng lại trút cơn giận vì không nhận được tin nhắn của lão công lên Quý Oanh một lần nữa
Thấy Quý Oanh đang đổ nước vào chậu, chuẩn bị chườm nóng cho mình, nàng giận dữ mắng: “Ngươi có hiểu chườm nóng là gì không
Ngươi thêm nước lạnh vào có phải là không muốn ta khỏe?”
Quý Oanh chậm rãi ngẩng đầu lên, đợi nàng mắng xong mới nói: “Nước sôi một trăm độ thế này, không thêm nước lạnh vào, ngươi muốn làm da lợn bị bỏng sao?”
Ôn Lệ vì câu nói của nàng mà thoáng chốc nghẹn lời, rồi lại ôm ngực nói: “Ôi chao, ta không xong rồi, ta sắp chết rồi, ngươi đâu phải đang chăm sóc ta, ngươi là đang đổ oan cho ta không thành, muốn mượn danh nghĩa chăm sóc để hại chết ta.”
Nghĩ đến còn một tuần nữa là có thể tự do, Quý Oanh thỏa hiệp, chịu đựng đôi tay bị nóng đỏ, dùng khăn khô nắm lại để chườm nóng cho bà ta
Kết quả, khăn nóng vừa chạm vào da, Ôn Lệ đã đạp một cước về phía nàng
“Ngươi muốn làm ta bỏng chết sao?”
Quý Oanh ngã sấp xuống ngay cạnh chân Trương Thừa vừa mới bước vào cửa
Trương Thừa đỡ nàng dậy, nhìn về phía Ôn Lệ: “Bà không kiểm soát được cảm xúc, rất dễ làm mạch máu vỡ tan, gây xuất huyết nhiều.”
“Là tiện nhân này không thành thật, nàng…” Ôn Lệ chưa nói xong, phát hiện ánh mắt Trương Thừa nhìn mình rất lạnh lùng, theo bản năng ngậm miệng lại
Quý Oanh rút tay khỏi sự đỡ của Trương Thừa, không nói lời nào đi đổ nước
Trương Thừa căn dặn hai câu rồi đi sang phòng bệnh khác
Ôn Lệ cười chế nhạo nói, “Ngươi không phải muốn lấy đi vinh hoa phú quý của ta sao
Ngươi giờ lại thành bảo mẫu, còn lấy thế nào được?”
Quý Oanh không nói gì, mười ngón tay cực kỳ bỏng rát và đỏ ửng, nàng đi vào phòng rửa mặt để dội nước
Ôn Lệ mắng một lát, không thấy có phản ứng, cảm thấy nhàm chán liền tạm thời yên tĩnh lại
Nào ngờ đến nửa đêm, nàng ta đột nhiên có ý mới, cầm lấy quả táo đặt ở đầu giường ném về phía Quý Oanh
Quý Oanh bị đánh thức, hoảng hốt một chút, xoa đầu, nhíu mày nhìn về phía bà ta
Ôn Lệ bực bội nói: “Ta bị huyết áp thấp, ngươi ngủ say như heo chết, vạn nhất ta mắc bệnh thì phải làm sao
Có phải ngươi muốn hại chết ta không?”
“Ngươi lo lắng quá mức rồi, những kẻ tai họa thường mệnh rất dai.” Quý Oanh chậm rãi ngồi dậy, hít sâu hai hơi để bản thân tỉnh táo hơn một chút
“Ngươi,” Ôn Lệ chỉ ra cửa, nói, “Đi mua canh bí đỏ cho ta.”
Quý Oanh nhíu mày, “Nửa đêm thế này, làm gì có chỗ bán canh bí đỏ?”
“Mặc kệ, ngươi mà dám để ta đói, ta sẽ nói cho lão công ta, hắn có cách thu thập ngươi đấy.”
Cách của Cố Cung chính là hủy hợp đồng của ông ngoại nàng
Quý Oanh nén giận rời giường
Ban đầu nàng không được phép rời khỏi bệnh viện, nhưng có lời phân phó của Ôn Lệ, hai người bảo tiêu liền để nàng đi
Nhưng trời không chiều lòng người, không bao lâu sau mưa to như trút nước
Quý Oanh bị ướt sũng
Vốn đã phát sốt nhẹ, khi mua được canh bí đỏ trở về, đi đến dưới lầu khu nội trú liền không chịu nổi nữa
Trương Thừa đang trực ban, bước ra từ một phòng bệnh, nhìn thấy người đang đứng dưới mưa to dưới lầu, không chút do dự, liền chạy xuống
Ôm lấy người trong mưa, hắn mới biết được cơ thể nàng nóng đến mức nào
Hắn vội vàng đưa người đến khoa cấp cứu
Nhiệt độ cơ thể đo được là 39 độ 8
“Bọn họ làm sao có thể giày vò người ta đến mức này?” Trương Thừa nổi giận
Quý Oanh toàn thân ướt đẫm, ngồi trên giường truyền dịch, tỏ vẻ rất lạnh lùng với hắn
“Mau tiêm thuốc cho ta đi, lát nữa bà ấy sẽ tìm ta.”
Trong lòng Trương Thừa dấy lên sự không đành lòng, hắn ngập ngừng một lúc lâu mới thốt ra: “Quý tiểu thư, người xét nghiệm mẫu bệnh phẩm cho bà bà của cô tên là Vương Bằng, theo quy định bảo quản mẫu vật của Trung tâm Giám định Thụy Cách, mẫu vật của bà bà cô còn hai phần được bảo quản trong kho mẫu, số hiệu là 7016w, về lý thuyết nếu có đủ lý do, có thể xin người thay mặt xét nghiệm lại…”
Những gì hắn có thể nói, chỉ có thể là bấy nhiêu
Quý Oanh chớp chớp mí mắt, trong cơn sốt cao, nàng không còn sức để nói chuyện
Lúc này, cô y tá cầm đến bộ quần áo bệnh nhân, bảo Quý Oanh thay bộ quần áo ướt sũng ra
Trương Thừa lấy cớ đi kiểm tra phòng, rời khỏi
Quý Oanh thay xong quần áo, cô y tá liền đến tiêm thuốc hạ sốt cho nàng
Một bóng người đi ngang qua phòng bệnh lại quay trở lại
Tiêu Sưởng bước vào
Trên chiếc áo blouse trắng còn vương lại vết máu khi cứu chữa bệnh nhân
“Sao lại ở trong khoa cấp cứu?” hắn hỏi
Quý Oanh đầu rất nặng, không muốn lên tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại, cô y tá nhỏ có chút đồng cảm với những gì nàng phải chịu đựng, bực mình nói: “Nửa đêm mưa to như thế, không nên ép người ta đi mua canh bí đỏ, làm người ta sốt cao đến mức này, vẫn không buông tha nàng, lại còn có bà bà ác độc như vậy, thật sự là xui xẻo tám đời mà!”
Quý Oanh cảm thấy rất khó chịu, cuộn tròn trên giường, má đỏ hồng vì sốt
“Cố Yến Trầm cái tên khốn kiếp này!” Tiêu Sưởng đấm một quyền vào cửa, đi ra khỏi khoa cấp cứu gọi điện thoại
Giờ phút này tại Bạc Cảnh Loan
Cố Yến Trầm tiếp khách xong về nhà, theo bản năng đi về phía phòng ngủ chính
Đẩy cửa ra, luồng gió từ ngoài phòng mang đến mùi hương quýt thoang thoảng
Người phụ nữ trong phòng giật mình quay người lại
Trong bóng tối, Cố Yến Trầm thoáng chốc nghĩ rằng Quý Oanh không chịu nổi sự khắc nghiệt của Ôn Lệ nên đã quay về
“Chịu cúi đầu rồi sao?” Người đàn ông lảo đảo bước vào, đưa tay nắm lấy eo nàng
“Ngươi chịu nhún nhường, ta sẽ tiếp tục thương ngươi.”
Lời vừa dứt, toàn thân hắn phút chốc tỉnh táo
Eo của Quý Oanh không phải là cảm giác này
Cố Linh Tuyết vừa định tận hưởng việc tựa vào lòng hắn, giây tiếp theo đã bị người đàn ông ném ra khỏi phòng ngủ
Nàng ngẩn người
“Ca..
Ca ca.”
“Sao ngươi lại ở đây?” Cố Yến Trầm mặt căng thẳng
“Ta đến tìm huynh, huynh mãi không về, ta lại buồn ngủ, liền chuẩn bị tắm rửa rồi ngủ trước, thế nhưng không mang theo váy ngủ, đành tạm thời tìm váy ngủ của chị dâu mặc, không ngờ huynh vừa lúc quay về.”
Thế nhưng sắc mặt của Cố Yến Trầm không hề đẹp hơn vì lời giải thích của nàng
“Sau này có chuyện thì tìm Trần Viễn, tuyệt đối đừng ở lại đây
Hơn nữa, chị dâu không thích người khác mặc quần áo của nàng.”
Móng tay Cố Linh Tuyết bấm vào sàn nhà, nhưng vẫn giữ vẻ yếu đuối đáng thương
“Ta biết rồi, xin thứ lỗi ca ca.” Nàng muốn đứng lên, nhưng vì ngã quá mạnh nên lại ngồi xuống chỗ cũ
Cố Yến Trầm nhíu mày, đi đỡ nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Linh Tuyết đang mặc chiếc váy ngủ của Quý Oanh, là loại vợ chồng hay mặc khi tình tứ
Màu trắng tuyết hấp dẫn, gợi cảm
Đây là nơi nàng hài lòng nhất, là sát thủ giản chinh phục đàn ông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.