Chương 249: Hãm hại con thỏ Ma Lễ Hồng nghe thấy thế thì trong lòng như có trăm con ngựa phi nước đại qua, chỉ muốn chửi: "Mẹ nó, nếu sau lưng ngươi không có Thiên Bồng nguyên soái, Tam Thái Tử Na Tra, Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân gì đó, thì ngươi thử xem ta có giết chết ngươi không Nhưng mà, hiện thực lại là, hắn chỉ có thể tiếp tục giả làm cháu trai.. Tần Thọ lắc đầu, hiện nay hắn đang ở trong tình huống nước lên thì thuyền lên, hiểu biết nhiều thì đương nhiên cũng chướng mắt binh khí trên người Ma Gia Tứ Tướng, về phần pháp bảo của bọn hắn Tần Thọ có vừa ý cũng vô dụng, cả bốn người này có phải liều chết cũng không cho hắn cơ hội [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Về tới Nguyệt Cung, Tần Thọ đi gặp Ngô Cương trước, ném cho hắn một nửa chân hổ, sau đó về Nguyệt Cung ăn bữa tối dưới ánh nến với Hằng Nga Nhân tiện, Tần Thọ phủ tấm da Bạch Hổ lên ghế to của mình trong Nguyệt Cung Tần Thọ nhìn cái ghế da hổ lớn này, chép chép miệng nói:
-Vẫn còn một chút mùi vị Thế là Tần Thọ mặc kệ cái nhìn của người khác, sửa lại phòng khách trong Nguyệt Cung.. Biến cái ghế chủ thành ghế Thái sư, phủ tấm da hổ lên Hai dãy ghế dài hai bên, món chính thì đặt trên bàn dài, cuối cùng nếu không phải Hằng Nga nghe thấy động tĩnh tới ngăn hắn làm xằng làm bậy thì suýt chút nữa là bảng hiệu Tụ Nghĩa Sảnh trong tay hắn đã treo trên Nguyệt Cung rồi.. Giải quyết xong Hằng Nga, Tần Thọ lại không chịu ngồi yên chạy vào trong viện, bắt đầu đào hố, sau đó trồng từng cái cây, từng cây hoa trong viện Nếu như Bạch Văn và Nhiễu Đằng ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra đây chính là những thực vật Tiên Phẩm Địa cấp mà bọn hắn mất.. Đáng tiếc giờ đã trở thành tài sản riêng của con thỏ Bận rộn suốt một đêm.. Ngày hôm sau, Hằng Nga thức dậy, nhìn thấy rất nhiều thực vật đột nhiên xuất hiện trong viện, kinh ngạc nói:
-Ngọc Nhi, em lấy mấy cái này từ đây vậy Tần Thọ nói láo:
-Nhìn thấy trên đường, thấy đẹp nên ta đào về… vật vô chủ nên đào bừa thôi Hằng Nga cũng không am hiểu mấy cái này, chẳng qua chỉ cảm thấy mấy cái cây này đẹp lạ thường, nhưng cũng không nghĩ nhiều, gật đầu dặn dò Tần Thọ:
-Ngọc Nhi, em tới Ngự Hoa Viên thì phải đàng hoàng một chút, biết không Tần Thọ gật đầu nói:
-Ừm, yên tâm đi, ta rất trung thực [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hằng Nga cười ha ha, căn bản không tin con thỏ này sẽ nghe lời nàng.. Hai người ăn sáng với nhau, rồi cùng tới Thiên Đình, nói đúng hơn thì là Tiên Giới mới đúng Chỗ Thiên Đình chính là Tiên Giới, Thiên Cung cũng chính là Thiên Đình trong thường thức của mọi người Bên ngoài Thiên Đình là một tòa thành khổng lồ, thành trì được tạo thành bởi tiên nhân và tiên dân chính là thành Thiên Dung Hằng Nga tới Ngọc Anh Đường, Tần Thọ thì đi thẳng tới Ngự Hoa Viên Kết quả vừa mới tới Ngự Hoa Viên, Tần Thọ đã thấy Bạch Văn và Nhiễu Đằng nở một nụ cười xấu xa nhìn mình Tần Thọ nói:
-Hai vị nhìn ta như vậy làm gì -Không có gì, giám sát đại nhân muốn gặp ngươi, con thỏ, đi đi - Bạch Văn cười xấu xa nói Nhiễu Đằng cũng nói:
-Con thỏ, ngươi thật là to gan lớn mật, dám đi đào cây cỏ ở Ngự Hoa Viên Lần này, đừng nói các huynh đệ không chăm sóc ngươi, chính là hôm nay ngươi chết chắc rồi Bạch Văn cười hắc hắc nói:
-Con thỏ, tội trộm cắp, giám sát không hiệu quả, hai tội này đè xuống, chậc chậc… không biết có đủ để lên Trảm Yêu Đài không nhỉ Tần Thọ nghe xong cúi đầu không lên tiếng, không biết là sợ hãi hay là đang nghĩ biện pháp đối phó, dù sao thì cũng có vẻ rất phiền muộn Nhiễu Đằng và Bạch Văn nhìn nhau, và cả hai đều nhìn thấy sự đắc ý trong mắt đối phương Trên thực tế, hai người không có khả năng có thể đào được cây cỏ trân quý kia của Tần Thọ, nên đã trực tiếp kiện hắn tội ăn trộm Nhưng cả hai không chắc chắn rằng cây cỏ này có phải đã bị con thỏ đánh cắp hay không Nếu như không phải thì sao Nếu như không phải, đó chẳng phải là vu oan giáng họa sao Đến lúc đó bị cắn một cái, nói lời đen đủi thì là cũng gây ra phiền phức to Quan trọng nhất chính là, mặc kệ con thỏ trông coi này có trộm hay không, hai người bọn họ cũng không trông coi tốt lãnh địa của chính mình, tội giám sát không hiệu quả chắc chắn sẽ bị kết tội Tội danh này cũng không hề nhỏ Vì vậy, hai người này cùng cố gắng làm một điểm này, cây cỏ ở khu vực con thỏ giám sát bị mất đi, sau đó tố cáo con thỏ giám sát không hiệu quả, bị trộm mất, mặc kệ thế nào một tội danh cũng sẽ được thành lập Mối thù giữa hai người bị tiêu chảy có thể được coi là đã được báo Nếu cả hai tội danh này được thành lập, dường như cả hai nhìn thấy một con thỏ bị treo trên giá treo cổ.. Nghĩ đến đây, cả hai cùng mỉm cười đắc thắng Đi được một đoạn, trước mặt xuất hiện hai nam một nữ mặc đồ “giám sát”, y phục cũng có phần khác biệt Trang phục của nam nhân là quần dài với váy bên ngoài và thắt lưng buộc dây, trông sạch sẽ và gọn gàng, nam nhân để râu khá lịch lãm Quần áo của nữ nhân thì khác Đều là váy bó sát, giày cao đến bắp chân, váy chỉ che đến chỗ đôi ủng Về phần có quần bên trong hay không, Tần Thọ đoán là có cái đó Dù sao thần tiên bay tới bay lui, không mặc quần, quá dễ dàng để bị lộ hết Cùng một cái thắt lưng, một bộ y phục chính thức ôm sát vào người, cũng có thể thể hiện ra khí chất anh hùng của nữ nhân, đặc biệt là đôi chân dài, cho dù ẩn trong làn váy, gió cũng sẽ phác họa ra một phong cảnh tuyệt mỹ, ngay cả Tần Thọ cũng chịu không nổi mà nhìn thêm một lần nữa…
Nữ nhân này hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt của Tần Thọ, lông mày hơi cau lại, đang định quát lớn Chỉ thấy con thỏ này oa một tiếng khóc lớn, nước mắt như muốn chảy hết ra Sau đó con thỏ chạy đến, ôm lấy đùi nữ nhân kia, rồi khóc oa oa:
-Đại nhân, ta oan uổng quá Không ai nghĩ rằng con thỏ chết tiệt này lại đột ngột xuất hiện như thế này.. Bạch Văn và Nhiễu Đằng vốn đã chuẩn bị những lời cáo trạng, đồng thời lại trợn tròn mắt… tuy rằng bọn họ là đồ khốn kiếp, nhưng khi gặp Giám Sát Sứ, bọn họ như thế nào lại không ngoan ngoãn giống như cháu trai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tuy rằng Giám Sát Sứ là mỹ nữ rất xinh đẹp, khí chất xuất sắc, trong lòng hai người đều có chút suy nghĩ nhỏ, nhưng ngươi dám làm như thế sao Nghĩ cũng không dám nghĩ Vậy mà con thỏ đã nhào tới ôm lấy đùi mỹ nhân giám sát, đôi bàn chân nhỏ vẫn không ngừng di chuyển lên xuống, dường như muốn trèo lên, lại giống như muốn tìm tòi cái gì đó Trong khi hai người họ ghen tị, ao ước và trong lòng bọn họ đồng thời mắng to con mẹ nó, nếu họ dễ thương thì có thể làm được điều này không Nhưng sau đó, hai người chắc chắn rằng con thỏ kia chết chắc rồi -E hèm, con thỏ, buông ra Nữ Giám Sát Sứ xấu hổ đỏ mặt kéo con thỏ ra, kết quả là con thỏ bị dính chặt vào chân như keo, kéo không ra được Nam thanh tra gần đó cũng cau mày, hừ lạnh một tiếng:
-Con thỏ, ngươi có chuyện gì thì cứ nói đi, ôm đùi người lớn như thế là như thế nào Còn có cái gì, hắn không nói, ngươi ôm như thế, tay có thể hay không sờ loạn chứ Chết tiệt, con thỏ chết tiệt