Nghe được câu này, Thái Bạch Kim Tinh hơi cau mày… hiển nhiên, Thái Bạch Kim Tinh không muốn vậy Đúng lúc này, Lý Tịnh tiến lên phía trước nói:
-Khởi bẩm Ngọc Đế, thần cho rằng tuy con thỏ đã phạm lỗi, nhưng tội cũng không tới mức cách chức giáng xuống trần gian Thiên điều luật lệ cũng có tình người, con thỏ đã phải vất vả ở trên Nguyệt Cung nhiều năm như vậy, có lẽ có nhiều thứ hắn không biết Người không biết không có tội… đương nhiên, hắn đã phạm phải thiên điều, phạt thì vẫn phải phạt, tới Ngự Hoa Viên làm vườn, để hắn tu thân dưỡng tính, đó cũng là một biện pháp tốt Lý Tịnh đột nhiên lên tiếng nói giúp con thỏ khiến nhiều người đều sắp rớt con mắt ra Vẻ mặt Nhật Du Thần khó tin nhìn Lý Tịnh, người này bình thường rất hăng hái nói xấu con thỏ, sao hôm nay lại đột nhiên trở mặt Tần Thọ cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Tịnh, nhìn những người khác, sau đó nhìn Ngọc Đế, hắn luôn cảm thấy nhóm người này đều đang tính toán gì đó.. Lúc này Na Tra cũng bước ra khỏi hàng nói:
-Thần cho rằng, để con thỏ tới Ngự Hoa Viên tu thân dưỡng tính thật sự là một biện pháp tốt Nhật Du Thần còn muốn nói điều gì, Ngọc Đế đã lên tiếng:
-Phê chuẩn Nhật Du Thần lập tức ngậm miệng, Ngọc Đế đã thông qua, nói cái gì cũng vô dụng Vì vậy, Nhật Du Thần, Tần Thọ đều khom mình hành lễ, chấp nhận hình phạt này Hình phạt được thực hiện, ở đây cũng không còn chuyện gì liên quan tới Tần Thọ nữa, vì vậy Thái Bạch Kim Tinh đưa Tần Thọ rời khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện, lúc đi tới bên ngoài Thông Minh Điện, Thái Bạch Kim Tinh nói:
-Con thỏ à, tới Ngự Hoa Viên, ngươi đừng có làm loạn đấy Chăm sóc hoa cỏ thật tốt, an phận chút đi, có một công việc tốt sẽ nhanh chóng lên chức thôi Tần Thọ nghe vậy mắt lập tức sáng lên:
-Công việc tốt Ta còn có thể làm quan phải không Thái Bạch Kim Tinh cười:
-Có cái gì không thể Nhưng ngươi phải biểu hiện tốt một chút mới được Tần Thọ lập tức nói:
-Chuyện đó, vườn Bàn Đào thiếu người trông coi phải không Ta thấy dù sao ta cũng là một con thỏ uy vũ hùng tráng, sức chiến đấu kinh người, tới vườn Bàn Đào chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất Thái Bạch Kim Tinh sững sờ, sau đó liền cười híp mắt nhìn Tần Thọ nói:
-Hà hà… chuyện này ngươi đừng có nghĩ tới nữa, bây giờ chỗ đó không thiếu người Tần Thọ lập tức trả lời:
-Vậy Đâu Suất Cung có thiếu đồng tử trông coi lò luyện đan dược không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dù sao thì ta cũng đã học qua rèn kim khí, hỗ trợ trông coi đốt lửa, chắc là không thành vấn đề Thái Bạch Kim Tinh nói:
-Ngươi ấy, trước mắt đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, sau này có cơ hội thì nói tiếp Bây giờ việc ngươi cần làm là chăm sóc cho tốt hoa cỏ cây trồng ở Ngự Hoa Viên… vị Tiên quan kia, ngươi lại đây, dẫn con thỏ này đến Ngự Hoa Viên nhậm chức Phía xa đúng lúc có một Tiên quan đi ngang qua, Tiên quan nghe thấy Thái Bạch Kim Tinh vẫy gọi, lập tức nhìn tới, vừa định hành lễ chào hỏi, bỗng nhiên nhìn thấy con thỏ này, sau đó liền đột ngột dừng bước chân Tần Thọ nhìn nhìn đối phương, cảm giác có hơi quen mặt, tiến sát lại nhìn nhìn rồi cười lớn ha ha:
-Ta biết ngươi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiên quan run cầm cập nói:
-Con thỏ à, ngươi nhận nhầm người rồi -Không thể nào Hai tòa Nguyệt Cung ngươi nợ ta đâu Nhanh chóng trả đây Tần Thọ chìa tay ra, kêu lớn Tiên quan kia nghe vậy suýt bật khóc, trốn được lâu như thế, không ngờ vẫn phải chạm mặt với con thỏ này Thái Bạch Kim Tinh ngạc nhiên, hỏi:
-Cái gì mà hai tòa Nguyệt Cung Tiên quan cay đắng kể lại chuyện xảy ra trước đây.. Nghe xong, Thái Bạch Kim Tinh yên lặng một hồi rồi nói:
-Ngươi chắc chắn không Dù sao thì ta nói mỗi một lần, hắn liền thưởng một tòa, tổng cộng là ba tòa, còn thiếu hai tòa Ta không cần biết, thiếu chính là thiếu Hay là, chúng ta quay về hỏi lại Ngọc Đế xem Thái Bạch Kim Tinh nghe xong, yên lặng một hồi, chỉ chuyện cỏn con này quay về tìm Ngọc Đế Đây là đang sợ mình chết chưa được đẹp sao Tiên quan nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh, Thái Bạch Kim Tinh ngẩng đầu nhìn trời nói:
-Hôm nay thời tiết không tệ… con thỏ à, các ngươi nói chuyện đi, ta đi trước đây Còn đang nói chuyện, Thái Bạch Kim Tinh đã rời đi như vậy Trong nháy mắt Tiên quan liền trợn tròn mắt, như vậy nghĩa là Thái Bạch Kim Tinh cũng không quan tâm nữa sao Con thỏ duỗi tay ra, nói:
-Nguyệt Cung đâu -Con thỏ à, ngươi xem xem, ngươi đi nhậm chức trước đã, sau đó ta sẽ mang qua cho ngươi có được không Tiên quan đáng thương, rỉ máu trong lòng hỏi Tần Thọ lúc này mới hài lòng cười nói:
-Được, vậy ta sẽ đợi Nếu mà ngươi không đưa tới, lần sau gặp lại Ngọc Đế, ta sẽ tự mình hỏi hắn rốt cuộc bao giờ mới đưa Tiên quan nghe vậy, rùng mình một cái, chuyện cỏn con như này hỏi Ngọc Đế Nếu như Ngọc Đế mà trách tội xuống, Tiên quan lại rùng mình cái nữa.. Tần Thọ hỏi:
-Tiên quan, ngươi sao vậy Run rẩy mãnh liệt như vậy, tè dầm rồi Run cầm cập Thận yếu Tiên quan trong lòng mắng: “...Mẹ nó!”
Đi đường lớn ở trung tâm, không đến được Ngự Hoa Viên, vòng qua Thông Minh Điện, rẽ qua Dưỡng Tâm Điện, lại tiến về phía trước mới là vị trí của Ngự Hoa Viên Trèo lên đỉnh một ngọn núi ở gần đó, Tần Thọ nhìn Ngự Hoa Viên ở phía xa, đột nhiên trợn tròn mắt, chỉ thấy Ngự Hoa Viên này rộng mênh mông bát ngát, không biết kéo dài đến mấy nghìn dặm, có sông nước chảy qua núi, có chim bay, có mãnh thú, có dị thú quý hiếm liên tục chạy ra, một mớ hỗn độn… Tần Thọ tặc lưỡi nói:
-Đây mà là Ngự Hoa Viên Đây là rừng rậm Amazon thì có -Cái gì là rừng rậm Amazon - Tiên quan hỏi Tần Thọ lắc lắc đầu nói:
-Không đúng, rừng rậm Amazon cũng không to bằng chỗ này phải không Tiên quan nghe cũng không hiểu, tuy nhiên vẫn rất kiên nhẫn giải thích:
-Đây chính là Ngự Hoa Viên, nói là Ngự Hoa Viên, thật ra nơi đây là gì, ai cũng không nói được chính xác -Là ý gì - Tần Thọ ngạc nhiên hỏi Tiên quan trả lời:
-Nói sao nhỉ, Ngự Hoa Viên này có lẽ là thứ tồn tại lâu đời nhất trong suy nghĩ của cả cái Thiên Cung này, khi Thiên Cung còn chưa hình thành, thì nó đã tồn tại rồi Ngọc Đế cho rằng nơi này không tệ, liền đặt tên là Ngự Hoa Viên, thỉnh thoảng tới đi dạo… đồng thời Ngự Hoa Viên cũng là nơi chiếm nhiều diện tích nhất trong Thiên Cung, kéo dài không biết bao nhiêu dặm Đến bây giờ, Thổ Địa vùng này còn chưa thể đi hết được toàn bộ Ngự Hoa Viên.. -Cái gì Lớn như vậy? [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ hoàn toàn trợn tròn mắt ngạc nhiên, đây nào có phải là Ngự Hoa Viên, chỉ e là cả một thế giới Tiên quan cười khổ nói:
-Cũng không phải là lớn, mà là Ngự Hoa Viên này cực kỳ kỳ lạ, hay nói cách khác, nơi đây dường như bị người cấm đoán rất nhiều, người đi ở trong này, không thể trực tiếp đi thẳng, vòng đi vòng lại, thực ra những chỗ có thể đi dạo hoàn toàn không nhiều Ngươi nhìn ngọn núi tuyết lớn ở phía xa xa kia xem Tần Thọ nhìn theo, phía chân trời quả nhiên có một núi tuyết ẩn mình trong đám mây, hư vô lúc ẩn lúc hiện, cũng không biết có thực sự tồn tại hay không Tiên quan nói tiếp:
-Đứng ở đây có thể nhìn thấy ngọn núi tuyết đó, nhưng từ trước đến nay chưa hề có người nào đi tới được gần đó, cho dù nhìn từ đâu, nó vĩnh viễn đều ở phía chân trời