Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 236: Con thỏ đâu rồi?






Chương 236: Con thỏ đâu rồi
Ra khỏi Tam Tiên Lộ, Tần Thọ mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới hiểu được tại sao rất nhiều người trong câu chuyện thần thoại xuống nhân gian mà không bị phát hiện, nhãn cầu này nhận thẻ bài chứ không nhận người, giống như người mù vậy… nên chỉ cần giở chút thủ đoạn thì hạ phàm là điều không hề khó
Tần Thọ không khỏi thắc mắc liệu có phải Thiên Đình cố tình để lại lỗ hổng lớn như vậy cho mọi người hay không…

Tam Tiên Lộ là một thông đạo hư không, thông đạo này cực kỳ khổng lồ, nhìn lên dường như có những vì sao vây quanh, đang tập trung xoay quanh người bọn họ, cảm giác như đang đi vào đường hầm dưới nước của thủy cung… rất kỳ lạ, rất đặc biệt
Đại khái khoảng mấy phút sau, một cánh cổng khổng lồ lại xuất hiện trước mặt bọn họ, nói là một cánh cổng, nhưng thực chất là tám cột đá khổng lồ, sau khi đi qua cột, thế giới trước mắt sáng ngời
Ánh nắng chói chang chiếu vào mặt, Tần Thọ thực sự cảm thấy bản thân hắn như được sống sót sau tai ương
-Oa… đây chính là Địa Tiên Giới sao
Lý Trinh Anh kích động nắm lấy tay Tần Thọ rồi kêu lên
Đối với tiểu Loli mới được vài tuổi này, Tần Thọ thật sự chưa nghĩ được ra cách nào cả, chỉ cần không bị túm lấy đuôi thì sẽ không đem lại cảm giác gì, chỉ cảm thấy đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của đối phương thoải mái hơn nhiều so với bàn tay thô ráp của mình, vì vậy cũng tùy ý để người ta giở trò đồi bại với mình
Tần Thọ âm thầm thi chuyển thần thông, hắn cao hơn một chút đã cao tới hai thước, sau khi vượt qua độ cao của các thiên binh ở bốn phía xung quanh, cảnh vật trước mắt cũng dần trở nên rõ ràng..
Bầu trời trong xanh, mây trắng, nắng vàng nhô lên trên đường chân trời, rồi ánh nắng lấp đầy bầu trời, nhuộm mây thành màu hoàng kim tươi đẹp..
Điều tuyệt vời hơn nữa là có những đỉnh núi nhô lên từ trong mây, tuyết trắng lấp lánh ánh vàng trong nắng khiến nơi đây trở nên vô cùng thần thánh linh thiêng
"Mẹ nó, là núi Himalaya sao
Tần Thọ tự lẩm bẩm trong lòng
Kết quả là khi đoàn quân bay qua, Tần Thọ mới biết rằng Himalaya đứng trước dãy núi hùng vĩ cao vời vợi này, cũng khác biệt như nhà trệt với một tòa nhà chọc trời, hoàn toàn không thể so sánh được..
Cùng lúc đó, Tần Thọ nhìn thấy các loại cự thú khổng lồ đang lượn lờ trên núi, sau khi nhìn thấy có thiên binh đi qua, từng con từng con đều nhanh chóng đi ẩn nấp
Thỉnh thoảng nhìn thấy vài con yêu quái hung tợn ghê gớm đang tỏ vẻ ta đây, đột nhiên nhìn thấy thiên binh đi qua, từng con từng con đều lập tức ngồi xổm xuống ngẩng đầu, lặng lẽ mở to hai mắt, bày ra vẻ mặt ta đây rất đáng yêu ngoan hiền, thế nhưng khi nhìn thấy trên khuôn mặt xấu xa, độc ác có khúc xương treo lủng lẳng ở khóe miệng, Tần Thọ thực sự muốn tát chúng một cái rồi mắng: “Lần sau cho các ngươi không còn răng mà ăn nữa!”

Băng qua một dãy núi lớn, Tần Thọ còn nhìn thấy ngọn núi hùng vĩ cao ngất, cao đến mức không thể nói rõ chiều cao là bao nhiêu, con sông lớn dài hàng nghìn dặm, thấy một hồ nước rộng lớn vô tận như đại dương..
Cùng lúc đó, còn nhìn thấy những con thú, quái vật khổng lồ đang diễu hành trên núi cao biển rộng..
Nhìn đại lục huyền diệu này, cảm xúc trong lòng Tần Thọ bỗng nhiên dâng trào, chỉ cảm thấy trong cơ thể dâng lên một tia tự hào, cuối cùng bị hắn cứng rắn ép xuống… phốc…

-Thỏ Thỏ, ngươi vừa đánh rắm sao
- Lý Trinh Anh hỏi
Tần Thọ này ra vẻ mặt nghiêm chỉnh:

-Không có, là vị huynh đệ phía sau đánh
Thiên binh ở đằng sau:

-..
Khi đang nói chuyện, Na Tra đột nhiên bay tới rồi nói:

-Lát nữa đánh nhau, các ngươi phải ở yên trong này, không được chạy loạn, biết chưa
Tần Thọ dùng sức gật đầu:

-Ta xin thề, nếu như ta động đậy, nguyên soái Thiên Lôi sẽ vĩnh viễn độc thân
Na Tra, Lý Trinh Anh, các thiên binh:

-..
Lý Trinh Anh đáp:

-Ta biết rồi, tam ca, ta sẽ không chạy lung tung đâu
Na Tra gật đầu, về phần con thỏ này, hiện tại hắn không có thời gian để đôi co cùng, vì vậy hắn đi chỉ huy quân đội trước
Na Tra đi được một lúc, liền nghe thấy binh truyền lệnh đứng ở trên cao mở miệng, tiếng gầm lớn như sấm dậy:

-Đánh trống, tiến quân
Sau đó Tần Thọ nhìn thấy quân lính giáp đen xung quanh lần lượt lấy ra trống lớn đặt vào tuyến sâu, sau đó thân hình của bọn họ bắt đầu tăng vọt, sau khi lớn được trăm thước, trong tay mỗi người một chiếc dùi trống to lớn, ầm ầm… tiếng trống trận vang lên, chấn động cả bầu trời, làm rung chuyển cả thiên địa
Thiên binh đồng thời hô to:

-Phong
Cuồng phong
Sau đó nghe thấy tiếng truyền lệnh to vang:

-Giết
Tiếp theo nhìn thấy Na Tra xông lên dẫn đầu, đại quân thiên binh nhanh chóng thay đổi trận hình, giống như một cơn cuồng phong đầy sát khí xông về phía trước, cùng lúc đó xung quanh đại quân đều nổi lên cuồng phong gió bão, trong gió bão còn có binh đao bay lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rõ ràng, bất cứ thứ gì bị cơn cuồng phong cuốn vào sẽ đều bị nghiền nát trong chớp mắt
Tần Thọ nhìn thấy cảnh này, trái tim liền run lên, mẹ nó cái này khác hoàn toàn với trong phim nha
Trong các bộ phim truyền hình, không phải là Đại Vương của hai bên sẽ đứng ra, đại diện cho phe mình, ta mắng ngươi một câu, ngươi mắng ta một câu, sau đó sẽ là cãi nhau chí chóe, bên thắng thì sẽ vẫy tay, xông lên… bên thua thì cắp mông bỏ chạy, sau đó trận chiến của hai bên liền kết thúc sao
Nhưng mà bây giờ, hoàn toàn không có nhiều lời thừa thãi, giống như một cuộc tấn công bất ngờ, quân đội đột nhiên hóa thành một cơn gió dữ dội lao thẳng tới… ngay cả chào hỏi cũng không có
Tần Thọ bước chân lên nhìn, chỉ thấy phía dưới có một đống xương trắng đã chất đống thành một ngọn núi cao
Tần Thọ không khỏi cảm thán:

-Trời ạ, nơi này phải có bao nhiêu sinh linh chết đi mới có thể chất thành một đỉnh núi cao ngất ngưởng thế này chứ
Chẳng trách Thiên Đình phải đi chinh phạt, đây tuyệt đối là thế lực hắc ám rồi
Gần như cùng lúc đó, trong Bách Cốt Sơn lại dựng lên một ngọn cờ màu trắng, toàn thân lá cờ được tạo thành từ xương, da người, chỗ nối rất thô ráp, dường như là dùng cả gân người để khâu lại… bên trên có viết một chữ rất lớn- Cốt
Sau đó một người xuất hiện sau lá cờ, một tên nam nhân mang sắc mặt tái mét, trên tay cầm một chiếc quạt gấp, sau đó gấp quạt lại rồi hô:

-Khởi trận
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Bách Cốt Sơn dựng lên ngọn cờ, sương mù dày đặc bốc lên… có vô số yêu ma hú hét trong sương mù nồng đậm, lao ra khỏi làn sương mù dày đặc rồi cố gắng lao vào gió để giết thiên binh, kết quả toàn bộ đều bị nghiền nát, nhưng đại trận thiên binh cũng mất đi phương hướng, không cách nào xông lên Bách Cốt Sơn nữa
Nhưng Na Tra lại cười lạnh một tiếng, nói:

-Phong Lôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khoảnh khắc tiếp theo, đội hình của các thiên binh thay đổi, gió lớn nổi lên, sấm sét xua đuổi tà ma, những bóng ma quỷ ở bất cứ nơi nào họ đi qua đều biến thành tro bụi..
Lớp sương mù dày đặc cũng tan dần..
Đại trận đổ xuống Bách Cốt Sơn, xương cốt trên Bách Cốt Sơn đột nhiên kết hợp thành từng Bạch Cốt Khô Lâu tinh quái gầm gào tiến lên giết, tuy nhiên đối mặt với thiên binh như sói như hổ, trong chớp mắt đều bị giết chết
-Na Tra, ta tiếp ngươi
Nam tử tung chiếc quạt gấp trong tay bay lên không trung, vô số xương trắng phía sau nâng lên, biến thành một người khổng lồ xương trắng, dùng móc vuốt chộp về phía Na Tra
Na Tra cười khinh thường, vung ngọn giáo sắc nhọn trong tay lên, cả người liền biến thành một con Hỏa Long liều mạng xông tới, người xương trắng khổng lồ liền bị giết chết, vang lên tiếng nổ tách tách vang dội, xương cốt bị vỡ rồi cháy tan thành từng mảnh nhỏ..
Lý Trinh Anh che cái miệng nhỏ nhắn, hưng phấn nói:

-Oa… tam ca thật là oai phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thỏ Thỏ, nhìn này, tam ca thật lợi hại quá đi
Khi Lý Trinh Anh quay đầu lại mới nhận ra con thỏ bên cạnh đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa, chỉ còn lại một mảnh áo giáp đen
-Thỏ Thỏ
Thỏ Thỏ
Lý Trinh Anh hét lên, nhưng bốn bề xung quanh đều không thấy bóng dáng hắn đâu, chỉ có một tờ giấy ghi chú trên mặt đất
Lý Trinh Anh cầm lên nhìn, đột nhiên tức giận đến mức dậm chân:

-Thỏ Thỏ, sao ngươi lại chạy đi rồi
Hỗn đản

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.