Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 292: Nướng thịt Ngộ Không






Chương 292: Nướng thịt Ngộ Không





Sau đó Ba Thông liền thấy một cảnh tượng khiến nó buồn nôn, con thỏ này lại tiến lên, cắn tảng đá một cái..
-Xong rồi, con thỏ này bị điên thật rồi
Ba Thông lắc đầu, thu hồi Lưu Tinh Chùy
-Mẹ nó
Vị cũng y như trên Nguyệt Cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ cắn một cái thì phun ra ngoài, lắc đầu nói:

-Không đúng, dù sao cũng là khỉ giữa bày khỉ, vị này..
dù thế nào cũng có chút không giống nhỉ
Ba Thông nhếch miệng, hai mắt đảo quanh, thầm nghĩ: “Con thỏ ngốc này, lại nói tảng đá là khỉ, đầu óc nó có bệnh sao?”

Ba Thông lập tức khẽ di chuyển, cười xấu xa nói:

-Con thỏ à, con khỉ này không thể ăn sống
Tần Thọ sửng sốt, nghi ngờ nhìn Ba Thông nói:

-Ngươi cũng biết đây là một con khỉ
Ba Thông cười ha ha, cười đến sắp chảy cả nước mắt nói:

-Biết, đương nhiên biết rồi
Ha ha..
Đúng, đây là một con khỉ
Ta còn đang phân vân nên ăn thịt nó thế nào
Tần Thọ kinh ngạc nói:

-Ngươi cũng muốn ăn
Ba Thông nghiêm mặt đáp:

-Sao nào
Ngươi có thể ăn ta thì không được ăn à
Tần Thọ khẽ gật đầu nói:

-Cũng có lý..
vậy tại sao ngươi không ăn
Ba Thông lại nói:

-Ta không ăn đồ chưa nấu chín
Tần Thọ vỗ đầu một cái nói:

-Có lý
Nói xong, Ba Thông liền thấy còn thỏ này bắt đầu đào hố dưới tảng đá
Ba Thông khó hiểu hỏi:

-Con thỏ à, ngươi đào hố làm gì
Tần Thọ chưa trả lời, mà đào đất, rồi lấy củi bỏ vào, sau đó châm lửa đốt, rồi nghiêm trang nói:

-Thỏ gia ta muốn thử xem như thế có thể nướng chín hắn không
-Nướng chín
Ha ha..
Đúng đúng đúng, nướng chín hắn
Đúng rồi, tuy nướng chín nhưng cũng ăn không ngon, ngươi có muốn thêm chút gia vị không
Ba Thông nhìn Tần Thọ, càng nhìn càng thấy ngốc!..
Nhưng Ba Thông nhàn rỗi cũng không có việc gì làm, cứ chơi chung với con thỏ này là được, liền hùa theo, đồng thời nảy ra một ý tưởng đùa vui
Tần Thọ nghe vậy, mắt sáng lên nói:

-Khỉ à, sao ngươi lại thông minh như vậy
Sau khi nướng chín sẽ chia cho ngươi một cái chân khỉ
Ba Thông nghe nói như thế, tuy rằng có chút không thoải mái nhưng vẫn cười theo:

-Được, để một chân cho ta, ha ha, cảm ơn ngươi trước, ha ha..
Tần Thọ phất tay một cái, cực kỳ nghiêm túc nói:

-Không cần khách khí, chờ ta nướng chín, ngươi cũng có công lao
Lúc đang nói chuyện, Tần Thọ lấy ra một đống gia vị, thỉnh thoảng rắc một chút lên tảng đá, thêm muối rồi lại thêm chút dầu..
Cứ như vậy nướng khoảng nửa tiếng, tảng đá bị nung kêu răng rắc, nhưng không có bất kỳ thay đổi nào
Tần Thọ thử nhiệt độ một chút, cau mày khó hiểu nói:

-Vẫn còn lạnh, đốt không nóng
Ba Thông cũng lại gần, cười xấu xa nói:

-Nếu không, ngươi thử nấu xem
Nhiệt lượng tản ra nhiều quá, cho vào nước đun sôi chắc mới ngon
Tần Thọ búng ngón tay nói:

-Có lý
Sau đó, Tần Thọ lấy Lò Bát Quái ra ném xuống đất
-Con thỏ chết tiệt, ngươi không thể nhẹ nhàng một chút à
Ném gãy chân ông đây, ngươi bồi thường nổi không
- Lò Bát Quái gào lớn
Tần Thọ liếc mắt một cái, cười ha ha nói:

-Ngươi lải nhải cái gì, dù sao cũng không gãy chân nổi, thỏ gia ta dùng ngươi hầm một chút
-Sao con thỏ nhà ngươi ác như vậy
Tốt xấu gì chúng ta cũng là cùng hội cùng thuyền đúng không
- Lò Bát Quái bĩu môi lầm bầm lầu bầu nói
-Ngươi nói cái gì
- Tần Thọ trừng mắt
Lò Bát Quái lập tức nói:

-Không có gì, hôm nay chúng ta hầm gì
Tần Thọ chỉ hòn đá lớn bên cạnh nói:

-Hầm thứ này
-Hầm hòn đá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con thỏ
Ngươi đừng quá đáng
Tốt xấu gì ta cũng là Lò Bát Quái của Đạo Tổ, ngươi không cho ta luyện đan, chạy tới giúp ngươi nấu ăn cũng thôi đi, giờ ngươi còn bắt ta hầm hòn đá
Lò Bát Quái lập tức nổi giận
Tần Thọ nói:

-Nhìn đức hạnh kia của ngươi xem, đây không phải hòn đá bình thường, đây là con khỉ
-Con khỉ
Ta nhổ vào, ngươi ngốc hả
- Lò Bát Quái vốn không tin
-Lò Tinh ngươi đây nhãn lực thế nào đấy, đây rõ ràng là một con khỉ mà
Nhanh lên, nấu đi, ha ha… - Ba Thông cười ha ha nói
Lò Bát Quái cũng cười ha ha nói:

-Hai người các ngươi đều ngu hả
Leng keng
Ba Thông lấy ra hai cái Lưu Tinh Chùy đặt ở trước mặt, Tần Thọ nghiến răng, hai người trăm miệng một lời mà nói:

-Ngươi nói cái gì
Lò Bát Quái nhìn hai tên khốn kiếp một lớn một nhỏ này, nghiến răng nghiến lợi nói:

-Đừng tưởng rằng ta sợ các ngươi
Ta chẳng qua cảm thấy hòn đá kia có thể bỏ nhiều muối thêm chút, bỏ thứ này bảo đảm mùi vị hòn đá sẽ ngon
Sau đó Lò Bát Quái la to:

-Đừng nói nhảm, nhanh bỏ hòn đá vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ và Ba Thông liếc nhau một cái, lắc đầu, sau đó Tần Thọ liền di chuyển hòn đá
Ba Thông nhìn thấy, lúc này mới nhớ tới, Bạch Mi Hầu Tử không cho con thỏ này mang hòn đá đi bèn nhanh chóng cản lại nói:

-Con thỏ, ngươi có thể đập hòn đá đó, nhưng không cho phép mang đi, cũng không được bỏ trong nồi
Tần Thọ sững sờ nói:

-Hòn đá gì
Đây rõ ràng là con khỉ
-Bất kể con khỉ hay hòn đá, nói chung, ngươi không thể mang đi
Ba Thông dùng sức lắc đầu, kiến quyết phản đối
Tần Thọ nhìn Ngũ Sắc Thần Thạch, chép miệng nói:

-Vậy ăn được không
Ba Thông cười nói:

-Con thỏ, ngươi vẫn muốn ăn sao
Tần Thọ đáp:

-Cũng không nhất định phải ăn, chỉ tò mò, ăn con khỉ này có thể chữa khỏi bệnh của ta không mà thôi…

Ba Thông nghe thấy, lại nhìn con thỏ, vẻ mặt đó, hệt như đang nhìn một kẻ điên đáng thương, cho nên lắc đầu nói:

-Bệnh này của ngươi vô phương cứu chữa
Tần Thọ không biết Ba Thông nói còn có ý khác, còn tưởng rằng hắn đang nói về bệnh nguyên khí bị hao tổn của hắn, bèn thở dài một tiếng nói:

-Hết cách rồi, có một chút hy vọng sống cũng phải thử
Ba Thông đồng tình nhìn Tần Thọ nói:

-Chỉ vì một chút hy vọng sống… mà ăn cục đá… sặc, ăn con khỉ này
Ngươi không cảm thấy ngươi như vậy rất tàn nhẫn sao
Sát sinh đó
Ba Thông lại bắt đầu trêu chọc con thỏ
Tần Thọ hiển nhiên lại hiểu nhầm mà lắc đầu nói:

-Không coi là sát sinh chứ
Như vậy cũng giống như là một quả trứng, gà con vẫn chưa ấp, ta ăn, nhiều nhất xem như ăn trứng gà… À, quá đáng chút cũng chỉ là trứng có lông mà thôi
-Ngươi thật sự hết cứu được rồi
Ba Thông lắc đầu một cái, nhìn ánh mắt Tần Thọ, hoàn toàn đồng tình, thầm nhủ trong lòng nói: “Thiên Đình không có người, không có thỏ để dùng sao
Sao để một con thỏ ngu như vậy đến làm Nhật Dạ Du Thần
Để ta làm có phải tốt không… Ôi…”

Tần Thọ cũng mặc kệ Ba Thông đang suy nghĩ gì, nếu không thể bỏ hòn đá vào lò, vậy thì trực tiếp ăn cho rồi
Tần Thọ ngay lập tức vung tay lên, một miếng vải khăn ăn rơi vào tay, thắt trên cổ, một tay cầm búa, một tay cầm đũa, bắt đầu ra tay
Một búa giáng xuống, ánh lửa tung tóe, một hòn đá nhỏ rớt xuống, nhanh chóng dùng đũa kẹp lấy, đang chuẩn bị bỏ vào miệng…

Tần Thọ bỗng nhiên nhìn thấy một con khỉ con đằng xa, đi tiểu trên cục đá nhỏ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.