Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 293: Để hắn đi.






Chương 293: Để hắn đi
Tần Thọ nhìn hòn đá trước mắt mình, nhìn lại hòn đá trên chiếc đũa một chút, nhìn Ba Thông một chút, Tần Thọ hỏi:

-Bình thường các ngươi giải quyết vấn đề đi vệ sinh thế nào
-Khỉ con không hiểu chuyện, tiểu bừa, lớn tuổi đã mở linh trí, bình thường cũng khá chú ý
Chúng ta cũng tìm một chỗ không người phía sau hòn đá mà tiểu, sao vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ba Thông hỏi
Tần Thọ vừa nghĩ tới cảnh tượng mình liếm đá lúc trước, cảm thấy bụng mình cồn cào:

-Ọe…

Hòn đá trong tay cũng không thể nuốt xuống, trực tiếp ném sang một bên mà nôn mửa
-Con thỏ, ngươi sao vậy
- Ba Thông lại hỏi
Lò Bát Quái nói:

-Con thỏ, ngươi cũng đừng ghét bỏ, ngươi xem, những con khỉ đi tiểu trên đá, dưới nắng gió, nước tiểu sẽ đọng lại từng lớp một, hòa với gió và cát, sẽ để lại một lớp muối trên đá
Hết lớp vỏ này đến lớp khác, cuối cùng thành lớp đất đá nham thạch
Chẳng qua ngươi cũng đừng nôn… sao ngươi vẫn nôn vậy
Ngươi hãy nghe ta nói hết, ngươi đừng nôn, nôn thật sự không tốt đâu
Không phải chỉ là đi tiểu thôi sao
Ngươi quên rồi à
Tro bếp trong bụng ta ngươi từng liếm rồi, nói theo một ý nghĩa nào đó, đó là phần tro cặn còn sót lại sau khi ta ăn vào bụng
Trái ngược với người nói, đó còn là phân
Phân ngươi cũng từng liếm rồi, còn quan tâm nước tiểu chắc
Lò Bát Quái nói tới đây, chỉ thấy thỏ bật dậy hét lên:

-Thỏ gia ta không ăn
Sau đó Tần Thọ nhảy lên tảng đá, quay lưng với hai người, tách hai chân ra, đứng lên rồi hét lớn một tiếng:

-Xuỵt…

Một vòi nước sạch bắn ra…

Lò Bát Quái thầm nói:

-Thỏ, ngươi cũng không tránh đi chỗ khác sao
Tần Thọ mếu máo nói:

-Đều là nam nhân, sợ gì chứ
Lời vừa nói ra, chỉ thấy Ba Thông bỗng nhiên che đôi mắt, vặn vẹo eo thùng phi, nhăn nhó kêu lên:

-Ây da… Thật ghê tởm
Ngươi mới là nam nhân
Cả nhà ngươi đều là nam nhân… Người ta là nữ hài tử
Ây da, không thể nhìn, các ngươi lưu manh quá
Ba Thông nói xong thì xoay người mà chạy
Tần Thọ đứng trên không trung, thân thể cứng ngắc, đóng băng ở nơi nào đó, cả người lung lay trong gió, lẩm bẩm nói:

-Mẹ nó… hắn là cái
Lò Bát Quái đi tới phía dưới thỏ, cũng không dám tin mà nói:

-Khỉ cái uy vũ mạnh mẽ như thế
Ngươi tin sao
Vù…

Một cơn gió thổi qua
Rào rào rào…

-Con thỏ
Ngươi tiểu về phía nào đấy
- Lò Bát Quái kêu to
Tần Thọ không phản đối nói:

-Ngươi hét cái gì
thỏ gia ta lại không phải cố ý, gió thổi, vừa đúng góc độ
Lò Bát Quái tức giận nói:

-Gió thổi
Gió vừa thổi thì ngươi đã tiểu lệch
Thận ngươi bị hư sao
Tần Thọ nói:

-Hét cái gì, hét nữa ta hầm ngươi
-Hầm ta
Ta cho ngươi biết, con thỏ kia, ngươi đừng bắt nạt lò quá mức
Tốt xấu gì ta cũng là lò luyện đan của Đạo Tổ, giúp ngươi nấu ăn là may lắm rồi, ngươi còn tiểu trúng ta
Lò Bát Quái bất mãn kêu lên
Tần Thọ cây ngay không sợ chết đứng nói:

-Tiểu vào ngươi thì sao
Thỏ gia ta ngay cả con khỉ cũng tiểu, tiểu vào bếp lò nhà ngươi thì có cái gì mà không dám tiểu
Đừng nói nhảm, ta hỏi ngươi, tên đó có nhìn thấy cái gì không
Lò Bát Quái nghe thấy thì liếc nhìn dưới khố của Tần Thọ một cái, Tần Thọ vội vàng dùng bộ lông che vào, giấu kỹ bút chì
Lò Bát Quái cười khà khà nói:

-Ngươi nói xem
Ngươi vừa đi tiểu, nàng đã ló đầu tới xem, trừng mắt nhìn đủ ba giây
Ba giây
Đoán chắc đồ chơi kia của ngươi mấy cái lông nàng cũng đếm rõ
Sau đó nàng mới che mắt… Ấy, không đúng, nói cho đúng, nàng vốn chưa từng che mắt, mà là ôm đầu bỏ chạy
-Con khỉ chết tiệt này, đồ lưu manh
Tần Thọ mắng một câu, cũng không thể làm gì, dù sao thì chính hắn tự rút súng ra trước
Chẳng qua con thỏ cũng lặng lẽ thề trong lòng, sau hôm nay, không phải người quen tuyệt đối không thể tùy tiện rút súng
Súng đủ lông đủ cánh thì cũng được đi, nhưng mà đồ chơi này bây giờ… quá mất mặt thỏ
Lò Bát Quái hỏi:

-Con thỏ, bây giờ làm thế nào
Ngươi tiếp tục ăn hòn đá hay ta giúp ngươi hầm nó
Tần Thọ liếc nhìn hòn đá kia một cái, lắc đầu nói:

-Muốn ăn cũng không xuống miệng được… thôi đi, mang đi đi
-Mang đi
Ngươi cũng không sợ con khỉ cái kia phát rồ
Ngươi nhìn dáng vẻ hung hãn kia của nàng, giống hệt mấy lão gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu chuyện này chọc tức nàng, ngươi không sợ nàng bắt về làm áp trại phu thỏ sao
- Lò Bát Quái hỏi
Đầu óc Tần Thọ lập tức lấp lóe, rừng sâu núi thẳm, động lớn, Ba Thông nằm trên giường đá làm dáng, quyến rũ dụ dỗ hắn, cảnh tượng đó…

-…

Tần Thọ không nhịn được run rẩy, liếc mắt đằng xa, thấy Ba Thông đã khuất khỏi tầm mắt Tần Thọ thì nói:

-Đến cũng đến rồi, cũng không thể đến không chứ
Lò Bát Quái nói:

-Vậy ý ngươi là gì
Tần Thọ nhếch miệng nở nụ cười…

Một khắc sau, một con thỏ gánh một khối đá lớn nhanh chân bỏ chạy
Phía sau còn có một cái bếp lò đang chạy theo…

Tiếp theo bên trong Hoa Quả Sơn truyền ra từng tiếng kêu phẫn nộ của khỉ, sau đó từng bầy khỉ một từ bốn phương tám hướng tụ họp lại
Khỉ chính là khỉ, sao có thể đuổi kịp thỏ triển khai phép thần thông Cao Thiết chứ
Mắt thấy con thỏ kia gánh tảng đá lớn, chạy khỏi địa giới Hoa Quả Sơn…

Bếp lò đằng sau vừa chạy vừa la lớn:

-Con thỏ, ngươi… ngươi gánh làm gì
Không thu vào trong hộp của ngươi sao
Thỏ vừa nghe thì nhất thời khẽ sửng sốt, vỗ đùi kêu lên:

-Đúng
Quên mẹ nó mất
Bếp lò không còn gì để nói, một lát mới bảo:

-Ta thấy ngươi chính là cố ý buồn nôn với Ba Thông, con thỏ ngươi này quá thù dai, hắn cười nhạo ngươi một lần, ngươi đã lập tức buồn nôn lại…

Tần Thọ lườm hắn một cái nói:

-Đừng nói mò, thỏ gia ta rộng rãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đêm nay chúng ta hầm bếp lò, thế nào
Lò Bát Quái lập tức nói:

-Thỏ gia, ngươi là tể tướng trong bụng có thể chống thuyền…

-Bớt nịnh đi, chạy trước đã
Khỉ đuổi theo kìa
- Tần Thọ nhanh chân bỏ chạy
Bếp lò đuổi theo sát đằng sau…

Sau đó một đám khỉ kêu gào đuổi tới, đồng thời ném đá, trái cây đầy trời về phía hai tên trộm đá này, nhưng hai tên này chạy quá nhanh, vốn không đuổi kịp
Trên núi xa xa, Ba Thông không rõ hỏi Trường Mi Hầu Tử:

-Đại ca, vì sao ngươi không cho ta đuổi theo
Không phải ngươi nói không cho thỏ kia mang tảng đá đi sao
Trường Mi Hầu Tử từ từ ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Ba Thông:

-Ngươi còn nhớ nhiệm vụ ta giao cho ngươi chứ
Vậy ngươi làm thế nào
Ba Thông đỏ mặt, không cam lòng giải thích:

-Đại ca, chuyện này không thể trách ta được
Con thỏ kia giở trò lưu manh
Không mặc quần, còn… còn móc đồ chơi kia ra vung lung tung
Trường Mi Hầu Tử lườm hắn một cái nói:

-Đây không phải lý do
Ba Thông không cam lòng kêu lên:

-Sao không phải lý do
Dù sao người ta cũng là một cô nương thuần khiết
Ba Thông nói xong còn uốn éo cái eo thùng nước với con khỉ mi dài
Trường Mi Hầu Tử im lặng một lúc, nói:

-Ba Thông, ta xem ngươi như huynh đệ, ngươi hãy cứ yên phận là huynh đệ của ta đi, cả đời này của ngươi xác định là không thể có mối quan hệ nào với nữ nhân nữa rồi
-Đại ca
Ngươi
Ngươi đây là xem thường người khác đó
- Ba Thông phẫn nộ kêu lên
Trường Mi Hầu Tử biết, hắn có chút là tổn thương lòng tự trọng của Ba Thông, khụ một tiếng chuyển đề tài nói chuyện:

-Được được được, là lỗi của ta..
không phải ngươi hiếu kỳ tại sao ta lại để cho con thỏ mang tảng đá đi sao
Có muốn biết nguyên nhân tại sao không
Ba Thông gật đầu nói:

-Muốn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.