-A di đà phật, vị thí chủ này, ngươi từ đâu đến Vừa vào cửa, Tần Thọ chợt nghe thấy một tiếng a di đà phật vang lên Tần Thọ ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy một cánh cổng lên trời xuất hiện trước mắt Kiểu của cánh cổng này khác hẳn với vẻ nguy nga lộng lẫy của Nam Thiên Môn, không khí trang nghiêm của Đông Thiên Môn, cánh cổng này có thể nói là.. lòe loẹt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trên dưới cánh cổng là mười hai con Thiên Long và Phượng Hoàng bay lượn, phía trên là tường vân, giống như Thiên Long và Phượng Hoàng nâng tường vân lên, phía trên tường vân có La Hán ngồi xếp bằng, hướng lên trên nữa là thú cưỡi đặc biệt của Bồ Tát, tiếp tục hướng lên là một đóa hoa sen, ngồi trên đóa hoa sen là một pho tượng Phật Đà rất lớn Tượng Phật Đà gần như chiếm một nửa bức họa, to lớn vô cùng Mặt trên có một ít người mà Tần Thọ biết, trong các La Hán hắn nhìn thấy được một người rung chân ăn chân gà Tế Điên, trong các Bồ Tát hắn thấy một người mặt áo trắng vô cùng hiền lành là Quan Âm Bồ Tát, mà tượng Phật Đà to lớn chiếm một nửa bức họa, đúng là trước kia Tần Thọ đã nhìn thấy đầy đủ - Như Lai Phật Tổ Chẳng qua điều làm cho Tần Thọ kinh ngạc là, cuộn tranh này dường như không phải hoàn chỉnh, hình như có đồ vật gì đó trên Phật Đà, cẩn thận quan sát thì hình như có hai đài sen Chân đế này không rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy một bộ phận nhỏ, không nhìn kỹ cũng không phát hiện ra Nhưng Tần Thọ lại phát hiện ra, Tần Thọ thầm nghĩ:
-Quả nhiên, Như Lai Phật Tổ hiện đại không phải là Phật Môn Chí Tôn, bên trên Như Lai còn có thánh nhân tồn tại…
-A di đà phật, thí chủ, bần tăng đang nói chuyện với ngươi đó Giọng nói kia lại vang lên Lúc này Tần Thọ mới thu hồi ánh mắt, sau đó đôi mắt lập tức sáng lên Chỉ thấy vị hòa thượng này có lông mày rõ ràng, đôi mắt đẹp, khuôn mặt tuấn tú, cho dù Tần Thọ nhìn thoáng qua cũng cảm thấy kỳ lạ: Tại sao nam nhân này lớn lên có thể đẹp trai như vậy Thế thì nữ nhân làm sao có thể sống được -Đại sư, thực xin lỗi, ta vừa mới xem bức họa trên cổng chính, xem đến thất thần Vị đại sư này nên xưng hô thế nào - Tần Thọ hỏi Hòa thượng mỉm cười chắp tay trước ngực nói:
-A di đà phật, pháp danh của bần tăng là Kim Thiền Tử Tần Thọ nghe xong liền há hốc mồm, cằm suýt chút nữa rớt xuống đất, trong lòng điên cuồng hét lên:
“Mẹ nó Kim Thiền Tử Kiếp trước là Đường Tăng Khó trách người này trên đường đi lấy kinh làm điên đảo bao nhiêu thiếu nữ vô tri, yêu quái Chỉ bằng gương mặt này là đủ rồi Mẹ nó, Như Lai nghĩ gì vậy Ngươi đây là đến Tây Thiên lấy kinh, hay là đến Tây Thiên gieo hạt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hay là khoe khoang gương mặt này với Thiên Đình Khiêu khích… Chắc chắn là khiêu khích Chẳng trách thần tiên của Thiên Đình cho sủng vật của họ hầm Đường Tăng để trả thù…”
Trong đầu Tần Thọ không có ý nghĩ gì tốt, đồng thời nói:
-Hóa ra là Kim Thiền Tử đại sư, ha ha, ta thật may mắn mới gặp được ngài Thôi ta còn có việc, ta đi trước đây, tạm biệt -Thí chủ, chậm đã Nơi này là Tây Thiên Môn, bên trong thông với Linh Sơn, Thiên Cung, người bình thường không được đi vào Kim Thiền Tử ngăn cản Tần Thọ lại rồi nói Tần Thọ lập tức móc lệnh bài Nhật Dạ Du Thần ra nói:
-Bây giờ có thể vào chưa Kim Thiền Tử kinh ngạc:
-Nhật Dạ Du Thần Sau đó Kim Thiền Tử hành lễ nói:
-Không ngờ là Nhật Dạ Du Thần vừa nhậm chức, thất lễ rồi, vào đi thôi Trong lòng Tần Thọ đang rất gấp gáp muốn đi về, đỡ làm Hằng Nga lo lắng Nếu không, Tần Thọ thật sự muốn ở lại đó cùng Kim Thiền Tử vui vẻ tâm sự chăm sóc sắc đẹp, phẫu thuật thẩm mỹ cái gì gì đó.. Phất phất tay xem như cáo biệt, Tần Thọ đi vào Tây Thiên Môn, mở ra truyền tống trận, một giây sau xuất hiện ở Nam Thiên Môn, sau đó đi ra Nam Thiên Môn, lên xe ngựa, vùn vụt phóng đi.. -Nhìn con thỏ chắc là vội vàng trở về Nguyệt Cung Ma Lễ Hải chớp chớp mắt, lập tức chạy vào đại môn, rồi chạy đến Đông Thiên Môn, vừa ra khỏi cửa thì chứng kiến Ảnh Ấn Thạch của mình đang bay giữa không trung Ma Lễ Hải vừa nhìn thấy, nhất thời mừng rỡ, liền chắp tay với Tôn Vô nói:
-Cảm ơn đạo hữu Nói xong, Ma Lễ Hải thu Ảnh Ấn Thạch, mở ra nhìn một chút.. Kết quả Ma Lễ Hải chỉ nhìn thấy cảnh tượng hắn tạm biệt rời đi với cảnh tượng phía sau, chính giữa thần tiên qua lại không nhiều lắm, nhưng không có con thỏ kia Ma Lễ Hải sửng sốt, hỏi:
-Đạo hữu Tôn Vô, ngươi có nhìn thấy một con thỏ quay về không Tôn Vô lắc đầu Ma Lễ Hải lẩm bẩm:
-Không thể nào, rõ ràng nhìn thấy nó xuống trần, lại nhìn thấy nó quay về Nguyệt Cung rồi, chẳng lẽ nó trở về từ cổng khác sao Ma Lễ Hải cứ lẩm bẩm, chẳng lẽ Tôn Vô nói dối Ma Lễ Hải không tin, hắn quá hiểu tên Tôn Vô này, giống như tảng đá vậy, nhiều năm rồi chưa từng nói bừa, hay nói cách khác, hắn căn bản rất tiết kiệm chữ, không thể nào nói dối được Ma Lễ Hải cáo từ rời đi, sau khi trở lại Nam Thiên Môn, vẫn rầu rĩ không vui Lúc này Nhật Du Thần sáp lại:
-Thiên Vương, có thu hoạch được gì không Nhìn thấy Nhật Du Thần, sắc mặt Ma Lễ Hải liền có chút khó coi, mặc dù bốn huynh đệ họ và con thỏ không hợp nhau, nhưng vẫn nhẫn nhịn cho qua Kết quả Nhật Du Thần này đột nhiên tìm tới cửa, nói hắn có cách hãm hại con thỏ, nhưng mà cần bọn họ phối hợp hỗ trợ một chút Thế mới thành ra có bốn huynh đệ thì bây giờ ba người đang bị cấm cửa Hiện giờ nghĩ lại, lúc đầu nếu không nghe theo Nhật Du Thần thì làm sao bọn họ có thể rơi vào cảnh ngộ hôm nay Vì vậy, Ma Lễ Hải ném cho Nhật Du Thần một cái liếc mắt khinh thường, nói:
-Hừ, thu hoạch Có gì để thu hoạch, ngươi có biết bốn huynh đệ bọn ta, ba người đã bị cấm cửa hạn là vạn năm rồi không Nhật Du Thần nghe xong thì sững sờ Bây giờ mỗi ngày hắn ở nhà dưỡng bệnh, chuyện bên ngoài cũng không rõ nữa, vẫn chưa biết chuyện này, trong lúc nhất thời hơi khó xử, giơ tay gãi gãi mũi, cười ha hả né tránh nói:
-Thiên Vương, đừng tức giận Chuyện này, tiểu thần tính toán còn sai sót, nhưng mà nguyên nhân của cái sai này, chẳng phải là từ con thỏ kia sao -Mặc kệ thế nào, chỉ cần chuyện con thỏ xuống trần là chính xác, thì mối thù nào mà chẳng trả được Ma Lễ Hải hừ lạnh hai tiếng, không nói gì Nhật Du Thần biết, Ma Lễ Hải thế này là đã đồng ý với cách nói của hắn, cũng thức thời mà không nói gì nữa, vì vậy chắp tay cáo từ rời đi Ma Lễ Hải tính toán, lần sau con thỏ xuống trần, không biết có cần đặt ở bốn cổng trời, mỗi chỗ một Ảnh Ấn Thạch hay không Tần Thọ chạy vội về Nguyệt Cung, đúng như dự đoán, bên ngoài Nguyệt Cung, một bóng dáng xinh đẹp đứng đó, ngẩng cần cổ như thiên nga nhìn lên bầu trời, nhìn thấy xe ngựa của hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra một nụ cười dịu dàng yên tâm