Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 270: Thang máy (2)







Chương 270: Thang máy (2)





Kim Giác và Ngân Giác thấy thế, trong lòng lập tức run lên, tự hỏi con thỏ chết kia sẽ không đến làm chúng ta ghê tởm nữa đúng không
Đúng lúc này, sau cửa lớn, một chiếc chân chó đen như mực thò ra ngoài, sau đó bắp chân uốn éo duỗi thẳng, sau khi duỗi thẳng lại uốn éo… Một cái chân chó khác đặt móng vuốt lên đùi, vuốt ve, vuốt ve…

Hai người kia nhìn thấy, liên tưởng đến hình ảnh con thỏ chết tiệt kia biến hóa thành con chó lẳng lơ, lập tức thấy cả người không khỏe
Nhiễu Đằng và Bạch Văn chưa từng thấy Tần Thọ chơi ác trước đó, bây giờ chợt thấy màn này, hoàn toàn không biết rõ hắn đang làm gì, chỉ là tò mò, thò đầu ra xem
Bạch Văn lấy ra một hồ lô rượu đưa cho Nhiễu Đằng, nói:

-Dù sao cũng là xem kịch, uống chút rượu, ăn chút quà vặt cũng không có gì quá đáng nhỉ
Nhiễu Đằng cảm thấy có lý, lấy một chiếc đùi gà đưa cho Bạch Văn, hai người vừa ăn vừa xem…

Đúng lúc này móng vuốt của một con chó giữ lại cửa, sau đó một chiếc đầu chó to đùng, má và mắt đổ bừng, xấu hổ thò đầu ra:

-Hai vị tướng công, các ngươi đáp một tiếng đi
-Phốc phốc.
Nhiễu Đằng và Bạch Văn đứng tại chỗ, làm bộ như thỉnh thoảng nôn ọe phun nước trong miệng ra, sau một hồi ăn uống rượu chè, liền phun ra thịt gà hàng thật giá thật…

Trong nháy mắt Kim Giác và Ngân Giác đen cả mặt…

-Con thỏ, ngươi đủ rồi đó
Kim Giác tức giận kêu lên
Ngân Giác nói theo:

-Đúng, ngươi đủ rồi đó
Cửa lớn mở ra hoàn toàn, Tần Thọ tựa vào khung cửa trông vô cùng bại hoại, vô cùng lẳng lơ nói:

-Ai u… đã nói xong đâu, người ta gọi các ngươi các ngươi phải ơi một tiếng chứ
Không đáp là tính thua nha…

-Thua thì thua
Chúng ta cũng bảo gọi ngươi một tiếng, nếu lúc đó ngươi thua thì thế là hòa
- Ngân Giác kêu lên
Kim Giác nói theo:

-Đúng, một tiếng gọi này chúng ta có chết cũng không thưa
Tần Thọ nghe xong nói:

-Đây là do các ngươi nói nha, nhận thua nha
- Hai người gật đầu
Tần Thọ lắc lắc mình biến hình, biến trở về bộ dạng con thỏ, sau đó nhe răng ra nói:

-Vậy các ngươi cũng không cần kêu đâu, thỏ gia ta nhận thua, nếu thế là hòa thì hai vị, ai về nhà nấy đi, bái bai
Tần Thọ nói xong, liền muốn đóng cửa lớn lại
-Chờ một chút
Con thỏ, đồ ngươi trộm của chúng ta, dù sao cũng phải trả chứ
- Ngân Giác kêu lên
Tần Thọ cười híp mắt nói:

-Thỏ gia ta lấy được bằng sức của mình, vì sao phải trả lại cái này cho các ngươi
-Ngươi…

Kim Giác và Ngân Giác lập tức vì vậy mà vô cùng chán nản
Tần Thọ tiếp tục nói:

-Hai vị, nếu thật sự muốn thì cũng được thôi, các ngươi cướp lại đi
Nói xong Tần Thọ lui về sau một bước, cười hì hì nhìn hai người
Hai người không có gì để nói thì đi vào
Nếu bọn hắn dám đi vào thì còn cần đứng ở đây cãi cọ sao
Tần Thọ nói:

-Cho các ngươi ba phút, nếu tiến vào thì ta trả lại cho các ngươi, nếu không vào thì thỏ gia ta liền đi
-Con thỏ chết tiệt, đừng làm những thứ vô dụng nữa
Có bản lĩnh thì ra đây
Kim Giác tính tình nóng nảy, đã sắp không chịu nổi
Tần Thọ nghe xong ôm cánh tay hừ hừ hai tiếng rồi nói:

-Thế nào
Muốn đánh sao
Đến đi
Thỏ gia ta hôm nay một chấp hai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngân Giác nghe xong lập tức vui vẻ:

-Được, ngươi ra đây chúng ta so tay một chút
Tần Thọ nói:

-Cần gì tốn sức như vậy, các ngươi vào đây chúng ta đấu một trận
Một mình thỏ gia ta đánh cho hai tên các ngươi đến thở mạnh cũng không dám
Kim Giác và Ngân Giác không còn gì để nói, đi vào
Có thể vào được thì còn gọi ngươi ra đây làm gì
Tần Thọ cũng đoán chắc hai người không dám vào, thế là ở ngay cửa ra vào duỗi duỗi chân, tỏ vẻ ý chí chiến đấu sôi sục kêu lên:

-Mau đến đây, thỏ gia ta thèm đánh người lắm rồi
Đến đánh một cái nào, hai người đánh một người
Đừng sợ gì hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Giác và Ngân Giác mặt mũi đen thui, trong lòng mắng to:

-Con thỏ chết này sao lại có thể vô sỉ như thế
Cuối cùng Ngân Giác cắn răng nghiến lợi nói:

-Con thỏ, ta cũng không tin ngươi không ra ngoài
Kim Giác gật đầu theo nói:

-Đúng, chúng ta cứ chắn ở đây, chỉ cần ngươi dám ra đây, hừ hừ
Tần Thọ nghe xong nghiêng đầu nhìn hai người nói:

-Được, vậy thì các ngươi cứ ở đó đi, bái bai
Đúng lúc này một cái bóng bỗng lóe lên sau lưng Tần Thọ…

Tần Thọ theo bản năng quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy một cái cây nhỏ chạy qua như một làn khói.
Tần Thọ thấy thế hét lớn:

-Tiểu Thụ, chờ một chút
Tần Thọ đang nói thì vật kia đã chạy mất…

Kim Giác và Ngân Giác thấy con thỏ chạy đi, trong lòng có chút chột dạ, nếu không lấy lại được Lò Bát Quái, đến lúc Đạo Tổ về, chắc chắn cuộc sống của bọn hắn sẽ không dễ chịu…

Đúng lúc hai người đang đứng ngồi không yên, một bóng người màu trắng thoáng một cái đã chạy ra khỏi xửa ra vào, tiếp đó liền truyền đến tiếng hét to sau tường:

-Đừng chạy
Ngươi đừng chạy, cho ta một nhánh cây là được
Sau đó một lát, một cái cây nhỏ lại chạy qua, con thỏ cũng cùng chạy qua:

-Thật sự ta không muốn một nhánh cây nữa, chúng ta nói chuyện được không
-A
Một con thỏ đã bay về phía xa xa…

Kim Giác và Ngân Giác nhìn con thỏ bay đi, cảm thán nói:

-Cái này mà bay ra ngoài thì tốt biết bao nhiêu nhỉ…

Ai u da
Tần Thọ ngã ở chân núi, lắc lắc đầu nói:

-Ai, thang máy này cái gì cũng tốt chỉ là hệ thống chạm đất hơi kém
Không lâu sau, Tần Thọ đuổi theo Tiểu Thụ, chỉ có hai mục đích, một là thấy chơi đùa Tiểu Thụ rất vui, thứ hai là lười tự mình bay muốn đi thang máy…

Chỉnh lại hai lỗ tai to của mình cho ngay ngắn, đúng lúc này…

-Con thỏ, tìm thấy nồi rồi sao
Trong cung truyền đến giọng nữ tử
Tần Thọ kêu lên:

-Đây rồi, đây rồi
Đã tìm được rồi, tiểu tỷ tỷ, ngươi thấy cái này thế nào
Nói xong, Tần Thọ đã nhanh chân chạy đến cửa chính
Cửa lớn mở ra, Tần Thọ lập tức vọt vào, đồng thời lấy ra Hắc Ma Thần Hạp, lấy thêm cả Lò Bát Quái ra
Lò Bát Quái bị giấu hơn nửa ngày rồi, đột nhiên được thả ra, lập tức hét lớn:

-Cứu mạng với
Cứu mạng với
Con thỏ trộm lò này
Kim Linh Ngân Linh hộ giá đi
Giết chết kẻ khốn khiếp trộm lò này
Lò Bát Quái hò một hồi xong xuôi, phát hiện ra không khí ở đây có vẻ sai sai
Đầu tiên, con thỏ này không hề có ý bắt nó câm mồm lại, trái lại còn nhìn nó đầy suy tư, như thể đang nhìn một đứa ngốc vậy
Thứ hai, nó phát hiện hoàn cảnh xung quanh không giống lúc trước nữa, chỗ này tuyệt đối không phải Đâu Suất Cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng, phía sau hình như còn có người
Lò Bát Quái xoay người, chỉ thấy một nữ tử nằm ở trên giường quay lưng về phía bọn họ
Tần Thọ nói:

-Tiểu tỷ tỷ, ngươi xem cái nồi này là thế nào
-Nồi..
nồi?
Ngươi nói ai là nồi
- Lò Bát Quái giận dữ, hét ầm lên
Tần Thọ lấy ra một viên đá đập vào trên Lò Bát Quái, nói:

-Thỏ gia ta bảo ngươi là nồi thì ngươi chính là nồi
Đừng có luyên thuyên nữa, ăn ngươi đấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.