Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 232: Ca ca (2)






Chương 232: Ca ca (2)






Na Tra nhìn thấy nụ cười của con thỏ này quay ngoắt một trăm tám mươi độ, cũng cười theo, nhưng mà nụ cười này so với khóc còn khó coi hơn
Đã lớn như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên hắn mất mặt trước muội muội
Nhưng mà nghĩ đến mình không cần phải đổ máu, Na Tra cũng khẽ thở ra
Sau đó, Tần Thọ lại ra vẻ chủ động, lấy nước trà, bánh ngon ra
Hơn nữa, Na Tra vốn không phải là người câu nệ, chỉ là ở trước mặt muội muội thích tỏ ra ca ca nghiêm túc mà thôi
Nhưng mà khi đối mặt với con thỏ đê tiện như Tần Thọ, rất nhanh đã bị dụ dỗ đến không biết xấu hổ, cái gì cũng không quan trọng, cũng không quan tâm tư thế ngồi nữa, ngồi xếp bằng trên ghế, ôm tay khoe khoang
Na Tra thật sự là có chuyện để khoe khoang, trên trời dưới đất, Địa Phủ, dưới biển hắn đều đã đi qua, nói đến hoa chớm nở rồi hoa tàn
Tần Thọ bị câu chuyện của Na Tra làm cho mê mẩn, ôm chén trà nhỏ, cùng với Lý Trinh Anh mở to mắt, nghe vô cùng say mê
Điều này thật sự đã để cho Na Tra nhặt được thể diện vừa mới đánh mất
-Ta đi nhà cầu
Bỗng nhiên Lý Trinh Anh kêu lên, sau đó chạy đi
Nhìn bóng lưng của tiểu nha đầu đi xa, ánh mắt của Tần Thọ, Na Tra đều hiện lên vẻ yêu thương
Nhìn thấy ánh mắt như vậy, ấn tượng của Na Tra đối với Tần Thọ tốt hơn nhiều
Na Tra nói:

-Nơi này của ngươi cũng không tệ lắm, chỉ thiếu chút màu xanh cây cối
Tần Thọ nói:

-Quả thật là thiếu một chút, nếu không Tam Thái Tử trợ giúp chút nhé
Na Tra sững sờ, sau đó cười nói:

-Ngươi cái tên này, thật đúng là giống trong truyền thuyết, đúng là đồ không có thể diện
Tần Thọ ha ha cười nói:

-Thỏ gia ta không hiểu các ngươi nói thể diện là gì
Trong mắt của ta, không phải đó là mặt nạ sao
Muốn nói lại không nói, nhăn nhăn nhó nhó, là mụ già à
Na Tra ngạc nhiên, mặc dù Tần Thọ có chút cẩu thả, nhưng không thể không nói, cũng rất có lý
Tần Thọ nói:

-Ta không giống các ngươi, các ngươi cần thể diện, ta chỉ là một con thỏ, cần thứ đó làm gì
Ngươi nhìn nơi này của ta đi, nguyên khí mỏng manh, tìm hoa cỏ cũng tốn sức, nghèo đến như thế còn muốn nhiều như vậy làm gì
Ta chỉ muốn để cho ta, người nhà của ta sống tốt hơn chút mà thôi
Cái thể diện này đáng mấy đồng chứ
Lần nữa Na Tra bị Tần Thọ làm sợ hãi
Thật lâu sau, bỗng nhiên Na Tra đứng dậy, thi lễ với Tần Thọ
Tần Thọ trợn tròn mắt:

-Làm gì thế
Na Tra cười nói:

-Không phải bái ngươi, là bái lời ngươi vừa nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bái ta suýt nữa đã đánh mất nhiệt huyết thanh xuân
Tần Thọ không hiểu
Na Tra ngửa đầu nhìn lên Thiên Đình, nói:

-Thế nhân đều nói trở thành thần tiên thật tốt, nhưng khi trở thành thần thật sự thì mới biết được những năm tự tại khi chưa thành thần
Suýt chút nữa ta đã để bản thân bị lạc lối, vừa rồi ngươi để cho ta nghĩ thông rất nhiều thứ
Người sống cả đời, không phải chỉ để giành được sự an nhàn sao
Mong muốn cuộc sống tốt hơn, không ăn trộm không cướp, sao phải để ý thể diện không đáng tiền kia mà không vui chứ
Tần Thọ nói:

-Nên như thế
-Giờ phút này, chắc nên có rượu
Na Tra vừa nói vừa lấy một vò rượu lớn ra, sau đó cười ha ha nói:

-Đây là rượu do Tửu Thần Đỗ Khang chưng cất, lần trước đi đến đó ta tiện tay lấy một vò
Hành quân đánh trận không cho uống rượu, nhưng hôm nay bỏ quy củ đi, uống rượu
Kết quả câu nói vừa vang lên, con thỏ kia đã dựa vào vò rượu phủ bùn
Trong khoảnh khắc đó, một mùi thơm nồng nàn tỏa ra
Theo bản năng, Tần Thọ hít một hơi, chỉ cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng
Mùi hương vừa vào cơ thể, khí quản đều trở nên nóng bỏng
Hiển nhiên, đây không phải là rượu bình thường, đây là rượu mạnh
Hơn nữa, Tần Thọ cũng không ngửi được mùi thơm khác, chỉ có mùi rượu tinh khiết, loại rượu có mùi thơm thanh khiết này làm người ta theo bản năng mà chảy nước miếng..
-Rượu ngon đó
Tần Thọ nhịn không được tán thưởng
Kiếp trước, Tần Thọ cũng uống rượu đế, nhưng mà ở kiếp trước đa phần rượu đế đều bị pha loãng ra, rượu nguyên chất rất hiếm thấy
Mà nói thật, uống rượu nguyên chất cũng không tốt..
Nhưng mà ở thế giới này, từ khi Tần Thọ đến thế giới này, mới biết rượu nguyên chất này uống rất tốt
Na Tra nghe vậy, cười vui vẻ, bỗng nhiên hắn hiểu ra vì sao đám thần tiên mắng con thỏ này, nhưng lại luôn che chở nó..
Ở cùng con thỏ chết tiệt này, luôn có thể mang đến cho ngươi sự kinh ngạc
Mặc dù có đôi khi rất vô lại, rất không có thể diện… nhưng mà tất cả mọi người có thể diện trên Thiên Đình, có lẽ cũng chỉ có lúc ở cùng với hắn mới có thể vứt bỏ mặt nạ, cũng không cần thể diện, còn không cảm thấy mất mặt..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm giác nhẹ nhõm này… thật đúng là con mẹ nó đặc biệt
Na Tra cũng buông xuống tất cả gánh nặng, lấy ra hai cái chén lớn, hai người mỗi người một chén, uống ừng ực..
Lúc này, Lý Trinh Anh cũng quay về rồi, lấy ra vài thứ đồ ăn vặt, đắc ý ăn, nhìn xem hai người trước mặt vừa uống rượu vừa khoe khoang..
Uống hơn ba chén rượu, khuôn mặt nhỏ của Na Tra cũng đỏ bừng lên, vỗ bàn một cái nói:

-Con thỏ, cái chỗ chết tiệt này của ngươi muốn nguyên khí không có nguyên khí, muốn cái gì cũng không có… cũng là cực khổ
Không nói đến những chuyện khác, cây cỏ ở đây của ngươi ta bao hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cảm thấy trong viện này của ngươi có thể trồng chút long tượng thụ, hàn trúc, bách hoa, lục thủy la này nọ… còn có, trong cái hồ lớn này của ngươi không có lấy một con cá, cũng quá khó coi rồi..
Tần Thọ ợ rượu nói:

-Ta có cách nào chứ, có hồ nước đã là không tệ rồi
Na Tra nói:

-Cũng đúng… mà nghe nói, lúc trước không phải ngươi đã bị Hắc Long ăn sao
Sao vẫn còn sống
Lý Trinh Anh nghe xong, cũng gật đầu nói theo:

-Trước đó, nghe nói ngươi bị Hắc Long ăn rồi, làm ta sợ muốn chết..
Nói đến đây, đôi mắt của tiểu nha đầu đỏ hoe..
Tần Thọ nhanh chóng nhảy lên mặt bàn, sờ đầu Lý Trinh Anh mà nói:

-Thỏ gia ta uy vũ hùng tráng như thế, chỉ là con cá chạch trong bùn đen mà thôi, sao có thể làm tổn thương ta được
Ngược lại ta cũng rất tò mò, ngủ một giấc không biết con cá chạch kia thế nào
Lời này vừa nói ra, Na Tra kinh ngạc nói:

-Ngươi không biết
Tần Thọ hỏi ngược lại:

-Ta phải biết à
Thứ đồ chơi kia thật buồn nôn, há mồm lại nôn đờm, ta bị làm cho choáng váng… chuyện phía sau chẳng có ấn tượng gì cả
Na Tra nói:

-Ta cũng không biết rõ nữa, nghe nói ngươi bị Hắc Long bắt đi, về chuyện sống chết cũng không rõ ràng
Tần Thọ chép miệng nói:

-Đáng tiếc, nếu như làm mâm đồ ăn, nhất định mùi vị không tệ, ta còn chưa từng nếm thử qua gan rồng nữa
Na Tra cười nói:

-Lần sau xuống hạ giới, nếu gặp được Bạo Long, ta sẽ bắt giúp ngươi
-Chuyện này hay đó
Đến lúc đó mời ta sư phụ Trù Thần của ta tự mình xuống bếp, chúng ta ăn bữa ngon
Tần Thọ cao hứng vỗ tay
Na Tra nghe xong cũng hứng thú, nhưng mà sau đó lại có chút lo lắng:

-Trù Thần không giống với Thực Thần, Thực Thần là nấu theo tâm trạng, Trù Thần lại muốn tiền
Nếu hắn đòi tiền, ta cũng không có tiền trả đâu..
Đôi mắt Tần Thọ khẽ chớp:

-Ngươi là Tam Đàm Hải Hội Đại Thần đó, ngươi mà không có tiền ư
Na Tra đau khổ mà nói:

-Nghe tên là êm tai thế thôi, không có tiền thì làm được gì
Quân lương hằng năm đều bị Lý Tịnh lấy đi dùng rồi, ta có cách nào chứ
-Ối… Lý Tịnh không phải cha ngươi à
- Tần Thọ ngạc nhiên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.