Côn Luân Ma Chủ

Chương 817: Tiến thoái lưỡng nan 2






Mặc dù nhìn bề ngoài, Phương Thất Thiếu suốt ngày cười toe toét, không ra thể thống gì
Thậm chí trong Kiếm Vương Thành, Phương Thất Thiếu chẳng có chút uy nghiêm của đại sư huynh, nhưng một khi hắn nghiêm túc lại cứng đầu tới cực hạn, chín con trâu cũng chẳng kéo về nổi
Đám người Vương Song Quân nhíu mày, Phương Thất Thiếu muốn một chọi một với Sở Hưu
Có điều chuyện này không quan trọng, mục tiêu của bọn hắn là giết Sở Hưu, hủy diệt Quan Trung Hình Đường
Tạm thời không giết Sở Hưu cũng chẳng sao, đi giết người khác là được
Cho nên đám người Vương Song Quân bất giác nhìn sang phía bọn Chử Vô Kỵ, định ra tay
Có điều lúc này, Phương Thất Thiếu lại đột nhiên nói: “Thủ tọa, giúp ta ngăn cản mấy người bọn họ
Nói công bằng là nhất định phải công bằng
Ta ở đây ngăn chặn Sở Hưu một chọi một, nếu bọn họ lại đi đối phó với người khác khiến Sở huynh phân tâm, vậy chẳng phải ta thành đồng lõa ư
Như thế là không công bằng.”

Bạch Tiềm chẳng để tâm gật đầu
Lập trường của Kiếm Vương Thành vốn không kiên định, từ đầu Kiếm Vương Thành tới không phải vì trừ ma vệ đạo gì, hắn tới chẳng qua là để giải quyết ân oán cá nhân mà thôi
Chuyện sống chết của những người khác trong nhánh Ẩn Ma với sự tồn tại của Quan Trung Hình Đường chấp sự liên quan gì tới Kiếm Vương Thành
Kiếm Vương Thành không quan tâm
Vương Song Quân tức giận nói: “Kiếm Vương Thành các ngươi làm vậy chẳng phải bá đạo quá mức rồi à
Các ngươi không đi giết Sở Hưu, còn không cho phép chúng ta diệt trừ đám hung đồ Ma đạo khác à?”

Bạch Tiềm cười lạnh nói: “Kiếm Vương Thành ta bá đạo đấy, chẳng lẽ giờ các ngươi mới biết à
Nếu chư vị nghĩ mình có thực lực khiêu chiến Kiếm Vương Thành, vậy được, ta sẽ phụng bồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa rồi Sở Hưu lấy một địch ba, ta cũng muốn thử một chút xem cảm giác lấy một địch ba ra sao!”

Vương Song Quân cùng Si Kiến đều giận tới mặt mũi đỏ bừng
Bạch Tiềm thân là thủ tọa Kiếm Vương Thành, thực lực đương nhiên không yếu, nhưng bọn họ đâu phải hạng vô danh, chưa chắc không đánh nổi hắn
Nhưng đối phương lại đem Kiếm Vương Thành ra dọa, đúng là không cần thể diện
Thế nhưng bọn họ quả thật không dám khiêu khích Kiếm Vương Thành
Phương Thất Thiếu quay người lại nhìn Sở Hưu, thở dài một tiếng, có điều sau đó gương mặt lại lộ vẻ tươi cười: “Sở huynh, ngươi có biết không
Thật ra ta đã muốn giao thủ với ngươi từ lâu rồi
Dù sao trên giang hồ người tu luyện đạo nhân quả tới cảnh giới như hai ta thật ra rất hiếm
Ta cùng tên Lý Phi Liêm không quen không biết,hơn nữa phi đao của hắn rời vỏ là muốn đoạt mạng người
Nhưng ta với ngươi lại quá quen thân, bình thường không tiện động thủ, giờ rốt cuộc cũng có cơ hội.”

Phương Thất Thiếu rút trường kiếm của mình ra, thần sắc nghiêm túc nhìn Sở Hưu nói: “Sở huynh, lần này ta sẽ không lưu thủ.”

Thiên Ma Vũ được Sở Hưu cầm trong tay, y trầm giọng nói: “Ta cũng thế.”

Lòng háo thắng ai ai cũng có
Sở Hưu cùng Phương Thất Thiếu quả thật là bằng hữu nhưng không nghĩa là giữa bằng hữu với nhau không có chuyện so đo mạnh yếu
Những bằng hữu có thực lực chênh lệch quá xa với Sở Hưu như Mạc Thiên Lâm và Tạ Tiểu Lâu còn chịu phục Sở Hưu, nhưng Phương Thất Thiếu lại khác
Sở Hưu có thể có thực lực như hiện tại, Phương Thất Thiếu vui thay cho y
Nhưng Phương Thất Thiếu cũng không nghĩ rằng mình yếu hơn Sở Hưu
Trường kiếm đâm ra, thế đao của Phương Thất Thiếu nhìn như nhẹ nhàng nhưng mỗi lần rung động lại như phù hợp với một quy luật nào đó của thiên địa
Trường kiếm điểm nhẹ, chỉ chớp mắt Sở Hưu đã cảm thấy quanh người bị khóa chặt, giữa thiên địa vạn vật đều là kiếm
bất luận y xuất thủ từ phương hướng này, thế đao cũng sẽ trút xuống như cuồng phong vũ bão
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một thời gian dài không gặp, kiếm đạo của Phương Thất Thiếu đã tiến thêm một bước
Sau chuyện Tiểu Phàm Thiên, Phương Thất Thiếu không tiếp tục lưu lãng trên giang hồ nữa mà lựa chọn về Kiếm Vương Thành bế quan
Tiểu Phàm Thiên là một cơ hội đối với võ giả thế hệ trẻ như Sở Hưu, một cơ hội khiến thực lực tăng mạnh
Không riêng gì Sở Hưu được lợi trong Tiểu Phàm Thiên, Phương Thất Thiếu cũng có không ít thu hoạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế đao nhập vi, lĩnh ngộ của Phương Thất Thiếu về Nhân Quả Kiếm Đạo không chỉ tăng cường, thứ gia tăng rõ rệt nhất là khả năng điều khiển lực lượng của hắn
Xung quanh rõ ràng không có bất cứ kiếm khí nào, nhưng chỉ cần Sở Hưu có hành động gì, y sẽ lập tức chìm vào kiếm khí vô biên
Ngay cả Thẩm Bạch cũng nhìn không chớp mắt quan sát Phương Thất Thiếu xuất thủ, đối với hắn mà nói đây cũng là một lĩnh vực không cách nào chạm tới
Mặc dù Thẩm Bạch học được Vạn Kiếm Quy Tông nhưng chỉ đạt được tiểu thành
Hắn có thực lực hiện tại đại đa số là nhờ Vạn Kiếm Quy Tông chứ không phải như Phương Thất Thiếu, có lý giải cực hạn đối với kiếm đạo
Khi Thẩm Bạch còn chưa bước chân vào giang hồ, lúc Sở Hưu bị phế bỏ, Phương Thất Thiếu đã là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Kiếm Vương Thành
Thậm chí trong toàn bộ giang hồ, xét riêng về kiếm đạo, hắn nói mình là thứ hai thì không ai dám nói mình là đệ nhất
Giờ khắc này, trong thế hệ trẻ tuổi của kiếm đạo, vẫn không ai vượt qua được hắn
Sở Hưu nhìn chằm chằm vào Phương Thất Thiếu, đột nhiên mỉm cười nói: “Phương huynh, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi
Nếu thật sự động thủ, tuyệt kỹ của ta trước giờ không phải là Thiên Tử Vọng Khí Thuật
Ngươi muốn lĩnh giáo Thiên Tử Vọng Khí Thuật của ta, e là phải thất vọng rồi.”

Dứt lời, bàn tay Sở Hưu nhanh chóng kết ấn, ấn pháp Khoái Mạn Cửu Tự Quyết được y liên tiếp kết thành chỉ trong nháy mắt, hệt như tàn ảnh, tốc độ vô cùng nhanh chóng
Cửu Ấn Hợp Nhất, phật quang vô biên tỏa ra quanh người Sở Hưu, hào quang rực rỡ
Chín đại ấn pháp này như vòng quay không ngừng xoay tròn quanh người Sở Hưu, trực tiếp ép về phía Phương Thất Thiếu
Chỉ trong chớp mắt, vô số kiếm khí bộc phát giữa thiên địa nhưng đều bị uy lực của Cửu Ấn Hợp Nhất đánh tan
Trường kiếm của Phương Thất Thiếu điểm nhẹ, mỗi chiêu kiếm đều khóa chặt vào điểm yếu nhất trong ấn pháp của Sở Hưu, nhân quả tạo ra, mỗi kiếm đều phá tan một ấn pháp
Chín ấn cùng đánh ra, Nhân Quả Kiếm Đạo của Phương Thất Thiếu cũng được thi triển tới cực hạn, liên tục đánh tan chín ấn nhưng cánh tay hắn lại khẽ run
Phương Thất Thiếu kinh hãi nhìn Sở Hưu, giọng điệu bực tức: “Ngươi bắt chước Tông Huyền
Không đúng
Ngươi còn biến thái hơn Tông Huyền!’

Ngày trước Phương Thất Thiếu đứng hạng ba trên Long Hổ Bảng, thật ra đã từng giao thủ với cả Trương Thừa Trinh và Tông Huyền
Trương Thừa Trinh tạm không nói, tên đó là biến thái trong biến thái, không ngờ lại dùng tốc độ cùng kỹ xảo cực hạn để phá giải Nhân Quả Kiếm Đạo
Có lẽ trên khắp giang hồ này, chỉ mình Trương Thừa Trinh có thể làm được như vậy
Còn bên phía Tông Huyền, Phương Thất Thiếu cũng cảm thấy hết sức bất đắc dĩ
Nhân Quả Kiếm Đạo của Phương Thất Thiếu quả thật đâm trúng Tông Huyền, thậm chí Tông Huyền còn lười ngăn cản hay phòng ngự, chỉ dùng hết lực lượng liều mạng, thậm chí dùng thương tích đổi thương tích
Nhưng Phương Thất Thiếu bị đánh tới mức chẳng còn cách nào
Hắn đâm trúng Tông Huyền một kiếm, có lẽ Tông Huyền không sao, nhưng nếu hắn trúng một đòn Minh Vương Ấn của Tông Huyền, e rằng phải hộc máu đương trường

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.