Tần Thọ ngẩn người… như vậy xem ra, nơi này thật sự kỳ quái Tần Thọ đánh giá cẩn thận các loại động vật cây cỏ ở phía dưới, nói:
-Tiên quan, động vật cây cỏ ở dưới này hình như rất bình thường, ta ở Thần Mộc Cốc đều đã thấy rất nhiều.. Tiên quan trả lời:
-Ngươi đi vào bên trong sẽ biết thôi, bốn cấp độ cây cối Thiên Địa Huyền Hoàng ngoại trừ cấp độ Thiên chỉ có một cây ra, các cấp độ còn lại đều có thể thấy được ở đây [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chẳng qua là, ta khuyên ngươi không nên lại gần cây cối Huyền cấp hoặc từ Huyền cấp trở lên, những tên đó không dễ động vào, tính khí cũng không tốt lắm -Không tốt lắm, tồi tệ đến mức nào - Tần Thọ tò mò hỏi Tiên quan đang định nói gì đó, một đám mây bay lên tới trước mặt, xuất hiện hai người Một người toàn thân xăm hình con hổ, người ước chừng cao lớn đến hai mét rưỡi, trên miệng có răng nanh lộ ra ngoài môi, trong tay cầm một cái xiên thép Kẻ còn lại người không cao, chỉ cao tới bắp đùi của Nam nhân xăm hình con hổ, trong tay cầm một quải trượng bằng mây khô, nhìn cách ăn mặc, cũng giống như các Thổ Địa khác, chắc là Thổ Địa ở nơi này rồi -Ui chà, có người mới đến Thổ Địa cười híp mắt lại nhìn Thần Thọ, tuy nhiên ánh mắt kia không giống như đang đánh giá một người, mà ngược lại giống như đang nhìn một con dê non đợi làm thịt Nam nhân xăm hình con hổ cười ha ha nói:
-Không dễ dàng gì nhỉ Không phải chứ, đây là một con thỏ sao Hứa tiên quan, ngươi đến để khao huynh đệ chúng ta ăn đấy à Chỉ có một con thỏ, mặc dù khá béo, nhưng vẫn không đủ ăn Thổ Địa gật đầu theo, đồng thời còn chóp chép miệng nói:
-Tuy nhiên con thỏ béo như vậy, cũng ít khi thấy, nếu nướng lên ăn, mùi vị chắc cũng không tệ Tần Thọ nghe thấy lời này,
Híp mắt lại, không nói gì.. Hứa tiên quan ở bên cạnh nói:
-Hai vị, đây là con thỏ mà Ngọc Đế chỉ định tới Ngự Hoa Viên để nhậm chức, Tần Thọ Lời nói vừa dứt.. -A ha ha… cầm thú Ha ha… cầm thú, ha ha… con thỏ biến thành cầm thú, cũng coi như là thăng cấp Ha ha.. Nam nhân xăm hình con hổ và Thổ Địa lăn qua lăn lại ở trên đám mây, bắt đầu cười lớn một cách khoa trương Hứa tiên quan vẻ mặt ngại ngùng, lo lắng nhìn sang con thỏ bên cạnh, chỉ thấy con thỏ cười ha ha nhìn cảnh tượng này, dường như không thèm để bụng một chút nào Thế nhưng Hứa tiên quan có cảm giác, con thỏ này tuyệt đối không phải không để bụng, mà là đang ngấm ngầm cái gì đó Hứa tiên quan mặc kệ hai người, nói với Tần Thọ:
-Đây là Thổ Địa và Sơn Thần của Ngự Hoa Viên, Thổ Địa tên là Nhiễu Đằng, Sơn Thần tên là Bạch Văn Sau này các ngươi đều là đồng nghiệp rồi, có chuyện gì không hiểu, có thể hỏi bọn họ -Hỏi thì được, nhưng mà công việc của chúng ta không giống nhau, chúng ta chịu trách nhiệm an ninh trật tự của động vật, ngươi chịu trách nhiệm cho ăn, a ha ha.. Hai tên này lại bắt đầu cười, đặc biệt là khi nói đến hai chữ cho ăn này, hai tên này cười cực kỳ vui vẻ, còn có chút nham hiểm Hứa tiên quan không biết làm thế nào, nhỏ giọng nói:
-Thỏ à, mặc dù bọn họ chỉ là Thổ Địa và Sơn Thần, tuy nhiên ở trong Ngự Hoa Viên, bọn họ thực sự có tiếng nói, hơn nữa thời gian bọn họ ở Ngự Hoa Viên là lâu nhất, cũng hiểu rõ Ngự Hoa Viên nhất [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tới phía trong, ngươi cố gắng đối xử tốt với bọn họ, biết chưa Tần Thọ nhếch mép với Hứa tiên quan rồi nói:
-Ta biết rồi, ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ sống chung với nhau thật vui vẻ Nhiễu Đằng bò dậy, nhéo mặt Tần Thọ một cái rồi nói:
-Yên tâm đi, chúng ta sẽ chăm sóc thật tốt cho con thỏ béo này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bạch Văn nói theo:
-Hứa tiên quan, giao nhận kết thúc rồi, ngươi phải đi đâu thì đi đi… chúng ta còn phải đi tuần tra Ngự Hoa Viên Hứa tiên quan có chút lo lắng nhìn theo Tần Thọ, Tần Thọ lại cười nói:
-Yên tâm đi, Hứa tiên quan, ta không sao cả, bai bai Sau đó Tần Thọ theo Bạch Văn và Nhiễu Đằng bay lên không đi mất.. Hứa tiên quan nhìn theo bóng dáng của ba người, thở dài nói:
-Hi vọng ngươi có thể sống thêm vài năm… mấy người trước đây, chẳng có ai sống qua được trăm năm.. -Thỏ à, ngươi đến từ Nguyệt Cung - Bạch Văn ngạc nhiên hỏi Tần Thọ trả lời:
-Ừ Nhiễu Đằng:
-Nguyệt Cung à, theo như những gì ta biết, đó là đất chết đúng không Vậy mà lại có thể nuôi ngươi béo như này.. Trong lúc nói, Nhiễu Đằng nhéo nhéo mặt con thỏ, sau đó ba người đi xuống đám mây, bước vào trong rừng rậm Ngự Hoa Viên Vừa hạ xuống mặt đất, Bạch Văn và Nhiễu Đằng dường như thay đổi sắc mặt, nụ cười trên mặt trong nháy mắt đã biến mất, hai người ưỡn ngực ngẩng cao đầu, dùng lỗ mũi đối diện với Tần Thọ, một người trái một người phải nhìn Tần Thọ Tần Thọ lập tức nhe răng, nói:
-Hai vị, có vấn đề gì không Nhiễu Đằng cười khà khà nói:
-Con thỏ, nếu ngươi đã đến rồi, vậy thì huynh đệ chúng ta phải giảng giải quy tắc cho ngươi Tần Thọ ngoan ngoãn gật đầu, bộ dạng ta đang nghe đây Nhiễu Đằng phẩy tay một cái, trong hư không liền xuất hiện một hình ảnh của Ngự Hoa Viên, hắn chia Ngự Hoa Viên thành hình tam giác có ba khu vực, sau đó chỉ lên phía ba khu vực trên rồi nói:
-Chúng ta cũng không bắt nạt ngươi, Ngự Hoa Viên lớn như vậy, chúng ta chia đều Ta phụ trách phía đông, Bạch Văn phụ trách phía Tây, ngươi phụ trách khu phía Bắc -Nhiệm vụ của chúng ta rất đơn giản, buổi sáng đi đến Linh Thực Điện ở trên ngọn núi ngươi vừa tới để nhận lấy các loại thức ăn cho linh thú, cây cối, sau đó tới địa bàn của mình cho linh thú ở đó ăn, và bón phân cho cây cối Còn có một điểm quan trọng nhất.. Nói đến đây, Nhiễu Đằng chỉ chỉ lên cây cối phía trên đầu nói:
-Nơi này là Ngự Hoa Viên, không phải là rừng rậm dã ngoại, cho nên, ngươi phải thực hiện việc cắt tỉa cho tất cả các loại cây cối, đảm bảo nơi này được vệ sinh sạch sẽ, đẹp đẽ Hiểu chưa Tần Thọ xoa xoa cằm nói:
-Như thế nào mới coi là đẹp đẽ Bạch Văn cười nói:
-Chuyện này thì phải xem khả năng thẩm mỹ của ngươi rồi, nếu làm tốt, khi Ngọc Đế đi dạo mà vui vẻ, sẽ ban thưởng không ít Nếu như làm không tốt, Ngọc Đế mất hứng một cái, răng rắc.. Bạch Văn cắt cắt ngang cổ, cười khà khà nói -Được rồi, những gì cần nói chúng ta đều nói rồi, đi đến địa bản của ngươi đi, nếu không có chuyện gì thì đừng chạy lung tung Nhiễu Đằng đã bắt đầu đuổi người Tần Thọ cười nói:
-Hai vị đại ca, các người nói nhiều như vậy, chỉ dạy nhiều như vậy, ta cũng có chút hơi ngại Như vậy đi, chúng ta uống một chén, xem như chúc mừng hai bên quen biết, thế nào Trong lúc nói chuyện, Tần Thọ lấy ba cái chén lớn ra, đồng thời lấy rượu ngon của Tửu Thần ra, vừa mở ra mùi rượu đã xộc thẳng lên mũi Vốn dĩ Bạch Văn và Nhiễu Đằng định từ chối, nhưng sau khi ngửi thấy mùi rượu này thì lại không từ chối nổi -Mùi rượu này, chẳng lẽ đây là rượu của Tửu Thần à? - Bạch Văn kinh ngạc thốt lên Nhiễu Đằng la theo:
-Không thể nào Một con thỏ nhỏ như ngươi mà cũng lấy được rượu của Tửu Thần á Tần Thọ cười ha ha nói:
-Gặp may, gặp may thôi… người khác làm còn ta chỉ chia một chút thôi Nhiễu Đằng và Bạch Văn chợt hiểu ra, ánh mắt đánh giá cao Tần Thọ vừa nãy lại biến thành khinh thường..