Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 312: Thần thông như thế (2)





Chương 312: Thần thông như thế (2)





Tần Thọ đau lòng, tự tát mình hai cái, nói thầm:

-Sau này có ra ngoài nữa, phải nói với nha đầu ngốc đó rồi đi
Ừm, phải cố hết sức không đi qua đêm
-Nha đầu ngốc..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ đang muốn giải thích
Thấy Hằng Nga cười dịu dàng nói:

-Về là tốt rồi, ăn cơm chưa
Tần Thọ sờ sờ bụng lắc đầu
Hằng Nga nói:

-Đi thôi, ta đã chuẩn bị thức ăn xong, đi hâm lại là được
Tần Thọ đi theo sau Hằng Nga, trong lòng ấm áp, lại càng đau xót..
nói:

-Nha đầu ngốc à, lần sau ta mà về trễ, nàng không cần chờ bên ngoài
Bước chân Hằng Nga khựng lại, liếc xéo Tần Thọ nói:

-Nếu ta không nói lời nào, nửa đêm còn chưa về nhà, em sẽ thế nào
Tần Thọ sửng sốt, sau đó nói:

-Lật đến Lăng Tiêu Bảo Điện cũng phải tìm nàng về
Hằng Nga gật đầu nói:

-Em hiểu được thì tốt rồi..
Tần Thọ câm nín..
Cơm tối
Hằng Nga cứ thế hai tay chống cằm nhìn con thỏ trước mắt kia đang ăn cơm ngấu nghiến như hổ đói..
-Ăn nhiều một chút
Hằng Nga đẩy bát cơm lớn bên cạnh, cười nói
Tần Thọ vật vã nói:

-Nha đầu ngốc, không cho thức ăn thật hả
Hằng Nga bĩu môi nói:

-Đến giờ không về nhà, còn muốn thức ăn
Không có, chỉ có cơm
Phải ăn cho hết
Tần Thọ nghèn nghẹt nói:

-Rất nghẹn đó..
Hằng Nga hừ hừ đáp:

-Đáng đời
Ai bảo em nửa đêm không về nhà, cho em nghẹn chết luôn
Tần Thọ:

-..
Tần Thọ vừa vật vã ăn, dỗ Hằng Nga vui vẻ, vừa thở phào nhẹ nhõm:

-May mà mấy muội tử ở thế giới này, không biết đến chuyện quỳ bàn phím, quỳ bàn giặt, quỳ sầu riêng, tấm sưởi..
Ăn
Ừm, cái này không thành vấn đề
Kế tiếp, Tần Thọ kể lại chuyện mình bái sư ở Phương Thốn Sơn, Hằng Nga nghe cái hiểu cái không, gật đầu, sau đó không ngừng động viên Tần Thọ, để hắn cố gắng nhiều hơn, không nên làm phật lòng sư phụ các thứ..
Đồng thời, Tần Thọ xin nghỉ một tuần, không sợ chết chuẩn bị đến Phương Thốn Sơn, đã là cơ hội học thần thông, tuyệt đối không thể bỏ qua
Hằng Nga cũng đã duyệt đơn xin nghỉ phép


Lúc này Hằng Nga đã đi ngủ, Tần Thọ lại không ngủ được, dọn dẹp bàn ghế xong thì chạy đi tìm Ngô Cương
-Gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tu Bồ Đề Tổ Sư
Ngươi bái Tu Bồ Đề làm sư rồi
Chiếc rìu trong tay Ngô Cương xoảng một tiếng rơi trên mặt đất, kinh ngạc nói
Tần Thọ hỏi:

-Sao thế
Ngươi kích động thế làm gì
Còn nữa, ngươi quen Tu Bồ Đề Tổ Sư
Ngô Cương nhếch nhếch môi, cười khan nói:

-Ha ha..
Không quen
Tần Thọ xích lại, vẻ mặt như có quỷ mới tin ngươi, nhìn chằm chằm Ngô Cương nói:

-Tiểu Cương Cương, ngươi tiến bộ rồi, đạt đến trình độ nói dối cũng không đỏ mặt nữa
-Nói bậy, ta nói dối chắc chắn đỏ mặt, không đỏ là không nói dối
Nói ta nghe, Tu Bồ Đề Tổ Sư đã dạy ngươi những gì
Tần Thọ đặt mông ngồi xuống, thở dài nói:

-Mới vừa bái sư, chưa dạy gì đâu
-Vậy ngươi muốn học gì ở hắn
Tần Thọ suy nghĩ một chút nói:

-Ta không muốn nhiều, chỉ luôn muốn học ba mươi sáu biến Thiên Cương, bảy mươi hai biến Địa Sát
-Ừ..
Có chí khí, những đạo thiên địa này đều là những thứ cơ bản nhất, quả thực phải học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nền móng vững chắc rồi, mới có thể đi xa hơn
Ngô Cương gật gù đắc ý, giống như lời bình của các bậc tiền bối hay nói vậy
Tần Thọ sững sờ nói:

-Cơ bản
Ngô Cương cũng hơi sửng sốt, hỏi lại:

-Ngươi không biết
Tần Thọ nói:

-Ngươi nói chi tiết thử chút xem..
Ngô Cương cũng không từ chối, nói:

-Trên trời dưới đất có vô số đạo, nhưng chính cái gọi là vạn đạo bất ly tông, chư thiên vạn pháp, đều là dựa vào các thứ cơ bản sáng tạo ra
Thiên Cương Địa Sát đó chính là phép cơ bản
-Những chiêu thức thần thông khác đều là từ những thứ này biến hóa ra
-Cho nên, tu hành, ngộ đạo trước, tu phép, học Thiên Cương và Địa Sát trước, đây đều cùng là một chuyện
Tần Thọ vừa nghe, trong lòng một trận câm nín, bụng nói, khá lắm, hóa ra Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, học cả buổi, mới học được thần thông 1+1 đã đi ra vẻ ngầu rồi
Khó trách đi lấy kinh thôi mà, trên đường gặp được yêu quái lợi hại chút thì xử lý không xong..
Cái nào có thể xử được mới đáng ngờ đó
Cũng giống như, học sinh tiểu học đi thi Olympic Toán với đám người toàn là tiến sĩ, ngươi thì chỉ biết có cộng trừ nhân chia, cho dù có giỏi đến mấy, làm sao chơi lại với đám tiến sĩ này
Chẳng qua từ khía cạnh này cũng đã nhìn ra, năng khiếu của con khỉ này quả thực đáng sợ
Dùng 1+1 cũng đã lấy được một bằng sinh viên đại học, có thể thấy được chút ít
Tần Thọ chưa từ bỏ ý định hỏi:

-Tu Bồ Đề Tổ Sư còn có một tài thần thông, tên là Cân Đẩu Vân, ngươi biết chứ
-Không phải chỉ là nhảy xa sao
Có cái rắm gì mà thần thông
- Ngô Cương khinh thường nói
Tần Thọ méo miệng, trong lòng kêu to: “Mẹ nó
Vốn đang tưởng có thể đi theo con khỉ học chút thần thông trâu bò, náo loạn cả buổi, hắn chẳng qua chỉ học được mấy trò rác rưởi nhất..
Xem ra phải tìm phương pháp khác thôi.”

-Con thỏ, ngươi sẽ không học mấy thứ này chứ
Ngô Cương hỏi
Tần Thọ cười ha hả nói:

-Thì sao chứ
Cái này so với thần thông đốt vỉ nướng kia của ngươi cũng lợi hại hơn mà
Ngươi không dạy ta, chung quy ta cũng phải tìm một người dạy chứ..
Ngô Cương trợn mắt, cả giận nói:

-Cái gì thần thông đốt vỉ nướng
Của ta là..
Nói đến đây, Ngô Cương đột nhiên im miệng, chuyển đề tài nói:

-Của ta là thần thông săn thú sinh tồn
Tần Thọ không nghe ra ý lươn lẹo bên trong, liếc hắn một cái nói:

-Có gì khác nhau sao
Quên đi, ta đến để nói cho ngươi một tiếng, vài ngày tiếp theo ta không ở nhà, ngươi giúp ta trông nom Nguyệt Cung
Ngô Cương nói:

-Đây chính là Nguyệt Cung, nơi này là cấm địa, ai rảnh mà đến đây..
Tần Thọ nói:

-Cho nên có tới đều không phải thứ hay ho gì, đánh hắn là được
Ngô Cương phất phất tay nói:

-Ta là người tốt, không đánh người đâu
Cộp
Tần Thọ móc ra một bình rượu nhỏ đặt trước mặt, nói:

-Đây là Hầu Nhi Tửu thượng đẳng, ngươi xác định, không giúp
Vèo
Bình rượu rơi vào trong tay Ngô Cương, Ngô Cương cười nói:

-Yên tâm, mặc kệ là ai, dám đến gây sự, ta giúp ngươi đánh hắn
Tần Thọ câm nín, không dám nói gì nữa, bên này có Ngô Cương hỗ trợ chăm sóc, hắn xem như đã yên tâm
Dù sao, Ngô Cương thế mà từng thực sự đánh Thiên Bồng đến ngu người, sức chiến đấu mạnh hơn hắn nhiều
Lúc này, trời đã tờ mờ sáng, Tần Thọ đứng dậy, cáo từ
Sau khi chia tay Hằng Nga ở ngoài Nam Thiên Môn, Tần Thọ đi thẳng đến Tây Thiên Môn..
Tần Thọ vừa đi, Ma Lễ Hải lập tức đi lên, nhìn tinh bàn chuyển động, cười lạnh nói:

-Quả nhiên như thế, không ngờ là đi Tây Thiên Môn, khó trách ta không thể ngăn chặn ngươi
Lần này, nhất định phải cho ngươi biết tay
Nói xong, Ma Lễ Hải đi theo
Cùng lúc đó, Tần Thọ xuất hiện ngoài Tây Thiên Môn, cửa vẫn như cũ có một vị hòa thượng xinh đẹp tên Kim Thiền Tử ngồi
Kim Thiền Tử nhìn thấy Tần Thọ, cười nói:

-Du Thần, lại muốn hạ giới nữa
Tần Thọ cười ha hả, ngồi xếp bằng đối diện Kim Thiền Tử, nói:

-Đúng vậy, đúng vậy..
Đúng rồi, đại sư, sao ngươi lại canh gác Tây Thiên Môn thế
Sao không ở Linh Sơn niệm kinh vậy
Kim Thiền Tử lắc đầu nói:

-Tiên giới có bốn cánh cổng, chia làm đông tây nam bắc
Nam Thiên Môn là cửa chính, do thiên thần suất lĩnh thiên binh canh giữ
-Đông Thiên Môn, chính là chốn cung điện của Đông Hoa đế quân, do các đệ tử của Đông Cực Thanh Hoa đại đế canh giữ
-Mà Tây Thiên Môn này, lại ở Linh Sơn của ta, đương nhiên Linh Sơn cũng có trách nhiệm canh giữ
-Bần tăng thích nhìn thiên hạ mỗi người một vẻ, cho nên, Phật Tổ cho phép ta tu hành ở đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.