Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 327: Đậu phộng bia và nước khoáng (2)






Chương 327: Đậu phộng, bia và nước khoáng (2)





Ngao Bính hắng giọng nói:

-Con thỏ, bây giờ đã hiểu chưa
Ừm… con thỏ, ngươi cầm túi làm gì đó
Chỉ nghe thấy con thỏ này nói:

-Không có gì, ngươi đừng nghĩ linh tinh, nào, ngươi vào trong cái túi này, thỏ gia ta đưa ngươi đến một nơi, ngươi giúp làm mưa là được
Ngao Bính nghe vậy, nhất thời tức giận:

-Ngươi muốn bắt ta đi làm mưa
Ngươi coi ta là cái gì
Tần Thọ ngây ngô nói:

-Coi ngươi là rồng đó
Ngao Bính tức giận nói:

-Vậy ngươi còn dám bắt ta
Tần Thọ thật thà không sợ hãi đáp:

-Ngươi không phải là rồng, ta mới không thèm bắt ngươi
Thứ ta muốn bắt là rồng
Ngao Bính không thể áp chế được cơn giận nữa, khoát tay nói:

-Đại quân hải tộc đâu
Bắt con thỏ này lại cho ta
Ngay sau đó, nước biển cuồn cuộn, vô số hải tộc xông lên mặt biển, giương cờ phấp phới như muốn đánh tới
Tần Thọ thấy vậy, mắng nhiếc:

-Các người làm gì vậy
Tạo phản à
Dừng lại ngay cho ta
Còn bước lên một bước nữa, ta sẽ xem như các người tạo phản
Trong lúc nói những lời này, Tần Thọ lấy lệnh bài Nhật Dạ Du Thần luôn ở sát bên mình ra hét lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngao Bính lại không quan tâm đến những thứ đó, cười lạnh:

-Con thỏ, chỉ dựa vào cái lệnh bài Nhật Dạ Du Thần đó của ngươi, ngươi đã muốn đối đầu với đại quân hải tộc của ta
Ngươi tưởng rằng Đông Hải Long Cung ta là nơi nào chứ
Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, muốn bắt người thì bắt người à
Tần Thọ chép miệng nói:

-Đừng nói như vậy, ta luôn cảm thấy Đông Hải Long Cung của các ngươi rất tốt, đặc biệt là lẩu hải sản đó..
Ngao Bính nghe vậy thì hoàn toàn tức giận, vẫy tay hét lên:

-Lên
Lên hết cho ta
Hôm nay ta muốn ăn lẩu thỏ
Đại quân hải tộc nghe vậy, lần lượt hét lớn, một con rồng nước lại ngưng tụ giữa không trung, một đạo ánh sáng từ trên trời đánh xuống
Cột sáng đó đè thẳng lên người Tần Thọ
Uy áp ngập trời này rơi xuống, nước biển bị áp xuống thành một cái hố to sâu thăm thẳm
Động tĩnh lớn như vậy, đã kinh động đến yêu vương tứ phương
Những con khỉ ở Hoa Quả Sơn lao nhao ra, con nào cũng tưởng rằng Đông Hải Long Cung lại đánh đến rồi, bốn con khỉ to nhảy lên đỉnh núi, nhìn về phương xa..
kết quả lại nhìn thấy một cột sáng đè lên con thỏ đó
Bạch Mi Hầu Tử cau mày lại nói:

-Đầu con thỏ này bị úng nước à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao lại đi chọc vào Đông Hải Long Cung
Trường Thủ Hầu Tử gật gù đắc ý nói:

-Lần này sợ là hắn không được may mắn nữa, lệnh bài cũng sáng lên rồi mà vẫn còn bị tấn công…

-Đại ca, chúng ta có cần giúp đỡ không
- Có người hỏi
Bạch Mi Hầu Tử lại thở dài nói:

-Hôm đó hắn có ơn với chúng ta, không thể không báo, có điều bây giờ không phải thời điểm để ra tay, xem thế nào đã
Mọi người gật đầu…

Những đỉnh núi khác cũng có yêu vương hiện thân, chỉ có điều không khí của bọn họ nhẹ nhàng hơn nhiều
- y, Nhất Tùng đại vương, ngươi cũng đến góp vui à
-Đúng vậy, Hắc Hùng đại vương, ngươi cũng rảnh rỗi vậy sao
-Đúng vậy, ngươi xem Song Hạc đại vương cũng đến rồi, còn tự mang ghế ngồi đến, vị trí đứng cũng là góc độ tốt nhất
Quá quá đáng rồi
-Quả thực quá quắt, có điều con thỏ đó có lai lịch thế nào
Sao lại dám chọc vào Đông Hải Long Cung vậy
-Không biết nữa, quan tâm đến lai lịch của nó làm gì, xem kịch, xem kịch kìa..
-Con thỏ đó xong đời rồi
-Chắc chắn vậy
Đó là đại quân của Đông Hải Long Cung đó, còn có tam thái tử của Long tộc dẫn quân, một con thỏ sao có thể chống đỡ được
-Uy áp này hạ xuống, con thỏ chắc chắn thành bùn nhão rồi
-Ta lại hi vọng hắn có thể kiên trì lâu hơn chút, đừng để vừa mới bắt đầu đã phải kết thúc, vậy thì chẳng có gì đáng xem nữa
-Đúng vậy, đúng vậy
-Các vị yêu vương, đồ ăn vặt mới nhất mà yêu vương chúng ta chế tạo ra, chúng ta gọi đó là đậu phộng, có muốn không
-Không cần không cần, đi sang một bên đi
-Rượu tốt mồi ngon đều có rồi, một hồng linh tinh một đĩa
-Những ai đi ngang qua, đừng bỏ lỡ, không có thần thông không nhìn rõ, có thể mua viễn thị pháp trận của ta rồi xem kết quả đi..


Nếu như Tần Thọ nhìn thấy tình hình này, đoán là sẽ bị tức chết ở đây mất
Trong tất cả các cuốn tiểu thuyết, đa số yêu quái đều đến cùng nhau, không phải là ăn thịt người, chính là dọa nạt
Nhưng ở đây, những yêu quái này đến cùng nhau lại giống như trẻ con nông thôn ở Hoa quốc dưới Địa Cầu cùng nhau đi xem phim ngoài trời, nói chuyện phiếm, bốc phét, ăn thịt, uống bia, nước bọt bắn tung tóe, không có chút dáng vẻ nào của yêu quái
Có điều, lúc này, cho dù Tần Thọ biết suy nghĩ của những tên này cũng không rảnh để ý đến bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ thấy uy áp rơi xuống, Tần Thọ thầm kinh hãi, hắn đã nhìn thấy cảnh đám người Tôn Ngộ Không bị uy áp công kích, hầu như đánh gục Tôn Ngộ Không và bốn con đại hầu tử đó
Tần Thọ tự hỏi, hắn cũng không phải là bốn con đại hầu tử, chắc chắn là rất thảm
Ý nghĩ này vừa mới nảy ra, uy áp đã rơi xuống
Ầm
Tần Thọ bất giác cúi người khom lưng xuống, hai chân tách ra, toàn lực chống đỡ cơ thể, trong lòng kiên định hét lên: “Không thể mất mặt, chống đỡ cho ta!”

Ngay sau đó cột sáng rơi trên cơ thể, sau đó nữa..
Tần Thọ cúi đầu..
-Hắc lão, ngươi cảm thấy, con thỏ này có thể kiên trì được bao lâu thì sẽ ngã gục
- Ngao Bính cười ha ha nói
Hắc y nam tử đứng sau Ngao Bính nhàn nhạt nói:

-Một
Ngao Bính cười ha ha nói:

-Ta cảm thấy hắn đến một khắc cũng không kiên trì được nữa
Uy áp rơi xuống, chuẩn bị có kịch hay để xem rồi, ta muốn thấy dáng vẻ hắn quỳ xuống cầu xin, ha ha..
Nhật Dạ Du Thần
Ta khinh
Oa ha ha..
ách… sao con thỏ đó không có phản ứng vậy
Hắc y nam tử nói:

-Chắc là bị đè đến phát ngốc rồi
Ngao Bính nói:

-Không phải cắn răng chống đỡ chứ
Vì vậy Ngao Bính hét lên nói:

-Con thỏ
Bây giờ quỳ xuống nhận sai, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái một chút
Nhưng con thỏ đó lại không nói câu nào, cúi thấp đầu, không động đậy đứng đó..
Ngao Bính nói:

-Chuyện gì vậy
Hắc y nam tử nói:

-Chờ chút, không chịu nổi, dĩ nhiên phục rồi
Ngao Bính gật đầu nói:

-Có lý
Mà lúc này, Tần Thọ cúi thấp đầu, trừng to mắt, gương mặt không thể tin được nhìn hai tay mình, kinh ngạc nói thầm: “Trời ạ
Chuyện gì vậy
Con mẹ nó đây là tình huống gì vậy
Ai có thể giải thích giúp ta được không!”

-Ai da da, ai dô dô..
trời ơi, ha ha..
còn có thể như vậy
A ha ha..
Tần Thọ chỉ cảm thấy uy áp ở bốn phía rơi xuống, hắn lại hoàn toàn không có cảm giác gì
Nếu không phải thấy nước biển ở bốn phía bị áp xuống rồi, hắn suýt chút nữa còn tưởng rằng Ngao Bính đang đùa hắn
Sau khi tỉ mỉ quan sát, hắn mới phát hiện, không phải là hắn không cảm nhận được uy áp, mà là loại uy áp tinh thần này sau khi áp lên cơ thể hắn, các tế bào trên người hắn giống như được được đút cơm, từng cái há to miệng ăn không ngừng
Tất cả uy áp, đều bị tế bào của hắn ăn sạch
Thậm chí còn có chút không đủ nữa
Lúc này, Tần Thọ mới hiểu uy áp là gì, nói đơn giản một chút, đây chính là công kích tinh thần
Chèn ép tinh thần của đối phương, không nhìn thân thể, không nhìn những thứ khác, chính là công kích tinh thần mạnh mẽ nhất

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.