Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 266: Mông ở bên ngoài







Chương 266: Mông ở bên ngoài





Tần Thọ cười xấu xa, có chút ác ý, không hề có cảm giác bị hãm hại, ngược lại còn rất phấn khởi không sợ hãi
-Khỉ gì chứ
Ta còn chưa từng luyện con khỉ nào đâu
-Lò Bát Quái nói
Tần Thọ cười:

-Sau này ngươi sẽ có cơ hội..
ừm, nói không chừng ngươi còn có thể chết trong tay hắn đó
Tần Thọ không nói đùa
Trong nguyên tác Tây Du Ký, chuyện đầu tiên sau khi con khỉ đó nhảy ra khỏi Lò Bát Quái chính là đạp đổ lò..
khiến cho một mảnh của Lò Bát Quái rơi xuống trần gian, hình thành nên Hỏa Diệm Sơn, trở thành một trong số tám mươi mốt kiếp nạn
-Ta nhổ vào
Ta chính là lò luyện đan của đạo tổ, chỉ một con khỉ cỏn con cũng muốn làm hại ta sao
- Lò Bát Quái khinh thường nói
-Sao
Vẫn không phục à
Sao trong bụng ngươi lại có nhiều nhọ đen thế
- Tần Thọ hỏi
Lò Bát Quái đang muốn nói gì đó, đột nhiên ngừng lại, cười lạnh:

-Thỏ à, ngươi đang gài ta nói đấy à
Ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi biết bất cứ chuyện gì đâu
Tần Thọ nói:

-Thôi ngươi dẹp đi, đừng khoác lác nữa
Ngươi còn nói cho ta biết cái gì
Với cái thứ đen thui như cục than bên trong thân thể của ngươi này á, ngươi có thể biết được cái gì
Lại còn Lò Bát Quái của đạo tổ, đừng dát vàng lên mặt mình nữa
Theo ta đoán, ngươi là thứ đạo tổ dùng để đốt than sưởi ấm đúng không
Giờ chê ngươi đen rồi, đạo tổ cũng không dùng nữa đâu nhỉ
Lò Bát Quái vừa nghe, lập tức phát hỏa:

-Nói năng lung tung
Ta chính là Lò Bát Quái duy nhất giữa thiên địa
Đan dược mà đạo tổ dùng ta để luyện ra nhiều như sao trên trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhọ đen mà ngươi nhìn thấy không phải là nhọ bình thường đâu, chính là dược lực còn dư lại sau khi đan dược hình thành đó..
Ặc..
Con thỏ chết tiệt kia, ngươi lại gài ta
Ngươi muốn làm gì
Đừng có liếm, nhột..
a ha ha..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
đừng..
đừng, ha ha..
đừng liếm nữa, ha ha..
Bên trong Lò Bát Quái, Tần Thọ vừa nghe bụi đen là do dược lực dư lại của đan dược biến thành, ánh mắt liền sáng lên, lập tức nhào tới liếm một cái
Quả nhiên, tro đen tan vào miệng liền hóa thành một luồng sinh khí xông vào trong cơ thể
Tế bào trong cơ thể Tần Thọ vui mừng giống như đến Tết Nguyên Đán, hắn vừa mở miệng là kích động điên cuồng hấp thụ
-Ha ha..
đúng là thứ đồ tốt
Tần Thọ quá đỗi vui mừng, càng liếm càng nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Con thỏ đần độn kia, ngươi làm như vậy là muốn chết phải không
Lò Bát Quái vội vàng kêu lên
Sau khi Tần Thọ liếm chỉ cảm thấy nguyên khí quay cuồng trong bụng, vô cùng sảng khoái, cười nói:

-Ta chỉ liếm tro ở lò luyện đan, nhìn cái bộ dạng keo kiệt của ngươi kìa
Lò Bát Quái ậm ừ nói:

-Con thỏ ngu ngốc, ta đã nói rồi, tro của lò luyện đan này là từ vô số đan dược, dược lực thượng thừa, nhưng mà ngươi có biết, đây là đan dược do Lão Quân luyện chế ra, nếu như là dược lực tốt, vậy sao Lão Quân có thể để dư thừa nhiều như vậy
Tần Thọ sửng sốt nói:

-Ý của ngươi là
Lò Bát Quái nói:

-Những thần dược này, hoặc là có độc tính cao, hoặc là có tác dụng tiêu cực khác và những dược liệu này không có lợi cho việc luyện đan, vì vậy mới còn xót lại… nói như vậy chính là, thứ ngươi vừa liếm không phải là đan dược mà là thuốc độc
Bao nhiêu năm qua ta đã luyện chế không biết bao nhiêu viên đan dược như vậy, độc dược dùng càng khó lường… ngươi đã nuốt vài ngụm này… ôi, ngươi có lời trăn trối nào muốn nhắn nhủ không
Tần Thọ xoa xoa bụng, nói:

-Tiêu rồi, ta đã uống thuốc độc…

Lò Bát Quái cười nham hiểm:

-Không sai, con thỏ à, chuyện này cũng không trách ta được, là ngươi đã tự mình uống, khà khà…

Lò Bát Quái có chút tự đắc..
rõ ràng tên này trông giống một cái bếp lò, cũng rất thật thà nhưng từ lúc con thỏ đi vào đến khi hắn lừa dối con thỏ biến pháp đi vào trong lò rồi cố ý thở hổn hển để con thỏ tham lam ăn tro trong lò, rõ ràng rất phù hợp với dáng vẻ của hắn, nội tâm đen tối
Tần Thọ đột nhiên ôm bụng kêu lên:

-Oa… Oa… đau quá, đau quá đi… oa oa oa…

Tần Thọ lăn lộn ở trong bụng của Lò Bát Quái…
Lò Bát Quái nói:

-Nhóc con, đau cũng không có cách nào… không có lời trăn trối nào sao
Có gì cần nói thì nói sớm đi, nếu đạo gia ta có tâm trạng tốt còn có thể giúp ngươi truyền đạt
Tần Thọ nằm trên mặt đất, giơ một chân lên vô cùng khó khăn nói:

-Có..
ta đương nhiên có lời trăn trối
-Trăn trối gì
Nói đi
- Lò Bát Quái hỏi
Tần Thọ cố gắng ngẩng đầu lên, vẻ mặt đau khổ sau đó ánh mắt trở nên cực kỳ kiên định, hét lên một cách oai phong lẫm liệt:

-Ta vẫn muốn ăn thêm một miếng
Xin hãy ôm ta đến chết, oa ha ha.
Nghe vậy, lò bát quát sửng sốt một chút, sau đó nhìn thấy con thỏ đang hấp hối đột nhiên nhảy dựng lên vồ tới, bắt đầu ăn tro ở dưới đáy lò
Hắn đột nhiên hiểu ra, con thỏ này có gì đó kỳ quái lại không sợ độc
-Con thỏ chết tiệt, đừng sờ nữa, đừng gãi… ôi, ngứa..
ha ha ha..
Con thỏ chết tiệt, đừng có liếm, oa oa oa…

Lò Bát Quái hét lên:

-Ngứa chết ta rồi, ngứa… ta nhất định phải bắn được ngươi, bắn đồ chó má nhà ngươi
Lò bát quát cuối cùng không chịu nổi nữa mở nắp lò ra, một tiếng thình thịch, con thỏ liền bắn ra ngoài
Kết quả, khi con thỏ sắp bay ra ngoài, hắn đã vung ta nắm lấy mép Lò Bát Quái, lớn tiếng nói:

-Ta không ra
Ta vẫn muốn ăn tiếp, cho ta vào trong
-Ngươi biến đi cho ta, nhanh biến đi
Trận gió lớn cuồn cuộn trong lòng Lò Bát Quái nổi lên, cố gắng thổi bay con thỏ ra ngoài
Tuy nhiên, con thỏ sống chết bám ở mép lò nhất định không bỏ cuộc, gió càng lúc càng mạnh, chẳng mấy chốc con thỏ không thể nắm được, đùng một cái, hai tay liền vung ra…

Lò Bát Quái cười lớn:

-Nhóc con, ngươi còn muốn chơi đùa cùng ta không
Bay đi… ách… thả ra
Thả ra
Mau thả ra
Đau, đau quá..
đây là răng gì vậy
Hắn chỉ nhìn thấy tay của con thỏ đã buông lỏng, nhưng vào thời khắc quan trọng, một cái miệng và răng cửa to lớn đã kẹp lấy mép lò, hơn nữa chiều hướng càng cắn càng sâu
-Không để ta ăn thì đừng hòng ta buông ra
-Ngươi không thả ra có đúng không
Được thôi, ta sẽ ra ngoài gọi người đến trừng trị ngươi
Lò Bát Quái nói xong liền đứng dậy
Chân dưới Lò Bát Quái giống như người, chạy về phía cửa
Tần Thọ thấy chuyện này không ổn, phải chạy ra ngoài, phần lớn sẽ không ăn hết cũng không thể đem bếp lò đi, nếu gây sự sẽ bị âm phủ đánh một trận tàn nhẫn
Vì vậy, Tần Thọ vội vàng kêu lên:

-Muốn chạy sao
Ngươi hãy vào trong cho thỏ gia ta đi
Tần Thọ thần sắc ngút trời, nhấc Lò Bát Quái lên, không đợi Lò Bát Quái hét lên đã mở Hắc Ma Thần Hạp ra, nhét thẳng Lò Bát Quái vào
-Thằng nhóc con, ngươi dám trộm bảo bối của Đạo Tổ
Đạo Tổ sẽ không bỏ qua cho ngươi
Ngươi tiêu rồi…

Nắp của Hắc Ma Thần Hạp bị đóng lại, Tần Thọ bật cười:

-Sao vậy
Con khỉ có thể đập, thỏ gia ta lại không được lấy sao?…

Vừa nói, Tần Thọ vừa ngẩng đầu lên, đột nhiên mắt hắn trợn tròn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.