Cơn Nghiện Sau Hôn Nhân

Chương 22: (959e09ebf698bc1993c312cf31e78c51)




Trở lại phòng khách, nữ bộc đã bắt đầu hâm nóng cơm nước
Duật Chiến đem tất cả quần áo nàng mới mua mang lên, Lạc Xu cầm bó hoa đi theo phía sau hắn
Nhìn bóng lưng rộng vai hẹp eo của hắn, mặt nàng bỗng nóng lên từng hồi
Không thể phủ nhận, thân hình hắn có thể nói là hoàn mỹ, với những múi cơ bụng cực kỳ săn chắc, tuy nàng không còn nhớ rõ là bao nhiêu múi, nhưng dù sao là rất nhiều, xúc cảm thật tuyệt vời, mềm mại, lại có độ co giãn..
Lạc Xu đỡ trán, cố gắng khiến bản thân không hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm đó
Trở về căn phòng, Duật Chiến vậy mà thuận tay giúp nàng sắp xếp quần áo gọn gàng vào tủ, bao gồm cả áo lót bên trong của nàng..
Điều này mãi đến lúc sau, Lạc Xu đặt những cành Uất Kim Hương vừa mới cắm vào chiếc bình hoa trống rỗng trong phòng sách, nàng mới sực nhớ ra, nhớ tới chiếc áo lót mới mình đã mua
Nàng vội vã chạy về phòng thay đồ, liền phát hiện hắn đã thu xếp đâu vào đấy cả rồi
“Đói rồi sao?” Duật Chiến tiến lại gần nàng
“Hơi hơi.” Nàng vội vàng quay người rời khỏi phòng thay đồ
“Cái tật xấu không ăn cơm đúng giờ này nên thay đổi đi.”
“À.” Nàng không khỏi lén lút cười khúc khích, rồi đi xuống tầng một
Xuống đến dưới nhà, nữ bộc đã dọn cơm nước xong
Lạc Xu đi vào nhà bếp rửa tay
“Tiên sinh đối với cô thật tốt, cứ đứng đợi cô mãi bên ngoài, cơm nước một chút cũng chưa đụng đến.” Nữ bộc ghé tai Lạc Xu nói nhỏ
Lạc Xu lau tay, ánh mắt nhìn về phía Duật Chiến
Hắn đang ở một góc nghe điện thoại, vô tình đi qua đi lại, ánh mắt tình cờ chạm phải Lạc Xu
Cả hai người vội vàng thu hồi ánh mắt
——
“Hôm nay sữa bò đã uống chưa?” Duật Chiến gắp cho nàng mấy miếng thịt
“Uống rồi, cám ơn.”
Quan hệ giữa họ, tuyệt đối không giống vợ chồng, cứ như thể đang chơi trò chơi thăng cấp, rồi lại cần phải hoàn thành nhiệm vụ vậy
“Đêm nay tắt chuông báo thức đi, không cần phải dậy sớm như thế, ngày mai tầm mười giờ rưỡi tối hãy ra cửa.” Duật Chiến nói
Lạc Xu suy nghĩ ý tứ lời nói này của hắn: “Ngươi cũng đi sao?”
“Ngươi không thấy lịch trình à?” Duật Chiến nhướn mí mắt lên, ánh mắt có phần tối sầm, ánh mắt này khiến Lạc Xu khẽ rùng mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Xin thứ lỗi Duật Tổng...” Nàng nhanh chóng lắp bắp, giọng nói như muốn nghẹn lại
Xong rồi, nếu chuyện này xảy ra ở công ty, không biết nàng sẽ bị mắng thành cái dạng gì nữa đây
“Không có việc gì, ngươi cũng đừng quá lo lắng, đến lúc đó cứ đi theo ta là được.” Duật Chiến ăn xong miếng cơm trong miệng, dường như đang suy nghĩ điều gì
Lạc Xu thở phào một hơi, cảm giác vừa mới tan tầm, rồi về đến nhà lại có cảm giác như muốn đi làm ca tiếp
Chẳng phải nàng đã để lại một ấn tượng xấu cho hắn sao
Duật Chiến đặt bát đũa xuống, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói: “Tần Hằng vẫn còn ở bệnh viện, bất quá cục cảnh sát bên kia đã tìm người ém nhẹm sự kiện này, không có để lại hồ sơ.”
Lạc Xu nghe vậy, da đầu tê dại, bàn tay cầm đũa nắm chặt đến mức khớp xương trắng bệch
Tần Hằng có thể được thả ra, chắc chắn thế lực phía sau lớn thật sự
“Ngươi có phải đã đắc tội với ai không?” Ánh mắt Duật Chiến rất lạnh, sắc bén
Lạc Xu không dám nhìn hắn, lần trước nàng đã định bày tỏ rõ sự tình này, nhưng Duật Chiến không cho cơ hội, nên nàng chưa nói
Hôm nay nếu hắn đã hỏi, Lạc Xu cũng không giấu giếm, kể lại chuyện đã trải qua một cách rành mạch
Duật Chiến bật cười
Thật hiếm hoi, trong tình huống này hắn lại cười
“Ngươi cười cái gì?” Lạc Xu nghi hoặc
Hắn liếm liếm môi dưới, nói: “Cái kế 'một mũi tên trúng hai đích', mượn đao giết người này của ngươi, ngược lại khiến ta phải nhìn bằng con mắt khác.”
Việc nàng làm ra chuyện như thế lại khiến người ta bất ngờ, Duật Chiến cứ nghĩ nàng chỉ là người không chịu thua thiệt bằng lời nói, không ngờ hệ thống phòng ngự của nàng lại mạnh mẽ như vậy
Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy khâm phục, có khoảnh khắc cảm thấy mình đã thắng cược một cách vẻ vang
“Thật sao...” Lạc Xu sợ hãi giật mình, còn tưởng hắn sẽ tức giận, giận vì nàng đã thêm phiền phức cho hắn: “Ngươi không thấy ta...”
“Ngươi làm rất tốt, bất quá lần sau nếu có chuyện tương tự xảy ra, nhớ kỹ thông báo cho ta, không được hành động lỗ mãng.” Duật Chiến đưa tay lau đi hạt cơm dính trên khóe miệng nàng
Lời nói này của hắn có thể hiểu là: Có việc cứ báo cho ta, ta sẽ che chở cho ngươi sao
Lạc Xu đứng ngây tại chỗ, khóe miệng vừa được hắn chạm vào cảm giác nóng ran, trái tim nàng đập loạn xạ khiến hô hấp dồn dập, hai má đỏ ửng
Đột nhiên nàng cảm thấy Duật Chiến thật ôn nhu, đầu óc nàng trống rỗng
“Ta lên tắm rửa trước.” Duật Chiến xoa đầu nàng, rồi rời khỏi bàn ăn
Hắn đang xoa đầu nàng ư..
Lạc Xu hoàn toàn chết trân tại chỗ, ánh mắt dõi theo bước chân hắn rời đi, cho đến khi hắn bước vào phòng
Nàng thở dài một hơi, véo má mình, không phải đang mơ
Cuộc đời này chưa từng có ai nói với nàng rằng: có ta ở đây đừng sợ
Có thể vừa rồi những lời nói của Duật Chiến nội dung bên trong đều là ý đó
Nàng ăn cơm mà lòng không yên, nghĩ đến những lời hắn nói vừa rồi, hai má lại nóng lên từng hồi
——
Tắm rửa xong, Duật Chiến đang ở trong phòng sách xử lý văn kiện trên máy tính
Lạc Xu thì ngồi trên chiếc sofa nhỏ trong phòng sách, tăng ca vẽ bản thảo
Nhưng trong đầu nàng lại không thể nghĩ ra điều gì, trong lòng tất cả đều là những hành động nhỏ nhặt mà Duật Chiến dành cho nàng..
Tâm tình nàng xao động, đem máy tính bỏ hẳn sang một bên, nằm dài trên sofa
Duật Chiến liếc nhìn nàng một cái, thấy thân hình hoàn mỹ của nàng được chiếc váy ngủ lụa tơ tằm tôn lên, không khỏi nuốt nước bọt
Đột nhiên cảm thấy nàng rất khả ái
Một lúc sau Lạc Xu ngồi dậy, đặt tập bản vẽ xuống, rồi lẳng lặng tra cứu gì đó trên máy tính
“Duật Chiến.” Nàng nghiêng đầu nhìn hắn
“Ừ?”
“Lần trước dọn nhà, hộp bản thảo của ta, để ở đâu rồi?” Nàng mơ hồ nhớ rõ, có một số thứ là Duật Chiến đã giúp nàng sắp xếp
Hắn chậm rãi đứng dậy, đi đến bên bức tường sách, từ trong giá lấy ra một chiếc hộp lớn
“Ngươi nói là cái này à?”
“Ừ, chính là nó.” Lạc Xu quỳ trên sofa, đưa tay đón lấy chiếc hộp, như thể bắt được một món bảo bối
“Ngươi không chuẩn bị bản thảo mới sao?” Duật Chiến nhìn thấu tâm tư nhỏ bé của nàng
“Hì hì...” Lạc Xu cười hì hì, có chút áy náy vuốt ve chiếc hộp rồi ngồi xuống sofa mở ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sao, ta vẫn còn rất nhiều bản thảo dự trữ.”
Mà Duật Chiến không trở lại bàn làm việc, mà ngồi xuống bên cạnh nàng, một tay khoác lên thành ghế sofa phía sau lưng nàng
Lạc Xu lập tức căng thẳng, thần kinh căng như dây đàn
Hắn muốn làm gì
Là, muốn hôn sao, nhưng mà..
Nàng cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn hắn: “Ngươi...”
“Ta xem một chút.” Hắn ngược lại rất tự nhiên
“À.” Tay Lạc Xu run rẩy, đêm hôm khuya khoắt thế này, còn dựa gần như vậy, ngay cả hơi thở của hắn nàng cũng có thể cảm nhận được
Nàng có thể cảm giác mùi đàn hương trên người Duật Chiến từ từ lan tỏa sang người mình
Nàng không chuẩn bị bản thảo mới, cho nên chỉ có thể dùng những bản thảo dự trữ của các năm trước để thay thế, xem có thể sử dụng được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng từng trang từng trang lật xem, ánh mắt Duật Chiến dõi theo từng hành động lật xem của nàng mà thay đổi
Duật Chiến thuận tay cầm lấy một tờ bản vẽ, nghiêm túc đánh giá, dường như đã từng thấy ở đâu đó, nhưng lại không nhớ rõ là thấy ở đâu
Lạc Xu vội vàng giật lại, nhét nó về trong hộp, sợ hắn nhìn ra điều gì
“Chờ ta chọn ra rồi sẽ cho ngươi xem, ngươi đi làm việc trước...” Nàng luống cuống dịch sang bên cạnh
Duật Chiến khẽ cười, đứng dậy quay lại bàn làm việc trước máy tính
Hắn nhìn bó Uất Kim Hương trên bàn, ngón tay xương cốt rõ ràng không khỏi đưa lên sờ sờ, khóe miệng hơi nhếch lên, rồi tiếp tục chuyên tâm vào công việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.