Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 306: Xem như một mình ta thôi





Chương 306: Xem như một mình ta thôi





Sau đó, dường như Tần Thọ nhớ ra cái gì đó, trừng mắt nhìn đạo đồng nói:

-Đừng có đến gây chuyện với ta nữa, nếu không ta cho ngươi hít bụi ở phía sau
Nói xong, Tần Thọ cướp lấy cây kiếm gãy của đạo đồng, nhét vào miệng nhai hai ba miếng..
sau đó bập bập miệng nói:

-Thứ này còn có thể làm đồ ăn vặt đó, làm vũ khí có hơi tiểu tài đại dụng, không đủ sức làm vũ khí
Ta xử lý sạch sẽ giúp ngươi, ngươi không cần cảm ơn ta
Vừa nói, Tần Thọ lại bám vào đùi của Tiên Hạc, sau đó lấy dây thừng ra quấn xung quanh rồi chia nhỏ một đống tạp vật dựng thành một cái giường dài, treo lên đùi của Tiên Hạc rồi chui vào bên trong, hạnh phúc nằm duỗi người ra, ngáp một cái nói:

-Trời ơi..
Thoải mái quá..
Đạo đồng vô cùng uất ức nhìn con thỏ phía dưới, thầm nghĩ:

-Đợi về đến tông môn, ta phải tố cáo với sư phụ
Sau đó, Tiên Hạc kêu dài một tiếng, thay đổi phương hướng bay đi
Nhiều người cũng không hiểu được vì sao con thỏ xảo trá lại từ bỏ việc tống tiền, nửa đường táo tợn, tìm đủ mọi lý do xa vời, mặt dày mày dạn đi theo Thạch Hầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng trong lòng con thỏ rất rõ ràng, lão sư phụ của Thạch Hầu kia chính là thánh nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Theo thánh nhân đi tu hành, đó là một chuyện rất tốt đẹp
Cho nên bất luận thế nào hắn cũng phải đi theo
Nằm ở trên giường dài, trong lòng Tần Thọ mơ mộng, trong mộng hắn bái sư thành công, cuối cùng có được công pháp tu hành, sau đó lên trời xuống đất, không có gì không thể làm được, đưa Hằng Nga đi ngao du..
Có vẻ như cuối cùng còn sinh ra một lứa thỏ con..
Sau đó Tần Thọ đột nhiên rùng mình một cái, kinh sợ kêu lên:

-Tại sao lại là con thỏ chứ
Tiếp đó Tần Thọ tỉnh lại..
Giờ phút này, Tiên Hạc đang bay trên một mảnh sóng xanh, biển rộng mênh mông vô bờ, nơi có một vầng trăng to lớn trên bầu trời, tinh tú lấp lánh, vô cùng hư ảo, phong cảnh tuyệt đẹp, Tần Thọ vui vẻ thoải mái nhìn ngắm..
Cùng lúc đó, ở Tây Ngưu Hạ Châu, Linh Đài Phương Thốn Sơn, hai thần thức lặng lẽ va chạm trao đổi
-Ngươi chủ động nhận đồ đệ sao
- Có người hỏi
-Ừm
-Vì sao
-Haiz..
Thiên cơ rối loạn, nếu còn không sớm có ra tay, sợ là đệ tử này cũng không nhận được..
Đợi nhiều năm như vậy, chẳng phải là việc sắp thành lại hỏng hết sao
-Chủ động nhận đồ đệ, có hơi mất mặt
-Mất mặt còn hơn là đánh mất một đồ đệ mạnh mẽ..
-Đệ tử của ngươi trở về rồi, nhưng hình như còn mang về một rắc rối
-Để ta nhìn xem..
..
-Cuối cùng cũng về đến nhà
Đạo đồng nhìn khung cảnh quen thuộc ở trước mắt, nước mắt đã sắp rơi xuống, có quỷ mới biết đêm hôm qua hắn ta đã vượt qua như thế nào, con thỏ bên dưới đã trộm thức ăn ngon cả đêm
Nó tham ăn, còn không cho hắn ta ăn
-Sư phụ, ta đã đưa người đến
Còn mang đến một tên khốn kiếp, ngài phải làm chủ cho đồ nhi
Đạo đồng vừa rơi xuống đất liền nhanh chân chạy lên phía trước, chỉ thấy phía trên một đài cao, có một vị đạo nhân đang ngồi, vị đạo nhân mặc áo vải lanh, chân đi giày mây, tay cầm quyển kinh thư, yên lặng quan sát
Người này liếc mắt nhìn một cái giống như một pho tượng phật trên cao, nhìn kỹ thì lại giống như một vị nho gia tập trung đọc sách, nhưng cách ăn mặc kia lại là cách ăn mặc của đạo gia..
Một người có ba loại khí chất, đáng lẽ phải vô cùng không hợp, nhưng ba loại khí chất này ở trên người của hắn, vô cùng hòa hợp và tự nhiên, tựa như nó phải như vậy
Dưới đài cao, có ba mươi bốn đệ tử ngồi hai bên trái phải, ngẩng đầu yên lặng lắng nghe bài học
Đạo đồng chạy thẳng tới dưới đài cao, sau khi khom người chào, hắn ta kêu lên:

-Sư phụ, Thạch Hầu mà người nói con đã đưa đến
Nhưng còn có một con thỏ mặt dày mày dạn đi theo tới
Trên đường đạo đồng chạy tới đã sớm nghĩ ra vô số cách để cáo trạng, sau đó nhìn con thỏ bị sư phụ tát chết và vân vân
Nhưng sau khi thật sự gặp được sư phụ của hắn ta, lời nói đến miệng, ý tưởng ban đầu muốn nói hết những việc xấu xa của con thỏ này lập tức thay đổi, biến thành cảnh tượng con thỏ đưa khăn tay cho hắn ta..
Sau đó lời nói cũng thay đổi, ít nhất không quá sắc bén nữa, hắn ta cũng quên cáo trạng con thỏ kia
Đạo nhân không nói gì, nhưng hơi nhướng mắt nhìn về phía Tiên Hạc
Giờ phút này, Thạch Hầu đi theo đến, chào hỏi với đạo nhân:

-Ta muốn học công pháp vô địch, ngài có thể dạy ta không
Đạo nhân cười nói:

-Ngươi biết ta là ai sao
Thạch Hầu lắc đầu nói:

-Là ai không quan trọng, quan trọng là..
ngài có thể dạy công pháp vô địch cho ta hay không
Các đệ tử xung quanh nghe thấy, lập tức bật cười..
Có người cười nói:

-Cái con khỉ nhà ngươi, người ở trước mặt ngươi chính là Tu Bồ Đề Tổ Sư, đại đạo tam thiên, đều ở bên trong, nếu nói về vô địch, đương nhiên có thể học được
-Con khỉ, ngươi chưa tu luyện mà đã có dã tâm không nhỏ
-Con đường tu hành của ngươi, vẫn nên tu hành từng bước thì tốt hơn, vừa nhập môn liền vô địch
Trên trời dưới đất, chưa có ai làm được
-Ha ha..
Khiêm tốn, khiêm tốn..
..
Thạch Hầu nghe thấy những lời này, mặt hơi đỏ lên, nhưng hắn ta vẫn kiên định nhìn Tu Bồ Đề Tổ Sư
Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Vì sao ngươi muốn học công pháp vô địch
Thạch Hầu nắm chặt tay nói:

-Không muốn bị bắt nạt, cũng không muốn nhìn thấy người khác vì ta mà bị bắt nạt
Tu Bồ Đề Tổ Sư gật đầu nhẹ nói:

-Nhớ kỹ lời hôm nay ngươi nói, ngươi học công pháp vô địch là vì không muốn bị người khác bắt nạt, mà không phải là đi bắt nạt người khác
Đã nhớ kỹ chưa
Thạch Hầu gật đầu nói:

-Đã nhớ kỹ
-Bái sư đi
- Tu Bồ Đề Tổ Sư nói
Thạch Hầu đồng ý, có người đưa trà đến, Tùng Quả nói nhỏ với Thạch Hầu về quy củ bái sư, Thạch Hầu vô cùng thông minh, vừa nghe đã hiểu, đang chuẩn bị quỳ xuống bái sư, một tiếng vù vù bỗng nhiên vang lên:

-A ha, đến nơi rồi sao
Ái chà, nhiều người chào đón ta như vậy, ngại quá, ngại quá..
để mọi người đợi lâu
Sau đó vẻ mặt của mọi người sững sờ, ánh mắt lóe lên ngạc nhiên, nhìn thấy một con thỏ béo ú đang lắc lư đi vào giữa đám người
-Đây là thứ gì vậy
-Là con thỏ sao
-Sao lại béo thế
Nó ăn cái gì để lớn lên nhỉ
-Không phải sư phụ bảo Tùng Quả đi tìm một con khỉ thôi sao
-Tại sao lại có một con thỏ đến đây
-Hay là..
..
Mặt già của Tùng Quả cũng tối sầm lại, hắn ta đến gần, nói:

-Con thỏ, nơi này chính là Phương Thốn Sơn Tà Nguyệt Tam Tinh Động, ngươi đừng có vô lễ
Tuy rằng Tần Thọ đã sớm biết nơi này là chỗ nào, nhưng khi hắn thực sự đến đây, vẫn hơi bất ngờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiễng chân ngẩng đầu, nhìn Tu Bồ Đề Tổ Sư đứng trên đài cao, nhe răng
Nhếch miệng
Cười
Sau đó Tần Thọ táo tợn nói:

-Tổ Sư, xem như thêm ta nữa được không
-Phụt
Nghe hắn nói như thế, tất cả mọi người đều sặc khí
Ngay cả Tu Bồ Đề Tổ Sư đứng trên đài cao cũng im lặng một lúc..
Đây là bái sư mà ngươi tưởng đang mua rau sao
Mua một tặng một
Mua một túi rau hẹ tặng một túi sao
Xem như thêm hắn..
Tùng Quả lại che mặt, đối với con thỏ này, hắn hoàn toàn không còn lời nào để nói
Tần Thọ vẫn duy trì dáng vẻ đáng yêu, bộ dáng thấp kém nhìn Tu Bồ Đề Tổ Sư
Tu Bồ Đề Tổ Sư ho khan một tiếng, hít một hơi thật sâu và nói:

-Con thỏ, ta và ngươi không có duyên, ngươi vẫn nên đi đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.