Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 285: Yêu quái gian xảo nơi khỉ ho cò gáy





Chương 285: Yêu quái gian xảo nơi khỉ ho cò gáy





Có điều chạy một lát, Tần Thọ bỗng nhiên vỗ đầu một cái, thầm nói:

-Ái chà
Thỏ gia ta mới nhớ ra, ta vốn dĩ không biết Hoa Quả Sơn ở đâu
Chuyện này… chạy đi đâu đây
Xuống hỏi thử
Ầm ầm
Một tiếng vang thật lớn, một con heo rừng tinh trở mình, thân thể vặn vẹo chấn động, đã biến thành một tên béo
Tên béo cười ha ha:

-Ha ha ha..
Trư gia ta cuối cùng đã hóa hình rồi
Ngọn núi nhỏ này, sau này ta sẽ là đại vương
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên:

-Con lợn này không tệ, rất mập, tới đây, sau này ngươi sẽ là người của thỏ gia ta
Lợn Rừng Tinh vừa nghe vậy, lập tức giận dữ
-Ái cha, trông cái dáng vẻ đáng yêu muốn chịu đòn của ngươi này, còn không chịu nghe cơ đấy
- Giọng nói lại vang lên
Lợn Rừng Tinh giận dữ hét lên:

-Bản đại vương..
Lời còn chưa nói ra, chỉ thấy một con thỏ nhảy xuống, đập một cái lên đầu hắn, chỉ nghe đoàng một tiếng, lợn rừng thành tinh thấy một sức mạnh truyền tới đầu mình, một lát sau liền bị chôn vào đất
Một cái đập này đánh xuống, nháy mắt khiến Lợn Rừng Tinh từ người biến lại thành lợn rừng
-Ngươi vừa nói gì
Nhắc lại lần nữa
- Con thỏ cười hì hì nhìn Lợn Rừng Tinh
Lợn Rừng Tinh dùng sức kéo đầu ra, kinh hoàng nhìn con thỏ trước mặt, nói:

-Ngươi..
sao ngươi có sức mạnh lớn vậy
-Thỏ gia ta đây thần lực trời sinh, thôi luyên thuyên đi, ta hỏi ngươi, ngươi biết Hoa Quả Sơn ở đâu không
- Tần Thọ nói
Lợn Rừng Tinh nhìn Tần Thọ mê man rồi nói:

-Hoa Quả Sơn nào cơ
Chưa nghe bao giờ
Tần Thọ nghe vậy, hai mắt chớp một cái nói:

-Ngươi không biết, vậy cần ngươi làm gì
Giết để lấy thịt
Nói xong, Tần Thọ lấy một cái lò ra
Lò này vừa lấy ra, tiếng hét lớn oa oa:

-Ai chà, con heo mập này không tệ
Nhảy nhót loạn lên, thịt còn rất nhiều
Sau đó nói với Lợn Rừng Tinh nằm kế bên đang run lẩy bẩy:

-Ngươi tự mình bước vào, hay chờ ta động thủ
-Đại vương tha mạng
Lợn Rừng Tinh bụp một tiếng quỳ trên mặt đất, gào khóc
Lợn Rừng Tinh rất tức, nó nhịn bao nhiêu năm, cuối cùng cũng thành công biến hình, tưởng bản thân lợi hại lắm, có thể chiếm một ngọn núi nhỏ làm đại vương
Có thể làm chủ một bầy heo rồi..
Kết quả, cười được ba giây, liền gặp phải một con thỏ hung ác như vậy
Còn một chuyện ác hơn đó là, một lời không vừa ý liền lấy lò ra..
Hắn không nghĩ ra, một con thỏ không biến hình và một cái lò, sao lại dữ như thế
Hắn đã biến hình rồi, còn đánh không lại người ta..
-Tha mạng
Ngươi không biết Hoa Quả Sơn ở đâu, không ăn thì giữ lại làm gì
- Tần Thọ vờ ngốc nghếch hỏi
Lợn Rừng Tinh nghe vậy, mắt đảo một vòng, vội vã kêu lên:

-Đại vương, ta không biết, thế nhưng ta có thể giúp người đi hỏi mà
Thêm một người, thêm cái miệng, hỏi đường cũng nhanh hơn chút, không phải ư
Tần Thọ nghe vậy, cảm thấy có lý, liền mở mắt, chép miệng nói:

-Có chút đạo lý
-Có đạo lý cái quái quỷ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nấu lên mới phải đạo
Ta đã đun nước rồi, ngươi lại bảo với ta đừng nấu nữa
Không được
Ta từ chối
Con heo nhỏ, nhanh, đi vào trong nồi đi
Lò Bát Quái liền mở cái nắp ra, quả nhiên, bên trong bếp đã có nước sôi ùng ục nổi thành bong bóng rồi..
-Ta không vào, ngươi cách xa ta ra
Đại vương cứu mạng
Lợn Rừng Tinh nhìn cái lò đang chạy tới, sợ tới mức cuồng chân lên chạy
Lập tức, một con heo mập mạp chạy trước, một cái lò chạy sau, bên trong cái lò là nước đun sôi sùng sục, cái lò kêu ầm lên đuổi theo..
Cảnh tượng có hơi rối loạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Ta biết rồi
- Con thỏ đột nhiên kêu một tiếng
Lợn Rừng Tinh và Lò Bát Quái đồng thời dừng lại, quay đầu lại hỏi:

-Ai đấy
Tần Thọ híp mắt nói:

-Các ngươi nói cái gì
Lò Bát Quái lập tức nói:

-Vừa nãy ta không lên tiếng mà..
là con heo nói
Gương mặt Lợn Rừng Tinh oan ức, vừa muốn nói gì đó, lại nghe Lò Bát Quái thấp giọng nói:

-Ngươi dám nói linh tinh, ta sẽ nấu ngươi lên
Lợn Rừng Tinh khóc nức nở nhìn Tần Thọ, bây giờ nó đã hiểu ra, con thỏ này còn dữ hơn cái bếp lò nữa
-Được rồi, thỏ gia ta hôm nay tâm trạng không được tốt lắm, không chấp nhặt với các ngươi
Tần Thọ nói xong, vung tay lên, một cái cây đại thụ đùng phát nổ tung, một khắc sau một cái cờ lớn hiện ra trong tay Tần Thọ, trên lá cờ quấn quanh cái gậy cao cao có viết mấy chữ lớn: "Thiên thần hạ phàm, các con cháu mau tới cúng bái đi
Lợn Rừng Tinh nhìn thấy, sợ hết hồn kêu lên:

-Thỏ gia, cái cờ này huênh hoang quá, ngài cầm cái cờ này đi ra ngoài, sẽ không sống qua được hai ngọn núi đâu
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Ai nói là ta cầm chứ
Lợn Rừng Tinh bỗng nhiên có dự cảm không lành, quả nhiên, con thỏ lập tức nói:

-Ngươi là tiểu đệ, ngươi phụ trách việc cầm cờ
Lợn Rừng Tinh nghe vậy, bỗng nhiên cuống lên:

-Thỏ gia, ngài tha cho ta đi, nếu mà ta đi ra ngoài, là sẽ bị người ta nấu lên ngay
-Ngươi sợ cái gì
Có thỏ gia ta đây là chỗ dựa cho ngươi rồi
- Tần Thọ nói rất bá đạo
-Thật à
- Lợn Rừng Tinh hỏi
Tần Thọ đáp:

-Thỏ gia ta một ngụm nước bọt đã định, nói một là một, đương nhiên là thật rồi
-Vậy được, vậy ta thử xem..
Lợn Rừng Tinh nói xong, cầm cái cờ lớn, bước đi cẩn thận từng tí một, trong lòng sợ hãi bước đi
Lò Bát Quái lấy làm lạ ríu rít nói:

-Không hổ là con heo thành tinh, với trí thông minh này..
hắn không nghĩ thử xem, ngươi mà đỡ không được thì hắn làm thế nào
Còn nữa, con thỏ, nếu gặp phải kẻ mạnh, ngươi tính làm sao
Tần Thọ khinh bỉ nhìn Lò Bát Quái nói:

-Nhìn xem tiền đồ của ngươi, nhìn thử nhân phẩm của ngươi xem
Gặp phải kẻ mạnh hơn thì làm sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gặp phải kẻ mạnh hơn chúng ta lại không biết chạy à
Ta quen biết gì cái con heo kia
Lò Bát Quái:

-..
Có điều ngay lập tức, Tần Thọ nói:

-Nhưng mà, ta thật sự không tin có kẻ dám đối địch với thỏ gia ta, thỏ gia ta đây là Nhật Dạ Du Thần, là gương mặt đại diện của Thiên Đình đấy
Lò Bát Quái ha ha nói:

-Không phải Nhật Du Thần cũng bị đánh úp hay sao, trên đời này làm gì có chuyện gì là tuyệt đối
Tần Thọ nói:

-Thỏ gia ta có chống lưng
Lò Bát Quái vừa nghĩ tới nữ nhân ở trên ngọn núi kia thì lập tức ngậm miệng lại
Tần Thọ đắc ý nói:

-Đi thôi..
hình như đằng trước có động tĩnh rồi
Lại nói ở bên phía Lợn Rừng Tinh, tuy rằng con thỏ hứa cho hắn chỗ dựa, có điều trong lòng Lợn Rừng Tinh vẫn không dám chắc
Hắn run lập cập cầm lá cờ đi về phía trước, đồng thời thông minh càng chạy càng chéo đi, chuyên chọn những chỗ cây cao, núi cao, hoặc là nơi ít sinh vật để không bị người ta trông thấy
Nhưng mà hắn quên mất một chuyện, kẻ xấu xa sẽ ở nơi khỉ ho cò gáy, trên trời dưới đất, đều là như vậy, ở đây, cũng là nơi khỉ ho cò gáy sẽ có yêu quái gian xảo
Lợn Rừng Tinh đi không bao xa, liền nghe tiếng rống to:

-Chậc
Một con Lợn Rừng Tinh kìa, không ngờ lại ngông cuồng như vậy
Bản đại vương lại muốn xem thử xem, ngươi có bản lĩnh gì để chúng ta phải cúng bái
Chúng bây đâu, mau bắt con heo này lại, nấu lên
-Lên nào, bắt heo lại
Lợn Rừng Tinh ngẩng đầu lên, chỉ thấy đám tiểu yêu quái chạy tới từ đằng xa, từng con kêu gào lên, như thể sợ chạy chậm, sẽ không ăn được thịt heo vậy
Lợn Rừng Tinh sợ tới mức xoay người bỏ chạy, vừa chạy vừa gọi:

-Thỏ gia cứu mạng với

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.