Nàng tựa như một thanh chủy thủ đâm sâu vào lồng ngực Cố Yến Trầm
Cố Yến Trầm không thể thốt nên lời, trên khuôn mặt là sự buồn bã và mờ mịt đang xé rách lẫn nhau
Mãi lâu sau, hắn mới gọi khẽ được hai tiếng “Oanh Oanh”
“Đừng gọi ta!” Quý Oanh vén quần áo lên, để lộ vết sẹo hung ác nơi phần bụng
“Ta là người có máu có thịt, mỗi lần bị thương ta đều sẽ đau nhức
Xem ở việc ta đã lưu lại trên người ngươi nhiều vết sẹo như vậy, ngươi không thể đồng ý ly hôn, thả ta một con đường sống sao?”
Tất cả lời biện giải của Cố Yến Trầm đều tan rã trước vết sẹo lan tràn như cành khô trên lưng nàng
Hắn đang định đưa tay ôm Quý Oanh vào lòng thì điện thoại lại vang lên
Là Trần Viễn gọi tới
“Cố tổng, chứng uất ức của Ôn tiểu thư tái phát, cô ấy tuyệt đối không chịu tiếp nhận trị liệu, hơn nữa đã tuyệt thực ba ngày, bác sĩ tâm lý khoanh tay không cách, e rằng chỉ có ngài đến bệnh viện một chuyến mới có thể giải quyết.”
Sự thống khổ trong đáy mắt Cố Yến Trầm trong nháy mắt biến mất, đôi mắt đen nhấc lên xoáy nước
“Nếu như nàng nhất định phải gặp..
thì cứ để nàng đợi đi.” Cố Yến Trầm cúp điện thoại, giống như đã hạ quyết tâm nào đó, hướng Quý Oanh nói: “Đợi ta cho ngươi một lời giải thích, ngươi rồi hãy quyết định muốn hay không ly hôn.”
Quý Oanh đau đầu
Công bố chuyện tai tiếng của hắn và kế muội, cắt đứt tài lộ của công ty hắn, nàng đã làm đến nước này, sao hắn còn cảm thấy hai người có thể vãn hồi điều gì chứ
Nàng nghĩ nghĩ, cầm lấy điện thoại, mặc kệ là mấy giờ, bấm số gọi đi
Rất lâu, đầu dây bên kia truyền tới giọng nói mơ mơ màng màng của Tiêu Hạ, “Vẫn chưa xuất viện sao, chứng rối loạn giấc ngủ tổng hợp của ngươi càng nghiêm trọng rồi à?”
“Lại tuyên bố một cái công cáo, phàm là công ty có nghiệp vụ lui tới với Thần Tịch Tập Đoàn, chúng ta đều sẽ không cân nhắc hợp tác.”
Tiêu Hạ lập tức tỉnh táo, “Tỷ muội, ngươi muốn đối với hắn đuổi cùng giết tận à!”
Bên trong phòng bệnh riêng biệt, sáng sớm ngày hôm sau
Ôn Linh Tuyết cuối cùng cũng gặp được người mà mình tâm tâm niệm niệm
Tay nàng đang quấn băng vải, nhìn thấy nam nhân với đáy mắt bố đầy tơ máu, cằm mọc lên một mảnh râu quai nón xanh đen, nhất thời đau lòng vô cùng
“Ca ca xin lỗi, sau khi mẹ đưa ta vào phòng bệnh đặc biệt, ta không biết gian phòng bệnh đó là ngươi để lại cho tẩu tử dùng, ta đã chuyển ra ngoài rồi, để tẩu tử lại hiểu lầm ngươi, ta rất khổ sở.” Vừa nói nàng vừa che ngực
Nếu là thường ngày, Cố Yến Trầm nhất định sẽ lập tức gọi bác sĩ tới
Nhưng mà lần này, hắn chỉ đứng bên cửa sổ không phản ứng
“Ca ca,” Ôn Linh Tuyết khóc, “Ngươi như vậy chỉ khiến ta thật tâm đau nhức, ta không đáng tham luyến phần thân tình này, mà liều mình lưu lại
Ta đi xin lỗi tẩu tử, nàng để ta làm cái gì ta liền làm cái đó, chỉ cần hai người các ngươi có thể sống tốt.”
“Linh Tuyết,” Giọng Cố Yến Trầm có chút khàn khàn, nhưng theo đó không có sự ôn hòa, “Chờ thương tích lành, ngươi liền xuất ngoại đi, giống Cố Dật vậy, hủy bỏ hộ tịch, đừng bao giờ trở về nữa.”
Hô hấp của Ôn Linh Tuyết chợt ngừng lại
Cố Yến Trầm không nhìn thần sắc kinh ngạc đến mức không nói nên lời của nàng, xoay người rời đi
Ôn Lệ bước vào, có chút lạ lùng
“Sao nhanh như vậy đã nói chuyện xong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quý Oanh đều dồn hắn vào đường cùng rồi, bọn họ lúc nào ly hôn?”
Ôn Linh Tuyết thay đổi thần sắc bệnh tật, “Ly hôn cái gì
Quý Oanh thắng, chúng ta xong rồi.”
“A?” Ôn Lệ chấn kinh
“Cũng tại ngươi không có đầu óc, lúc nào cũng bị Quý Oanh đè một đầu, không giữ được thể diện phu nhân nhà họ Cố
Bây giờ hay rồi, ngay cả Cố Yến Trầm cũng sẽ không tiếp tục gánh vác chi phí sinh sống của ngươi và thúc thúc, ta cũng sắp bị đưa đi, bệnh của ngươi không có tiền chữa, về chờ chết đi.”
“Sao có thể như vậy
Không được!” Ôn Lệ sợ chết nhất
Mặc dù bệnh của mình đã đến giai đoạn cuối, nhưng đến bây giờ vẫn không ngừng mời chuyên gia trong và ngoài nước bay đến Côn Thị để khám bệnh cho nàng
Chỉ cần nghe nói loại thuốc nào có hiệu quả tốt, mặc kệ giá thành bao nhiêu, trăm kế ngàn phương đều muốn đoạt tới tay
Bởi vì có Cố Yến Trầm là thần tài này ở đây, tiền nong không phải vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ôn Linh Tuyết nhìn mẫu thân mình, ý vị sâu xa nói “Bây giờ là vấn đề Quý Oanh có muốn ngươi sống hay không thôi
Ngươi đó, cái gì cũng động não một chút, cãi nhau với nàng có ý nghĩa gì, xúc động không giúp được ngươi, chỉ biết để nàng chiếm hết tiện nghi.”
Móng tay Ôn Lệ bấm vào làn da tái nhợt, lòng bàn tay từ từ rịn ra máu......
Sáng sớm ngày thứ hai, Thanh Toại liền công bố phần công cáo kia trên trang web chính thức
Kỳ thật đối với Thần Tịch Tập Đoàn là hãng mẹ như vậy, bị Thanh Toại bé nhỏ va chạm, cũng không tạo thành thương tổn lớn gì
Nhưng là bởi vì thái độ mà nàng đưa ra, khiến thị trường càng thêm không coi trọng tiền cảnh của Thần Tịch
Hội đồng quản trị của Thần Tịch thì rơi vào cuộc đấu tranh càng thêm kịch liệt
Chín giờ sáng ngày hôm đó, tập đoàn tuyên bố công cáo ngừng giao dịch cổ phiếu
Cố Yến Trầm đang đối mặt với loại nước sôi lửa bỏng nào, Quý Oanh không có thời gian để biết, bởi vì nàng bận rộn thu dọn để xuất viện
Nghe thấy có người vào cửa, Quý Oanh tưởng là Tiêu Hạ đến đón nàng, đầu cũng không ngẩng nói: “Thủ tục xuất viện đã có người làm tốt cho chúng ta, ngươi có biết là ai không nha
Người này làm việc tốt không...”
“Cẩn thận!” Lời của nàng chưa nói xong, đã bị Lương Nghiễn Xuyên cắt ngang
Quý Oanh quay đầu lại, nhìn thấy Lương Nghiễn Xuyên đã lâu không gặp đang tay không nắm chặt chủy thủ trong tay Ôn Lệ, che chắn phía sau nàng
Nàng cầm lấy cái ghế định nện vào Ôn Lệ
Ôn Lệ cũng sợ hãi, vội vàng buông chủy thủ ra, run rẩy nói: “Ta đến tìm nàng, ngươi ngăn cản làm gì?”
Lương Nghiễn Xuyên còn có chút kích động, “Không được ngươi làm hại nàng!”
Ôn Lệ vội vàng giải thích, “Ta..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta là đến tìm nàng tạ tội, thanh đao này cho nàng, nàng muốn đối với ta thế nào cũng được, nhưng đừng để Cố Yến Trầm cắt đứt phí thuốc men của ta.”
Quý Oanh bị mạch não của người phụ nữ này làm cho không nói nên lời, buông ghế xuống xem xét tay Lương Nghiễn Xuyên
“Cầm lưỡi dao, ngươi ngốc à, không biết đi bắt cổ tay nàng sao?” Quý Oanh gọi y tá đến, để y tá dẫn hắn đi băng bó
Xong việc, nàng mới nhìn về phía Ôn Lệ, “Ngươi không có tiền chữa bệnh liên quan gì đến ta
Ta cắt đứt hợp đồng của ngươi à
Cút xa một chút, đừng đến làm ta buồn nôn.”
Ôn Lệ còn muốn nói chuyện, thì bị Triệu Bình xuất hiện cắt ngang
“Thiếu phu nhân, lão phu nhân để tôi đến đón người xuất viện.”
Quý Oanh biết, lần này để Cố Yến Trầm thương gân động cốt, đã đụng chạm đến căn cơ nhà họ Cố, lão thái thái nhất định sẽ tìm nàng nói chuyện
Nàng gửi một tin nhắn cho Tiêu Hạ, bảo nàng không cần đến bệnh viện đón mình, rồi theo Triệu Bình đi
Chờ bọn hắn vừa đi, Ôn Lệ vội vàng lấy điện thoại ra, bấm gọi đi, “Đều chụp được rồi sao?”
Đối phương không biết nói cái gì, Ôn Lệ cười tươi nói “Ta quỳ không quỳ không quan hệ, ngươi chụp được tấm hình nàng cùng một người đàn ông chưa?”
Tây Uyển Thính Lão Trạch nhà họ Cố
Hoa ở đây nở còn diễm lệ hơn so với ngày nàng rời đi, chỉ là hôm nay trên mặt đất trải một lớp nhựa plastic chống nước
Lão thái thái đang uống trà, chỉ là hôm nay uống là trà tía tô có thể khử mùi tanh
Hơn nữa không có phần của Quý Oanh
“Ngươi đối với ta phát qua lời thề, sẽ không làm chuyện tổn hại đến nhà họ Cố, thế nhưng ngươi nuốt lời.” Lão thái thái nói
Quý Oanh nháy mắt, “Xin lỗi lão phu nhân, tình thế bắt buộc, không thể không làm.”
Lão thái thái cười lạnh một tiếng, “Cháu trai ta, kinh doanh là một tay hảo thủ, nhưng đàm tình cảm vẫn ngu dại chút, hắn yêu ngươi, nhận định ngươi, sẽ không buông tay
Ngươi nếu là dẫn đường hắn thật tốt, sao còn để hắn gặp phải cục diện ngày hôm nay?”
Cho nên lão thái thái là kết luận tất cả lỗi lầm lên người nàng
Quý Oanh bình tĩnh nói “Lão phu nhân từng kéo ta một phen lúc ta khó khăn nhất, phần ân tình này ta vẫn luôn nhớ kỹ, hôm nay là ta có lỗi với ngài, muốn xử trí thế nào, ta đều nhận phạt.”
Lão thái thái mỉm cười khẽ gật đầu, “Ngươi còn tính sảng khoái.”
Trong lúc nói chuyện, Triệu Bình bưng tới một chén trà nhỏ sứ men xanh, đưa đến trước mặt nàng
Lão thái thái thản nhiên nói: “Như vậy nồng độ cao nước cỏ đoạn trường, uống xong nó, rồi ở đây đợi đủ bốn canh giờ
Nếu đến lúc đó ngươi còn sống, chuyện cũ trước đây, lão thân sẽ bỏ qua.”