Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 321: Bồ Đề nói thỏ (2)






Chương 321: Bồ Đề nói thỏ (2)




Chương 321
Bồ Đề nói thỏ (2)

Tôn Ngộ Không vẫn rất tôn kính sư phụ
-Đệ tử bái kiến sư phụ
Tôn Ngộ Không làm lễ
Tu Bồ Đề Tổ Sư cả giận nói:

-Ngộ Không, ngươi có truyền phép thuật cho Tần Thọ không
Tôn Ngộ Không sững sờ, định nói láo, nhưng mà đối mặt với sư phụ, hắn vẫn lựa chọn ăn ngay nói thật, gật đầu nói:

-Sư phụ, sư đệ có tâm muốn học…

-Dạy
Tu Bồ Đề Tổ Sư cắt lời Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không gật đầu nói:

-Dạy, có điều chỉ mới dạy công pháp tu luyện, còn chưa dạy những cái khác…

Tu Bồ Đề Tổ Sư nghe xong, lập tức thở dài nói:

-Ngộ Không, vi sư đã nói qua, ta dạy ngươi phép thuật thì đừng khoe khoang trước mặt đồng môn, cũng không cho phép ngươi truyền cho người khác
Ngươi…

Tôn Ngộ Không nói:

-Sư phụ, sư đệ cũng không phải người ngoài
Tu Bồ Đề Tổ Sư thở dài lần nữa nói:

-Bỏ đi, ngươi đi gọi Tần Thọ tới đây
Tôn Ngộ Không lĩnh mệnh, lập tức xuống núi tìm con thỏ
Không lâu sau, hai ngươi tới, kết quả phát hiện, những đệ tử khác cũng đến, phân ra hai bên, tình cảnh giống hệt lúc trước khi hai người đến bái sư
-Ngộ Không, ngươi có biết sai
- Tu Bồ Đề Tổ Sư hỏi
Tôn Ngộ Không gật đầu nói có
Tu Bồ Đề tổ sư lại hỏi Tần Thọ:

-Tần Thọ, ngươi tự học công pháp tông môn, có biết sai
Trên đường tới, Tần Thọ đã hỏi rõ tình hình, biết Tu Bồ Đề Tổ Sư muốn làm chuyện gì, thế là gật đầu nói:

-Đệ tử biết sai
Tu Bồ Đề Tổ Sư thở dài một tiếng nói:

-Tần Thọ, ngươi có biết vì sao vi sư nhận ngươi làm đệ tử nhưng lại không dạy ngươi phép thuật không
Tần Thọ nói:

-Sư phụ là sợ đồ nhi gây họa
Tu Bồ Đề Tổ Sư nghe được hai chữ gây họa này, đầu tiên là liếc nhìn Tôn Ngộ Không, sau đó lắc đầu nói:

-Nếu là sợ gây họa, thì cũng sẽ không nhận các ngươi
Tần Thọ nghe không hiểu, gãi đầu nói:

-Sư phụ, vậy thì là vì cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Tần Thọ, vi sư đã nhận ngươi làm đệ tử thì sẽ chịu trách nhiệm với ngươi, có mấy lời vốn là không thể nói, nhưng mà hôm nay cũng không thể không nói một câu
Thiên tư của ngươi yêu nghiệt, bên trong giấu hồng hoang, trên người có bí mật lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bí mật này, có vài người biết, có vài người không biết, nhưng mà mọi người đều có chung một nhận thức, đó chính là tuyệt đối không thể truyền công pháp cho ngươi
-Vì sao
Trong lòng Tần Thọ run lên, hắn đã sớm biết thân thể mình có vấn đề, hắn đã thử thăm dò hỏi một số người, đáng tiếc, không có ai nói với hắn
Cái này cũng làm cho nghi hoặc trong lòng Tần Thọ càng nhiều…

Chỉ là không ngờ được, thế mà Tu Bồ Đề Tổ Sư lại nói ra, thiên tư của hắn yêu nghiệt
Bên trong giấu hồng hoang
Trên người có bí mật lớn
Đây là ý gì
Tu Bồ Đề Tổ Sư phất phất tay, tất cả các đệ tử đều lui ra, đến ngay cả Tôn Ngộ Không cũng bị mang đi, chỉ để lại một mình Tần Thọ
Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Con thỏ, ngươi nhất định muốn học phép thuật
Tần Thọ ngồi xếp bằng đối diện với Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Sư phụ, hẳn là người rất rõ thân thể của con… con không học thì sợ là sẽ không sống được bao lâu nữa
Có một số việc, người ngoài không biết, nhưng mà trong lòng con biết rất rất rõ
Tốc độ thôn tính nguyên khí trong cơ thể con càng lúc càng nhanh, những vật mà con ăn, đã càng ngày càng vô dụng
Nhân quả có thể khiến cho bọn chúng tạm thời ngậm miệng, nhưng mà những nhân quả này sớm muộn gì cũng phải trả… Nếu đến ngày trả đó, con không có thực lực…

Tu Bồ Đề Tổ Sư khẽ gật đầu nói:

-Trên người ngươi có ác quả, cũng có thiện duyên, trước mắt thì thiện duyên lớn hơn ác quả, cũng không có gì nguy hiểm
Nhưng mà, thân thể của ngươi sẽ buộc ngươi đem mọi chuyện càng làm càng lớn, cuối cùng sẽ hoàn toàn chọc phải phiền toái cực lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà ngươi cũng đã biết, ngươi không có thực lực, khổ chính là mình, còn nếu có thực lực, thì người khổ lại là chúng sinh
-Đây là ý gì
Sư phụ, người nhìn bộ dạng con thế này, lại giống như là người gây họa cho toàn thế giới hả
Tần Thọ bó tay rồi, mặc dù hắn có chút không an phận, nhưng mà cũng không đến mức là hỗn thế ma đầu
Nhưng mà Tần Thọ lại thấy được đáp án chắc chắn trong mắt Tu Bồ Đề Tổ Sư
Tần Thọ không còn gì để nói…

Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Tần Thọ, thực lực của ngươi càng mạnh, thân thể của ngươi càng mạnh thì càng cần nhiều nguyên khí, đây là một tuần hoàn ác tính
Bây giờ ngươi phải ăn tiên phẩm thì mới có thể chắc bụng, mới có thể sống
Vậy nếu như ngươi tiến hành tu hành, ngươi cảm thấy ngươi phải ăn cái gì mới có thể duy trì sự sống
Tần Thọ sững sờ…

Tu Bồ Đề Tổ Sư nói tiếp:

-Lúc trước ngươi ở trên Mặt Trăng, thực lực còn yếu, chỉ cần ăn hoa quả, vỏ cây là có thể miễn cưỡng duy trì sự sống, bây giờ lại ăn những cái kia, còn có tác dụng không
Tần Thọ trầm mặc, suy nghĩ kỹ một chút, hình như đúng là như thế… Chỉ có điều trong tay hắn càng ngày càng càng dư dả, thời gian lại càng ngày càng tốt, cho nên mới tạo thành ảo tưởng của hắn rằng bệnh tình của hắn không có vấn đề gì cả
Nhưng mà, kỳ thật, nguy cơ chẳng những không mất đi mà lại càng ngày càng tăng lên
Tần Thọ không cam lòng hỏi:

-Sư phụ, con biết người là thánh nhân, chẳng lẽ người cũng không thể giúp con chữa khỏi bệnh sao
Tu Bồ Đề Tổ Sư híp mắt, ánh mắt có hơi lắc lư, cuối cùng thở dài nói:

-Nếu ngươi đã biết ta là thánh nhân, thì hẳn phải biết, những chuyện đương thời vi sư không thể làm gì thì cũng không ai có cách nào cả
Tần Thọ thở dài một tiếng, đứng dậy, cúi người hành lễ với Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Đệ tử đã hiểu, cáo từ
Nói xong, hai cái tai lớn của Tần Thọ gục xuống, quay người cô đơn rời đi…

Trong lòng Tần Thọ từng có vô số ước mơ đối với tương lai, hắn từng ảo tưởng có thực lực cường đại, đạp mây ngũ sắc đi cưới Hằng Nga, ảo tưởng đi qua chỗ nào thì tất cả mọi người ở đó đều phải gọi một tiếng lão tổ tông… Ảo tưởng quay trở lại Trái Đất, để xem những người khinh thường hắn, khi dễ hắn phải trả giá đắt
Nhưng mà sau cuộc nói chuyện hôm nay, Tần Thọ bỗng nhiên đắng chát phát hiện, ước mơ của hắn, cuối cùng chỉ là ảo tượng, ngay mộng tưởng cũng đều chưa tới
Khi tất cả hi vọng bị mất đi, tâm tình Tần Thọ vô cùng sa sút, bỗng nhiên hắn không biết mình nên đi nơi nào…

Nhìn bóng lưng cô đơn của Tần Thọ, Tu Bồ Đề Tổ Sư nói:

-Con thỏ, chỉ cần ngươi không tu luyện, cho dù trời có sập xuống, sẽ có vi sư đỡ cho ngươi
Tần Thọ nghe vậy, đắng chát cười nói:

-Chẳng lẽ con tu luyện còn khủng bố hơn so với trời sập à
Tu Bồ Đề Tổ Sư không nói gì…

Tần Thọ lắc lắc đầu rời đi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.