Chương 268: Ta gọi ngươi, ngươi dám trả lời không Thế là, Tần Thọ cũng không vội bỏ chạy, thế là quay đầu lại, ôm cánh tay nói:
-Làm gì Muốn nói gì Kim Ngân Kim Giác cười hơ hơ nói:
-Con thỏ, người ta hay nói quân tử động khẩu không động thủ, ngươi đã ăn trộm đồ, nhưng chúng ta là đồng tử giữ lò của Đâu Suất Cung, cũng là người có thân phận có địa vị, cứ đuổi đuổi bắt bắt, có phần quá mất mặt rồi Tần Thọ ha ha cười, thầm nghĩ có phần mất mặt Vừa rồi không biết ai là người rất hưng phấn đuổi bắt đấy.. Nhưng mà Tần Thọ lại nói:
-Ồ Vậy phải làm sao Ngân Giác nói:
-Vậy đi, chúng ta chơi một trò chơi Nếu người trả lời, chúng ta sẽ thả ngươi đi, tuyệt đối không nuốt lời Nếu như ngươi thua rồi, ngươi phải mang Lò Bát Quái trả lại cho bọn ta, mặc cho chung ta xử lý, được không Tân Thọ nói:
-Làm sao tin ngươi Ngân Giác nói:
-Chúng ta là đồng tử thủ lò của Đạo Tổ, sao có thể tùy tiện nói láo được chứ Kim Giác cười lạnh nói:
-Chúng ta cũng không cần thiết phải nói láo Nhưng con thỏ, chúng ta làm sao có thể tin tưởng ngươi giữ quy tắc trò chơi chứ Tần Thọ cười hí hửng nói:
-Nói suông không có tác dụng gì.. lỡ như ngươi không cần liêm sỉ, không phải ta rất lỗ sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chúng ta cùng nhau thề đi Nếu ai chơi xấu, sẽ bị ngũ lôi đánh bay, thế nào Kim Giác Ngân Giác đối với bảo bối trong tay tràn đầy tin tưởng, thế là cười nói:
-Được, vậy thì thề Thế là hai bên đưa tay lên thề Nói xong lời thề, Tần Thọ nói:
-Hai vị, trò này muốn chơi sao đây Kim Giác nói:
-Rất đơn giản, chúng ta mỗi bên gọi một tiếng, nếu như đối phương từ chối trả lời, coi như là thua Thế nào Tần Thọ vừa nghe, bĩu bĩu môi, hai con hàng khốn nạn này, quả nhiên không có ý đồ tốt Nhưng mà Tần Thọ suy nghĩ một hồi rồi cười nói:
-Có chút thú vị, vậy ta nói trước, được không Nghe thấy Tần Thọ đã bị sập bẫy, Kim Giác Ngân Giác đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy ý cười trong mắt đối phương, bọn họ có Tử Kim Hồng Hồ Lô trong tay, gọi một tiếng, sẽ xảy ra án mạng chứ không chơi Nhưng thỏ thì có gì Cái gì cũng không có, hắn có hét nát cổ họng thì cũng có ích gì đâu Thế là, Ngân Giác cười nói:
-Được thôi, ngươi gọi đi -Vậy nếu như các ngươi không trả lời thì sao đây, tính thế nào 1Tần Thọ hỏi Kim Giác cười lớn:
-Nếu bọn ta mà không trả lời, ngươi nói như thế nào thì bọn ta sẽ làm y như vậy Tần Thọ gật gật đầu, cười nói:
-Nếu đã như vậy, ngươi nghe cho rõ đây Nói xong, Tân Thọ lắc người biến hình, biến thành một con chó mực lớn Sau đó đứng người dậy, hai chân tách ra, thi triển Cự Linh thần thông, trong chốc lát thân hình đã cao đến khoảng hai mét, một chiếc gậy dưới đáy quần đung đưa, rung rinh trong gió Kim Giác Ngân Giác thấy con thỏ trước mặt đã biến thành chó, sau đó lại trở thành bộ dạng này, lông mày không nhịn được nhíu lại, bọn họ thật sự nghĩ không thông, con thỏ làm một bộ dạng khiến ngươi ta ghê tởm như thế để làm gì Kết quả là con chó mực lớn này nhảy lên phía trước một bước, đạp chân phải lên, sau đó lắc cái eo một cái, nhún vai, ưỡn ngực, nâng cầm lên.. Các một chuỗi động tác làm rất thuần thuộc, y như một con chó thật sự, sau đó hắn tạo dáng cong hình chữ s Đầu khẽ khẽ áp xuống, một đôi mắt chó mở to long lanh, mi dày giống như bàn chải cọ đáy nồi…
Tần Thọ chu mỏ lên, nhìn về phía hai người đó um moa một tiếng, tặng cho bọn họ một nụ hôn gió -Ọe.. Kim Giác Ngân Giác quay người nôn khan, cái hình tượng này quá buồn nôn rồi.. Ngân Giác không thèm quay đầu lại nói:
-Con thỏ, con mẹ ngươi đang muốn nói gì thì mau lên đi Đừng khiến bọn ta ghê tởm nữa Chỉ nghe thấy Tần Thọ dùng giọng điệu ẻo lả, dịu dàng như nước, ghê tởm nói:
-Ôi ya.. Quỷ sứ, gấp cái gì chứ.. -Ọe Kim Giác tuy không quay đầu lại, nhưng trong tiềm thức vụt qua cái nhìn ghê tởm của con chó chết đang giơ hai chân lên, cái mông phụng phịu, đôi mắt chớp chớp.. Kim Giác ngồi xổm ở đó, không ngừng nôn oẹ, lời cũng lười nói -Mau gọi đi - Ngân Giác nói -Ôi.. Ya.. -Ngươi ôi ya nữa, có tin ta thiến chết ngươi không Ngân Giác một chân đạp tới, cũng không quên ôm lấy hồ lô, trực tiếp cầm trong tay, giống như đeo theo một cục gạch Dáng vẻ tựa như, ngươi còn phí lời, ta sẽ đập chết nhà ngươi đó, mẹ kiếp Tần Thọ thấy vậy, ngượng ngùng, vỗ vỗ đôi tay ôm lấy ngực, giống như sắp bị người ta phi lễ.. Kim Giác thấy vậy, con ngươi cũng muốn sắp rớt ra ngoài rồi, không phải là bị quyến rũ, mà là bị tức chết.. Con thỏ chết tiệt này, vẫn còn muốn ghê tởm hơn sao Tần Thọ nói:
-Vậy người ta gọi nha.. Kim Giác cắn răng, đôi mắt tức đến đỏ ngầu nói:
-Ngươi mau đi Lúc này Tần Thọ mới ngại ngùng đưa vuốt chó lên ngoắc ngoắc, gọi một tiếng:
-Tướng… Công… Kim Giác nghe thế, chỉ cảm giác gió thổi qua, hồn phách cả người đều bay đi mất, đứng ngay tại chỗ cả nửa ngày trời không động nổi.. Một hồi lâu sau, Tần Thọ lại nũng nịu kêu lên một câu:
-Tướng… Công Kim Giác giống như bị sét đánh trúng, cả người run lên, tiếp theo sau đó là người rợn cả tóc gáy, đầu tóc dựng đứng.. nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng nói:
-Cút -Tướng công.. làm sao vậy Sao lại hung dữ với người ta thế chứ, ngươi ta sợ quá.. Tần Thọ lắc lắc cái mông, xấu hổ nói -Phụt…
Kim Giác bị tức đến phun ra một ngụm máu, lớn tiếng chửi:
-Câm mồm Tần Thọ nói:
-Ôi ya.. Vừa rồi thấy người run lên, run lên, còn chưa động phòng hoa chúc mà, sao chàng đã phụt ra rồi.. Lần này còn chưa gì đã phụt ra.. Chàng thích người ta đến như vậy sao -Phụt.. Ngân Giác chịu không nổi nữa, nhịn không được phá lên cười Kim Giác nhịn đến đỏ hết cả mặt Từng chữ từng chữ nói:
-Có tin là.. Tần Thọ lập tức nói:
-Đã giao kèo rồi nha.. thiếp kêu lên.. chàng đáp ứng.. Tướng công.. mau đáp ứng đi Ngân Giác vừa nghe, nhớ lại lời thề của mình, con mắt đứng yên tầm nhìn hồi lâu, run rẩy thật lâu.. Lúc này, khóe mắt sáng ngời nhìn Kim Giác đang ngồi xổm dưới đất, thế là một ý nghĩ nhảy ra, đá Kim Giác một cái nói:
-Kim Giác, người ta gọi ngươi kìa.. Kim Giác vừa nghe, trong bụng run lên, xém chút bật ngửa Kim Giác nhìn nhìn Tần Thọ, Tần Thọ liền đá lông nheo với hắn ta, kéo dài âm điệu gọi nói:
-Tướng Công---- -Phụt.. Kim Giác vừa mới uống ngụm nước, toàn bộ đều phun ra ngoài.. Cuối cùng, Kim Giác đứng dậy, rất chính khí, nói:
-Ngân Giác, gọi ngươi kìa, mau trả lời đi Ngân Giác cúi đầu:
-Con kiến này trông thật dễ thương Kim Giác cũng cúi đầu:
-Đúng thật dễ thương, ngươi nói xem sao con kiến lại dễ thương vậy chứ -Cũng không biết nữa, hay là bắt về nuôi đi.. Lời hai người đó nói, là muốn chạy trốn chủ đề.. Ngay tại lúc này, một cơn gió mang theo mùi thơm thổi đến [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hai người ý thức được ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một con chó ghê tởm, cầm lấy phấn son bôi vẽ lên mặt, môi son màu đỏ đậm, má đánh hồng phấn.. miệng chó còn vẽ thành hình trái tim nhỏ nhỏ.. Thấy hai người nhìn qua đây, lông mày chó nhướng lên, mông lại lắc lắc:
-Tướng----Công -Ọe.. Hai người lại lần nữa nôn khan -Các chàng nói chuyện đi chứ.. nói đi mà.. người ta đang đợi nè.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tướng-----Công Tần Thọ lặc lư cái eo mập, đuôi vẫy vẫy Ngân Giác kéo lấy Kim Giác quay người đi, thấp giọng nói:
-Kim Giác, ngươi nhanh đáp ứng một tiếng đi, nếu không chúng ta sẽ thua đó Kim Giác không cam tâm nói:
-Sao ngươi không đáp ứng đi -Ta.. ta muốn đánh chết nó - Ngân Giác nói Kim Giác nói:
-Ta ứng không nổi.. ngươi làm đi -Ngươi làm đi.. -Ngươi làm đi.. -Ngươi đến, ủa Con thỏ đâu