Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 234: Chiến lược vật chất







Chương 234: Chiến lược vật chất






Na Tra ngây ra, lắc đầu nói:

-Được rồi, thật ra ta có hai hũ, chia cho ngươi một hũ là được
Nói xong, Na Tra đưa cho Tần Thọ một hũ rượu, rồi mới bay vút đi
Tần Thọ thì vui vẻ mà ôm lấy hũ rượu to chuẩn bị cất vào hầm
Ngay lúc này…

-Con thỏ kia xùy xùy
Tần Thọ quay đầu, chỉ thấy một nam nhân đang bám lấy bức tường, là Ngô Cương
-Ngươi làm gì thế
Tần Thọ vô thức đứng chắn trước hũ rượu
Nhưng mà người Tần Thọ thì nhỏ, hũ rượu lại quá lớn, vốn dĩ chắn không hết
Ngô Cương cười hi hi đáp:

-Từ xa ta đã ngửi thấy mùi rượu mạnh, nhanh cho ta một ngụm
Tần Thọ nhanh chóng nhét hũ rượu vào Hắc Ma Thần Hạp rồi nói:

-Biến đi
Với tửu lượng của ngươi uống rượu nhẹ còn say xỉn phát điên, uống rượu mạnh chắc là ngươi muốn lên trời luôn ấy chứ
Ngô Cương bĩu môi nói:

-Pháp lực của ta bị phong ấn rồi, lên trời gì chứ
Con thỏ à, ta bảo đảm, lần này uống xong rượu, sẽ không say xỉn phát điên đâu
-Thật
Tần Thọ nói
-Thật đó
Ngô Cương vỗ ngực, tự tin nói
Ngay lúc Tần Thọ hoài nghi nhìn Ngô Cương…

Từ trên trời lại đáp xuống một người, là Thiên Bồng
Tần Thọ giật giật lông mày, nói:

-Muốn uống cũng được, nhưng ngươi bắt buộc phải ở ngoài cửa uống
Ngô Cương không nghi ngờ gì, gật đầu nói:

-Không vấn đề
Tần Thọ nói:

-Tốt lắm, cho ngươi một chén rượu, uống xong rồi, đừng phiền ta nữa
-Được thôi
Ngô Cương đúng thật là thèm lắm rồi
Thế là Tần Thọ rót một ít rượu để ở trước cửa lớn, nhưng mà sau đó hình như là sợ rượu vẫn không đủ, lại đổi sang một chén lớn hơn
Ngô Cương hết lòng khen Tần Thọ coi trọng nghĩa khí
Tần Thọ cười hơ hơ nói:

-Ngươi cũng biết điều chút là được rồi
Nói xong, Tần Thọ quay lưng chạy đi, tốc độ đó, phải nói là đã dùng đến cả sức lực từ hồi uống sữa rồi
Ngô Cương trợn mắt nhìn con thỏ chết tiệt nói:

-Con thỏ chết tiệt, ta chỉ uống một ngụm rượu của ngươi mà thôi, có đến mức đó không
Y như là chuột trốn mèo vậy
Cùng lúc đó, Thiên Bồng mặt mày hầm hầm đến Nguyệt Cung, cây Đinh Ba chín răng của hắn là do Ngọc Đế ban tặng, là vũ khí do chính tay Lão Quân rèn nên, lúc duyệt binh hắn cũng phải lấy ra để giữ thể diện, bây giờ thì hay rồi, cây Đinh Ba chín răng biến thành cây Đinh Ba tám răng
Nếu như phải duyệt binh nữa, hắn nên lấy ra hay không
Lấy ra thì Ngọc Đế, Lão Quân trách tội xuống, cũng cho hắn chịu đủ
Nếu như không lấy ra, ước tính cũng khó mà thoát khỏi số mệnh bị xử lý
Sự việc quan trọng như vậy, bảo hắn làm sao có thể chịu để yên
Tuy rằng Thiên Bồng cũng biết, vào trong miệng con thỏ rồi, tám phần là móc không ra lại được, nhưng mà đúng là không cam tâm mà
Cho nên, hôm nay hắn bất luận thế nào cũng phải tìm con thỏ để giải quyết
Kết quả là Thiên Bồng vừa đáp xuống, liền thấy trước cửa có một nam nhân ngồi ở đó, dáng vẻ lười biếng quay mặt đi
Thiên Bồng vô thức nghĩ tới chuyện mà Tần Thọ hay nói, người theo đuổi Hằng Nga rất nhiều, không lẽ tên này là tình địch
Không phải tình địch, sao ban ngày ban mặt lại chặn trước cửa Nguyệt Cung, Thiên Bồng cũng cảm thấy có vấn đề, quan trọng là đã chặn hết đường đi của hắn rồi
Vậy là Thiên Bồng đi qua đó, hỏi:

-Vị huynh đệ này, ngươi đang làm gì vậy
Kết quả là đối phương không động đậy gì, cứ như vậy mà đưa lưng ra với hắn
Thiên Bồng chau mày, bước đến vỗ lên vai đối phương nói:

-Này huynh đệ, ban ngày ban mặt…

Dường như người đó đột ngột bị kích động, lập tức quay lưng lại, sau đó một quyền đánh qua…

-A
Một tiếng thét vang lên
Đùng đùng…

Tiếng vang của một trận quyền đánh vào da thịt
Thịch
Một đống thịt rơi xuống đất kêu vang lên, Tần Thọ cảm thấy cả một vùng đất đều đang chấn động

Loảng xoảng
Một bóng người từ cửa bay ra ngoài
Răng rắc rang rắc…

Từng cành cây hoa quế như bị người chặt đi rồi rơi xuống
Sau đó thì thấy Thiên Bồng từ trong rừng bay lên trời một cách đáng thương, lớn tiếng kêu:

-Huynh đệ hiểu lầm rồi
Đột nhiên một bàn tay lớn vươn lên, một tay nắm chặt chân của Thiên Bồng, vút một tiếng kéo Thiên Bồng xuống, tiếp đó thì thấy trong rừng chấn động từng hồi không ngớt
Tần Thọ chép miệng nói:

-Khỏe thật đấy, may là thỏ ta chạy nhanh
Sau này ai mà muốn đến gây sự với ta, trước tiên cho Ngô Cương uống cốc rượu rồi nói
Nói xong, Tần Thọ nhìn hũ rượu lớn của mình, lặng lẽ cất đi, nhỏ nhẹ nói:

-Bây giờ bắt đầu chiến lược vật chất
Nửa tiếng sau, Thiên Bồng thảm hại chạy trốn
Tần Thọ thấy y phục ngoài của Thiên Bồng cũng bị cởi đi rồi, giày thì thiếu một chiếc, nếu không phải quần vẫn còn, Tần Thọ chắc sẽ hoài nghi hai tên nam tử này đã làm gì ở trong rừng
Nhưng mà nếu đã giải quyết hai tên phiền phức kia rồi, Tần Thọ quyết định, yên ổn làm y phục của bản thân
Lúc xế chiều, Hằng Nga về, hai người ăn xong cơm tối, Tần Thọ lấy cái áo yếm đã làm xong ra đưa cho Hằng Nga như dâng báu vật, Hằng Nga đỏ mặt, một tay lấy qua, cất vào, rồi chạy một mạch lên trên lầu
Tần Thọ cười ngây ngốc, biết rằng lúc này không thích hợp đi chọc ghẹo Hằng Nga
Thế là Tần Thọ tản bộ ra ngoài cửa, khu rừng bên ngoài cửa đã ngã rất nhiều cây hoa quế
Tần Thọ qua đó dựng đứng lại từng cây đó, gãy rồi cũng đâm xuống đất lại
Đi hết một vòng, rồi đến dưới cây hoa quế già, chỉ thấy Ngô Cương bộ dạng ngây ngốc nhìn chiếc giày và một bộ y phục trong tay
Tần Thọ biết nhưng vẫn hỏi:

-Ôi trời, y phục đâu ra thế
Ngô Cương lắc đầu nói:

-Không biết, nằm mơ thấy có một tên ngốc bị ta đánh thảm thương lắm, ngươi nói xem có phải ta lại say rượu rồi phát điên đánh người không
-Không có
Tuyệt đối không có
Lần này ngươi uống xong rượu rồi vô cùng ngoan ngoãn
Tần Thọ nói dối không biết ngượng
-Bỏ đi, chắc là tên ngốc nào bỏ rơi đó
Vừa hay ta đang thiếu y phục, giữ lại mặc vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con thỏ à, ngươi sao vậy
Ngô Cương không nghĩ nhiều, cứ vậy mà nhận, sau đó thì hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ nói:

-Đến xem ngươi thôi, ngày mốt ta hạ giới đi dạo, có thứ gì muốn ta đem cho ngươi không
Ngô Cương ngây ra, nói:

-Ngươi hạ giới
Tần Thọ nói:

-Ừ sao vậy
Có vấn đề gì sao
Ngô Cươi vuốt cằm nói:

-Quên chuyện ta nói với ngươi rồi sao
-Không bị dính phải oán khí của oán linh đúng không
Yên tâm đi, lần này ta trốn trong đại quân xem kịch vui thôi
- Tần Thọ nói
Ngô Cương gật đầu đáp:

-Tự ngươi hiểu là được
Tần Thọ ngồi trước mặt Ngô Cương, nói:

-Tiểu Cương Cương, ta luôn có một thắc mắc
Ngô Cương đáp:

-Thắc mắc gì
Tần Thọ nói:

-Thắc mắc sao lúc đó ngươi lại đi nhìn trộm Hằng Nga, nếu ngươi không có tật giật mình, sẽ đập con thỏ ngốc rồi dẫn ta đến sao
Có phải ngươi có sở thích đặc biệt không
Hay là ta hạ giới, giúp ngươi bắt một con Hồ Ly Tinh về, ngươi có cô nương đẹp rồi, thì không cần phải gây sự chú ý của cô nương nhà ta nữa
Ngô Cương vừa nghe, giơ tay giáng bạt tay xuống, làm Tần Thọ ngã lộn nhào, sau đó cười mắng:

-Ngươi xem ta là con thỏ háo sắc như ngươi sao
Ta đi xem, chỉ là vì hiếu kỳ thôi, ta đã ở trên Nguyệt Cung này lâu như vậy rồi, người chim còn không thấy
-Sau này Hằng Nga đến rồi, nhưng mà ta cũng nghĩ tới việc cô nam quả nữ không dễ gặp mặt, nên mới nhịn không đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Nhưng mà đổi lại ngươi mấy trăm mấy ngàn mấy vạn năm không có ai nói chuyện, đột nhiên gặp được một người như vậy, sẽ nhịn lấy mà không đi xem sao
-Kết quả thì ngươi cũng biết rồi đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.