Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 299: Hung hăng dọa người






Chương 299: Hung hăng dọa người





Đúng lúc này, Trường Mi Hầu Tử đột nhiên ngẩng đầu, thét một tiếng dài:

-Đủ rồi
Uỳnh
Toàn bộ lông trắng trên nguời Trường Mi Hầu Tử dựng thẳng đứng, bước ra từng bước, hóa ra lông hắn là một nửa màu đen
Một nửa màu trắng
Giống như đang mặc một bức tranh âm dương
Đồng thời còn thả ra một luồng sức mạnh đặc biệt, uỳnh một tiếng đâm vào vệt sáng khổng lồ kia
Trường Mi Hầu Tử vậy mà lại dùng sức mạnh của bản thân để chống chọi lại sức cưỡng chế của đại quân hải tộc
Ngao Tuế thấy vậy, thật sự bị doạ hoảng sợ
Nhưng lập tức, Ngao Tuế cười lớn, ngạo nghễ nói:

-Ha ha… thú vị, thú vị, ta thích những người ngu ngốc tự cho mình có khí phách như các ngươi
Ha ha… đám khỉ dế chũi này, chết cũng đáng
Vừa nói, Ngao Tuế vừa vung tay lên, đại quân hải tộc vẫn còn chưa phát huy được hết sức mạnh đồng loạt gào lớn, từng đợt nguyên khí được truyền vào thế trận lớn, luồng sáng cưỡng chế uỳnh một tiếng lại sáng thêm vài phần
Trường Mi Hầu Tử cũng bị cưỡng chế đến mức cả người vặn vẹo
Đúng lúc này Trường Thủ Hầu Tử, Thương Tang Hầu Tử đều cùng lúc tiến lên một bước
Thương Tang Hầu Tử cũng biến thành màu âm dương sáng, Đôi mắt Trường Thủ Hầu Tử có nhật nguyệt, lưng hóa núi cao
Hai con khỉ cùng dậm chân, hai luồng sáng phóng lên trời một cách khí thế lại khiến cho luồng ánh sáng của đội quân hải tộc trở nên không ổn định, suýt thì sụp đổ
Đồng thời bốn con khỉ cùng cất tiếng hô lớn:

-Chiến đấu vì tôn nghiêm của Hoa Quả Sơn
Kẻ đứng, nhục thân diệt, nhưng linh hồn còn mãi
Kẻ quỳ, nhục thân còn, nhưng linh hồn đã chết
Hôm nay, chúng ta nghịch thiên
-Nghịch thiên
Đám khỉ ở Hoa Quả Sơn vốn tưởng đã mất hết hoàn toàn khí thế nghe thấy lời này đều đồng thanh hô vang theo, âm thanh làm rung chuyển bầu trời
Lúc này cả đám khỉ lao từ trên núi xuống, tập trung lại bờ biển Đông Hải
Bọn chúng không hiểu trận pháp, thậm chí có con còn không hiểu về tu luyện, nhưng bọn chúng vẫn tay cầm tay đứng cùng nhau, những trái tim kết nối với nhau, sinh khí của cả đám khỉ trong giờ phút này, như hoà vào làm một
Khí thế mạnh mẽ này trong nháy mắt đã phá vỡ được luồng sáng khí thế của đại quân hải tộc
Hải Long trên trời bị chấn động lăn lộn quay cuồng một vòng, sau đó không cam chịu mà gào thét với đám khỉ
-Làm phản, làm phản
Các ngươi đều làm phản rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đã nhớ kỹ các ngươi, các ngươi đợi đấy cho ta, đợi các đại ca của ta tới nơi, chính là giờ chết của các ngươi
Ngao Tuế tức giận gào to
Nghe tới đây, Trường Mi Hầu Tử nhướng mày nói:

-Ngao Tuế, ngươi muốn chết sao
Giọng nói như tiếng sấm, lạnh thấu vào tim
Toàn thân Ngao Tuế run lên, đối mặt với ánh mắt đằng đằng sát khí của Trường Mi Hầu Tử, lại không dám trả lời..
Lúc này, tướng quân tuần biển lên tiếng trước:

-Trường Mi, các ngươi thật sự muốn làm phản sao
Ngươi cũng biết hậu quả, Hoa Quả Sơn ngươi làm sao có thể gánh chịu nổi
Đạo hạnh nghìn vạn năm, lại để bị huỷ hoại trong chốc lát sao
Trường Mi thở dài một hơi, nói:

-Chuyện đến nước này, nếu ta giao nộp ra Thạch Hầu, Hoa Quả Sơn coi như tồn tại, nhưng cũng không khác gì đã chết
Ta thà chết trong vinh quanh, cũng không chịu sống mà như chết..
Tướng quân tuần biển nói:

-Vẫn còn chưa đến mức đường cùng như vậy, chuyện vẫn có thể hoà giải cùng đường lui
-Đường lui
Trường Mi liếc nhìn tướng quân tuần biển một cái
Tướng quân tuần biển gật gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Ngao Tuế nói:

-Tiểu Long Vương, hôm nay bốn con khỉ này đang quyết chí hy sinh, nếu như vẫn tiếp tục dồn ép, e là bọn chúng sẽ lập tức làm càn
Tuy rằng đại quân hải tộc chúng ta lớn mạnh, nhưng cũng chỉ là một bộ phận nhỏ của quân đội tiền phong mà thôi, trong tay không có đại tướng quân, làm sao để ngăn chặn được bốn con thần hầu
Tiểu thần cho rằng, hay là mỗi bên đều lùi một bước
Ngao Tuế thực ra cũng bị Trường Mi doạ hoảng sợ, hơn nữa tướng quân tuần biển nói cũng đúng, nếu như thật sự đánh nhau, đám tướng cua lính tôm của hắn, thực sự chưa chắc đã chống lại được bốn con Đại Hầu Tử kia
Đến lúc đó cho dù Hoa Quả Sơn bị diệt sạch, nhưng mà hắn cũng sẽ chết
Chuyện này có vẻ mất nhiều hơn được..
Theo hắn thấy, mạng sống này của hắn đáng giá hơn nhiều so với một đám khỉ núi này
Vì thế, Ngao Tuế hỏi:

-Lùi như nào
Tướng quân tuần biển nói:

-Chuyện này nếu đã là bắt nguồn từ Thạch Hầu mà ra, không bằng cứ giao cho Thạch Hầu giải quyết
Nói xong, tướng quân tuần biển nhìn về phía Thạch Hầu
Thạch Hầu nhìn mọi người xung quanh đứng ra bênh vực hắn, cam lòng chịu chết, trong lòng cũng sôi sục nhiệt huyết
Hắn là Linh Minh Thạch Hầu, trời sinh linh mẫn thanh minh, tư duy sinh động, những chuyện phải suy nghĩ cũng cực kỳ nhiều
Các loại nhân quả, sau khi nghĩ thấu suốt trong chốc lát, hắn bước lên một bước, chỉ vào Ngao Tuế nói:

-Chuyện từ ta mà ra, không cần liên luỵ tới người khác
Không phải là ngươi muốn đánh sao
Ngươi và ta đơn độc chiến đấu, sống chết có số, phú quý do trời
Ngao Tuế nghe xong, thẳng thừng nói:

-Dựa vào ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cũng không muốn bắt nạt ngươi, nếu như ngươi có thể thắng được ba tên thủ hạ của ta, chuyện ngày hôm nay sẽ cứ thế bỏ qua
Nếu như thua, chết chính là chết, đám Đại Hầu Tử các ngươi không được phép nhúng lông vào
-Thạch Hầu, ngươi vừa mới sinh ra, chưa từng học qua thần thông, chỉ dựa vào một thân man lực là đánh không lại bọn hắn đâu đấy
- Ba Thông quan tâm nói
Tuy rằng Thạch Hầu cao ngạo, nhưng mà đối với đám khỉ mạo hiểm để ủng hộ hắn ta này, lần đầu tiên hắn ta lộ ra dáng vẻ tươi cười giống như ánh mặt trời, nói:

-Đại tỷ, chuyện trên trời dưới đất có thể có bao nhiêu chuyện
Cũng chỉ là chết một lần mà thôi
Bất kể thắng thua, Hoa Quả Sơn vẫn tồn tại là đã thắng
Lời này vừa nói ra, mọi người đã hiểu, Thạch Hầu này từ đầu tới cuối không nghĩ tới sẽ thắng, hắn chỉ đi chịu chết, rồi dùng cái chết của hắn ta, chấm dứt trận tranh đấu này, trả cho Hoa Quả Sơn một tràng thái bình
Đôi mắt của rất nhiều con khỉ đều đỏ..
Ba Thông càng thêm cáu kỉnh giơ tay lên muốn cho Thạch Hầu này một cái tát
Không hiểu vì sao, đối mặt nụ cười sáng lạn kia của Thạch Hầu, nó sửng sốt tới tay không vả xuống được
Trường Mi Hầu Tử dài thở dài nói:

-Thạch Hầu, ngươi là niềm kiêu ngạo của Hoa Quả Sơn chúng ta, hôm nay ngươi không thể chiến đấu một mình được
Nói xong, Trường Mi Hầu Tử nói với Ngao Tuế:

-Tiểu Long Vương, ngươi phái ba người, chúng ta chỉ có một mình Thạch Hầu, có phần không công bằng với hắn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngao Tuế cười ha ha nói:

-Không công bằng sao
Ta cũng chỉ phái ba thủ hạ mà thôi, cũng không có tự mình kết thúc
Đương nhiên, trừ bốn con khỉ bọn ngươi ra, những con khỉ khác cũng có thể giúp hắn
Ta sẽ không ngăn cản
Ba đấu ba, sao nào
Ngao Tuế nhìn đúng, ở Hoa Quả Sơn có thể đánh nhau chỉ có bốn thần hầu kỳ quái, còn lại, không đủ gây sợ hãi
Hơn nữa, trong lòng của hắn đúng là có hận ý, hắn đường đường là Tiểu Long Vương của Nam Hải nhưng buộc phải nhường nhịn trên trời còn chưa tính, rồi giờ Địa Tiên Giới là khu vực nhà mình, nhưng ngay cả một đỉnh núi nho nhỏ cũng không nắm được, khó chịu
Không vui
Vì vậy hắn quyết định, có thể giết nhiều hơn một con khỉ thì giết nhiều hơn một con khỉ
Nên mới bảo ba thủ hạ lên một lượt, nếu không, một con Thạch Hầu chỉ biết ăn này, thì chỉ cần một thủ hạ là được rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.