Comic: Xong Đời, Ta Bị Phụ Sầu Giả Bao Vây!

Chương 17: Tuyệt vọng chờ đợi (1 \2)




Chương 17: Tuyệt Vọng Chờ Đợi (1/2)
Ba người Ahome nhanh chóng xuyên qua cánh cửa chống cháy, chạy vào hành lang ngắn bên trái của đại lễ đường
Tiếng kêu thảm thiết và tiếng khóc than vang vọng khắp bên trong đại lễ đường
Cả ba vừa chạy đến chỗ có biển chỉ dẫn lối ra, thì ngay lập tức một tia sáng loé lên
Theo sau là một tiếng hét lớn
Clark quay đầu lại, nhìn thấy một bó dây điện kéo dài ra từ phía sau sân khấu, đúng lúc có một người đàn ông dẫm trúng sợi dây điện bị rò, toàn thân run rẩy vì bị điện giật
Mắt hắn trợn trắng, tóc dựng thẳng lên, trông cứ như đang nhảy múa vậy
“Chạy mau!” Ahome hét lớn với hai người: “Nhanh lên!” Clark đành phải dẹp bỏ ý định cứu người, kéo tay Lana bước nhanh ra bên ngoài
Vừa xuyên qua hành lang, một con quái vật bỗng nhiên chắn ngang trước mặt ba người
Nó đang ẩn mình trên mặt đất, quay lưng về phía họ
Nghe thấy tiếng động, nó mãnh liệt quay đầu lại
Ahome trông thấy vẻ ngoài kinh khủng của quái vật, không khỏi hít sâu một hơi
Trên khuôn mặt chữ điền của nó toàn là máu nhớp nháp, hàm răng lộ ra ngoài dính những khối nội tạng chưa kịp ăn xong, vài giọt máu tươi rỉ ra nhỏ xuống
Toàn thân quái vật phủ đầy các vết máu, bộ quần áo trắng đã dính đầy huyết tương
Nghe thấy tiếng động, quái vật phát ra tiếng gầm gừ trong miệng, dùng đôi mắt xám trắng khiến người ta vừa nhìn đã sinh lòng sợ hãi mà nhìn chằm chằm ba người, lảo đảo tiến đến
Lúc đầu tốc độ nó rất chậm, nhưng rồi dần tăng nhanh
“Chạy!” Ahome đã sớm quên chuyện mình có thể phóng Laser từ mắt, vội kéo tay hai người, chạy trốn về phía trước với tốc độ nhanh nhất
Ba người chạy đến khu vực bảo vệ của đại lễ đường, dùng sức chặn cánh cửa lại
“Rầm!” Xác sống bên trong đụng mạnh vào cánh cửa, Clark và Ahome dựa vào cửa suýt chút nữa bị đánh bay
Lana đứng bên ngoài cửa, đã sợ hãi đến tái mét mặt mày
Cánh cửa ầm ầm bị đẩy tung, xác sống lảo đảo xông ra
Mà lúc này, ba người đã chạy đến khu vực bảo vệ
Lana có thể nhìn thấy từng dãy nhà kho màu cam
Nơi này buôn bán hai mươi bốn giờ, nhưng cánh cửa lớn của khu vực bảo vệ đã đóng chặt, trên cửa có một bảng mật mã nhỏ, bốn phía là hàng rào cao, đỉnh hàng rào là lớp lưới sắt có gai nhọn
Ahome không để ý nhiều, nhảy phốc lên, như một con cá mập vồ lấy hàng rào, thoắt cái đã leo lên đỉnh
Lưới sắt cũ kỹ không chịu nổi, rõ ràng là do sơ suất trong việc bảo dưỡng, hơn nữa cũng không có bật điện, sớm đã trở thành tai điếc lỗ tai – vật bài trí
Ahome dễ dàng bẻ gãy dây kẽm, nhưng mặc dù như vậy, hắn vẫn bị đâm vào tay vài lần, quần bò cũng bị rách mấy lỗ
“Đông” một tiếng, hắn vượt qua lưới sắt, rơi xuống mặt bên kia của hàng rào
Mặt đất cứng rắn, lúc tiếp đất, hắn bị chấn động khiến từ bắp chân đến đầu gối đều vừa đau vừa lảo đảo
Ahome thậm chí còn nghi ngờ mình có bị ngã gãy xương gì không
Nhảy sang bên lưới sắt này, Ahome nhìn những dãy nhà kho chìm trong ánh đèn Natri sáng rực
“Các ngươi nhảy qua đi, ta có thể đỡ lấy các ngươi.” Hắn nói với Clark và Lana ở bên kia lưới sắt
Clark thì có thể nhảy qua được, nhưng Lana ngẩng đầu nhìn lưới sắt, thiếu chút nữa khóc lên
“Lana không nhảy qua được!” “Vậy thì mặc kệ nàng!” “Không, sao chúng ta có thể bỏ lại bạn đồng hành của mình?” Clark kinh ngạc nhìn Ahome
“Bởi vì nàng là một vướng víu.” Ahome chỉ vào Lana, “Nàng không phải người nhà chúng ta, Clark.” “Nàng là bạn ta!” Clark lườm Ahome một cái, kéo tay Lana định rời đi
“Không cần đi, Clark, ta có thể đối phó.” Ahome ngồi xổm xuống, mắt nhìn chằm chằm vào lưới sắt
Laser từ mắt hắn không phải lúc nào cũng bách phát bách trúng, chỉ khi đối mặt với nguy hiểm hoặc tâm trạng dao động, nó mới có thể bắn ra
Hắn căng thẳng nhìn chằm chằm vào lưới sắt trước mặt, ánh mắt tích tụ ánh sáng đỏ
Nhưng dù có dùng sức đến đâu, vẫn không thể bắn laser ra
Mồ hôi chảy ròng trên trán, hắn cố gắng hồi tưởng lại bí quyết cha đã dạy
Tập trung tinh thần, sau đó hồi tưởng lại chuyện khiến mình cảm thấy phẫn nộ
Chuyện phẫn nộ sao
Ahome lập tức nghĩ đến chuyện vừa rồi Clark vì Lana mà muốn bỏ rơi huynh đệ
“Ầm!” Tâm trạng phẫn nộ kích hoạt, lưới sắt trong chớp mắt bị Laser từ mắt hắn cắt đứt
Lana không kịp kinh hãi, đã bị Clark kéo vào bên trong khu vực bảo vệ
Ba người chạy một hơi qua bảy dãy nhà kho, rồi lại chạy ngang qua năm tòa nữa
Mùi thối rữa và mùi cháy xộc thẳng vào mũi, ba người trốn sau một cái thùng rác giữa hai nhà kho, cố gắng cuộn tròn thân thể lại nhỏ nhất có thể
“Đó là cái gì?” Clark run rẩy hỏi
“Zombie, ta đã xem trên phim kinh dị rồi.” Ahome nói khẽ: “Chỉ cần bị cắn, sẽ biến thành đồng loại của bọn chúng, nhưng đừng lo lắng, ba ba sẽ đến cứu chúng ta.” “Ngươi xác định không, Ahome.” Lúc này Clark sợ hãi đến toàn thân run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc chạy trốn vừa rồi còn chưa có cảm giác này, một khi trốn đến đây, sợ hãi liền dâng lên trong lòng
“Ta xác định, bởi vì ba ba đã nói, chỉ cần ta gặp nguy hiểm, bất luận ở đâu hắn cũng sẽ đến cứu ta.” Clark cúi đầu chôn mặt: “Ừ, ta cũng tin giáo phụ, giáo phụ đã nói sẽ bảo vệ chúng ta.” Lana trốn ở tận cùng bên trong không nói gì, nàng liều mạng cắn mu bàn tay, không để cho mình khóc thành tiếng
Bản thân mình sắp từ cô bé lọ lem biến thành quái vật xấu xí, không biết hiệp sĩ của mình còn đến cứu mình không
Ba người đều im lặng, không khí chìm vào sự tĩnh lặng như chết
Clark ngẩng đầu, nhìn về phía đại lễ đường
Từ xa, một cột lửa bốc lên trời, bên trên lửa bay đầy các tấm mái nhà bằng thép, gỗ và giấy vụn
Trong không khí tràn ngập mùi dầu và mùi thuốc lá
Phố chính được chiếu sáng rực rỡ bởi đèn đuốc, như một tia chớp loé lên trên ngọn thương vậy
“Ta...” Clark đột nhiên nói khẽ với Ahome: “Ta nhìn thấy!” Giọng hắn mang theo sự run rẩy
Ahome nhìn hắn: “Thấy cái gì?” Clark nhớ lại tình hình đáng sợ vừa rồi: “Con quái vật vừa đuổi theo chúng ta, con mà ngươi gọi là Zombie ấy, hắn..
hắn là biểu ca của giáo phụ.” Ahome nuốt nước miếng
“Ngươi nói là, chú Lewis mà lần trước chúng ta đi dự tang lễ đó?” “Vâng, chính là hắn, ta có thể phân biệt nhận ra...” Lời Clark chưa nói hết, chợt nghe thấy một tiếng gào thét trầm thấp truyền đến
Giống như tiếng gầm gừ có đờm kẹt trong cổ họng, kèm theo một mùi hôi thối nồng nặc
Nhận ra đó là con Zombie vừa nãy, cả ba đều căng thẳng nín thở, không dám thở mạnh
“Cộp
Cộp!” Tiếng bước chân của Lewis vang vọng bên tai mấy người
Ban đầu nội tâm Clark tràn ngập sợ hãi, nhưng nhìn thấy Lana ở phía sau, hắn cắn chặt răng, cầm lấy nửa viên gạch trong tay, chuẩn bị có vấn đề gì liền lập tức xông ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không khoanh tay chịu trói, mặc dù chỉ có nửa viên gạch này, cũng phải bảo vệ Lana và Ahome
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Keng!” Bỗng nhiên
Một âm thanh kim loại sắc lạnh đột nhiên vang lên
Lana kinh hãi nhìn thấy một vòng ánh sáng sắc loé lên trong bóng tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.