Côn Luân Ma Chủ

Chương 1168: Đánh cược 2




Phương Thất Thiếu vội vàng ngồi thẳng người, đằng hắng một cái rồi nói: “Nói thật nhé, theo ta thấy trận chiến này đúng là khó hiểu
Vì sao lúc trước lão hòa thượng Tịnh Thiền Trí Tàng lại muốn giết Sở Hưu
Đến giờ vẫn không ai biết
Lần này Tu Bồ Đề Thiền Viện cũng không nói mình ra tay vì cái gì, chỉ treo lá cờ hiệu diệt trừ tà ma
Dù sao ta cũng không tin
Nếu thật sự muốn diệt trừ tà ma, họ còn để Bái Nguyệt Giáo đến bây giờ ư
Mọi chuyện đều bắt đầu từ trận chiến khó hiểu kia
Hơn nữa với tính cách của Sở Hưu, hắn biết nhẫn nhịn nhưng hắn sẽ không nuốt răng với máu bị đánh rơi ra vào bụng, đương nhiên hắn sẽ đi báo thù
Cho nên trận chiến này cũng rất bình thường.”

Độc Cô Ly dừng một chút, đột nhiên nói: “Ta biết Sở Hưu là bạn tốt của ngươi, nghe ngươi nói vậy là đứng về phía Sở Hưu
Nhưng Thất Thiếu, ngươi phải nhớ rõ ngươi là người thừa kế Kiếm Vương Thành trong tương lai, nếu Sở Hưu chỉ là một tiểu bối trong nhánh Ẩn Ma, các ngươi có qua lại với nhau thì chúng ta cũng nhắm một mắt mở một mắt
Dù sao ngươi cũng làm quá nhiều chuyện khác người rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng bây giờ ngươi nhìn uy thế của Sở Hưu đi, hắn đâu còn là tiểu bối
Đã có dáng dấp của kiêu hùng Ma đạo rồi
Từ khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt đến giờ, trừ Bái Nguyệt Giáo và Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma ngày trước, uy thế của hắn là lớn nhất
Trong thời điểm này ngươi còn dây dưa với hắn, e là sẽ khiến các tông môn Chính đạo bất mãn.”

Phương Thất Thiếu nhíu mày nói: “Lão tổ, ngài nhiều tuổi rồi, sao vẫn như đám lỗ mũi trâu của Thuần Dương Đạo Môn, luôn nghĩ mọi chuyện không trắng thì đen?”

Độc Cô Ly lạnh nhạt nói: “Lão tổ nhà ngươi không cổ hủ như vậy, dẫu là lúc vừa bước vào giang hồ ta cũng chẳng tin mấy lời ngu ngốc như không trắng thì đen
Nhưng ngươi phải biết, trên giang hồ có chính thì có ma, có âm thì có dương
Ngươi có thể không chọn đen trắng, nhưng bất luận chính hay ma, ngươi vẫn phải chọn phe
Cũng như hai bên lưỡi kiếm sắc bén, ngươi chỉ có thể dùng một bên đả thương kẻ địch
Trước mắt lưỡi kiếm của bên chính đạo sắc bén hơn, cho nên dẫu Kiếm Vương Thành ta không phải chính đạo nhưng vẫn phải đứng về phía võ lâm chính đạo
Trừ phi Độc Cô Duy Ngã tái hiện, thay đổi thế cục chính ma, bằng không Kiếm Vương Thành ta nên đứng bên nào, đã rất rõ ràng.”

Phương Thất Thiếu sắc mặt nghiêm túc hiếm có, hắn trầm giọng nói: “Vì sao lại phải lựa chọn
Chẳng lẽ Kiếm Vương Thành ta không thể tự lựa chọn con đường của bản thân à
Lão tổ, hình như ngài không để ý tới một điều, kiếm là để đâm, cho dù không có lưỡi sắc hai bên cũng có thể đả thương người.”

Độc Cô Ly trừng mắt lườm hắn một cái: “Vớ vẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã bảo ngươi ngoan ngoãn đứng nhìn đi
Tuy thủ đoạn của tên Sở Hưu kia rất quỷ dị, bị người ta đánh ra tro rồi mà còn sống lại được; nhưng lần này Rama ra tay, chắc chắn hắn phải thua
Cho dù hắn có thể sống lại lần nữa thì cơ nghiệp dưới tay hắn cũng bị phế bỏ thôi.”

Phương Thất Thiếu lại híp mắt nói: “Nhưng ta lại không nghĩ như vậy
Sở Hưu mà ta biết xưa nay không phải người dễ xúc động, cũng không phải người tự cao tự đại
Nếu hắn dám xuất hiện, dám ứng chiến ở đây, chắc chắn thủ đoạn của hắn không chỉ có chừng đó
Tuy ta không biết hắn định làm gì nhưng ta không tin hắn sẽ thua như vậy
Lão tổ, hay là chúng ta đánh cược đi
Nếu Sở Hưu gánh được chuyện lần này, trong vòng một năm tới các người không thể cấm túc ta
Ta còn muốn tới Nguyệt Trì Quốc ở Tây Vực, uống quốc sản Túy Nguyệt Bồ Đào, chừng mười..
không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một trăm vò
Ngược lại nếu ta thua, ta sẽ chủ động vào Kiếm Các bế quan một năm tu luyện kiếm pháp, ngài thấy sao?”

Độc Cô Ly hơi ngạc nhiên nhìn Phương Thất Thiếu, sao tên này tin tưởng Sở Hưu

đến vậy
Nhưng hiếm khi thằng nhãi này chịu thành thật ở lại trong tông môn tu hành, cho nên Độc Cô Ly rất thẳng thắn gật đầu nói: “Được, lão phu đánh cược với ngươi.”

Phương Thất Thiếu nhìn về phía Sở Hưu và Lăng Vân Tử đang giao thủ, miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sở huynh ơi Sở huynh, cuộc sống hạnh phúc của ta trong một năm tới phải dựa cả vào ngươi đấy.”

Phương Thất Thiếu tin tưởng Sở Hưu nhưng không nghĩa là người khác cũng tin tưởng Sở Hưu
Rất nhiều người có thể nhìn ra bên phía Sở Hưu có vẻ không chịu nổi
Lăng Vân Tử với thực lực cường đại nửa bước Thiên Địa Thông Huyền đang áp đảo Sở Hưu
Những người còn lại tuy chiếm được một chút ưu thế nhưng thực lực phe Sở Hưu vốn không mạnh, cho dù có trận pháp của Thanh Long Hội hỗ trợ nhưng những võ giả tầng chót lại liên tiếp thua trận lui bước, thậm chí chỉ miễn cưỡng chống đỡ
Ánh sao Thuần Dương quanh người Lăng Vân Tử lấp lóe, tiện tay xuất quyền đánh xuống, lực lượng cường đại đó trực tiếp đánh văng Sở Hưu
Lăng Vân Tử nhìn Sở Hưu, trầm giọng nói: “Ngươi còn cố làm gì
Trận chiến này nên kết thúc thôi, còn cố nữa thì chỉ có nước lưỡng bại câu thương
Thuần Dương Đạo Môn ta sẽ tổn thất rất nhiều lực lượng nhưng ngươi nhẫn tâm nhìn những thủ hạ của ngươi gặp bất trắc ư
Ngươi nhẫn tâm nhìn vị bằng hữu Lã Phụng Tiên đang liều mình chém giết sẽ có chuyện ư?”

Tuy trước mắt Lăng Vân Tử đang chiếm thượng phong nhưng hắn cũng không dùng tư thế của người thắng nhìn xuống Sở Hưu, không nói những lời tuyên ngôn của kẻ thắng cuộc bảo y đầu hàng
Những lời vừa rồi của Lăng Vân Tử là thật lòng, thật ra trận chiến này bất luận thắng thua ra sao, tới cuối cùng vẫn là hai bên cùng thua
Cho dù bọn họ giết Sở Hưu, Thuần Dương Đạo Môn cứu vãn được thể diện, Trường Vân Tử cũng chẳng thể sống lại, số võ giả chết trong Chính Ma Đại Chiến lần thứ ba này lại càng nhiều
Cho nên dù là dừng tay sớm một lúc thôi, hắn cũng có thể cứu vãn không ít tổn thất
Lúc này Sở Hưu lại không hề hốt hoảng, y chỉ lạnh nhạt nói: “Ai bảo ta không cố nổi
Chưởng giáo Lăng Vân Tử, chỉ sợ lát nữa tới ngài không cố nổi thôi
Chẳng lẽ ngài không phát hiện ở đây thiếu cái gì ư?”

Vừa nghe câu này, Lăng Vân Tử như đột nhiên nhận ra điều gì, lần đầu tiên hắn biến sắc
Lúc này trước Hạo Nhật Phong, Hà Đông Quận, từng đội sát thủ mặc áo đen đeo mặt nạ sắt đen đội mũ rộng vành đang tụ tập ở đây
Chín phần mười võ giả tổng bộ Thanh Long Hội, tất cả võ giả tinh nhuệ của ba mươi sáu phân đà Thiên Cương đều tập trung ở đây, nhân số chừng mấy ngàn người
Tất cả những sát thủ Thanh Long Hội ở đây trên tay đều có hơn trăm mạng người, sát khí trên người vô cùng nồng đậm
Giờ nhiều người như vậy tập trung một chỗ thậm chí đã đến mức ảnh hưởng tới khí hậu
Hạo Nhật Phong vốn quang đãng sáng sủa, lúc này phủ đầy mây đen, cực kỳ khủng khiếp
Trước Thuần Dương Cung, một đạo sĩ trung niên nhìn những bóng người màu đen chi chít bên dưới, cảm nhận được sát ý ngập trời, hắn gần như bị luồng khí thế cường đại đó đè cho không thở nổi
Chẳng phải chưởng giáo dẫn người đi diệt Thanh Long Hội à
Vì sao còn nhiều tinh nhuệ của Thanh Long Hội lại tập trung ở đây như vậy
Sau lưng đạo sĩ trung niên còn có một loạt tiểu đạo sĩ trẻ tuổi, bọn họ lao nhao kêu gào muốn mở sơn môn, chém giết đám hung đồ ác tặc này
Nhưng lúc này đạo sĩ trung niên kia lại gầm lên một tiếng: “Tất cả im lặng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.