Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 331: . Cá ngựa





Chương 331: Cá ngựa





Ngao Anh thấy vậy, lập tức lớn tiếng nói:

-Ngây hết ra đó làm gì
Còn không đi tìm thịt về cho thiên thần
Thiếu một khúc thì bắt các người thay vào
Đội quân hải tộc nghe thấy thế, sợ tới mức lập tức tản ra, lẻn vào trong nước tìm thịt rồng rơi vãi khắp nơi
Không bao lâu sau, từng khúc thịt rồng bị tìm về, sau đó ném vào Lò Bát Quái
Tần Thọ cười tủm tỉm nói:

-Ta lớn như vậy, còn chưa ăn thử thịt rồng đâu
Tuy chỉ là một con giao long, có điều, cũng không tệ..
Lò Bát Quái cười nói:

-Ta cũng chưa từng nấu thịt rồng, ngươi nói lần này nấu bao lâu mới tốt
Muốn bỏ thêm đồ gia vị nào
Tần Thọ nói:

-Đừng vội, tý về đi tìm sư phụ ta hỏi thử xem, nguyên liệu nấu ăn ngon, thì phải có gia vị phù hợp mới có thể nấu ra món ngon
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chậc, ta thích cái mấy con rồng ngu ngốc chưa mở trí tuệ như này lắm, ha ha..
Lò Bát Quái cũng ừ theo:

-Ta cũng thích
-Nhật Dạ Du Thần, thịt rồng đã tìm lại hết rồi, người xem, có thể rời đi hay chưa
Lúc này, một giọng nữ vang lên
Tần Thọ vừa ngẩng đầu, thì thấy một cô gái cả người mặc khôi giáp màu trắng bạc, tư thế hiên ngang oai hùng đặt một tay lên chuôi kiếm nhìn hắn
Nếu là ở trên Địa Cầu, nữ tử này cũng là có diện mạo khuynh quốc khuynh thành, là nữ thần trong lòng vô số đám trạch nam
Có điều, Tần Thọ nhìn mãi Hằng Nga thành quen, nên giờ nhìn Ngao Anh, chỉ cảm thấy xinh đẹp cũng không có nhiều cảm giác
Hắn khoanh tay nói:

-Hừ
Ngươi không nói thì suýt chút nữa ta quên mất chuyện này
Ngươi đi gọi Tiểu Long chưa cai sữa ồn ào muốn bảo ta gọi ông nội đến đây, thỏ gia ta có lời muốn nói với hắn
Ngao Anh cười khổ nói:

-Đây không phải là Tiểu Long chưa chưa cai sữa, mà là Ngao Bính, tam thái tử của Đông Hải Long Cung và cũng là Hoa Cái Tinh trong quần tinh trên Thiên Đình
Cũng đứng hàng thiên thần như ngươi..
Tần Thọ lười nghe, phất phất tay nói:

-Thỏ gia ta không muốn nghe thứ này, ban nãy tên kia rất kiêu ngạo mà
Còn gọi một đám hải sản đến dọa ta
Thế nào
Ta ngủ một giấc dậy, hắn sợ rồi à
Mau gọi hắn đi ra
Thôi bỏ đi, Đông Hải Long Cung đúng không
Thỏ gia ta tự mình đi tìm hắn
Tần Thọ nói xong, chui đầu vào vào trong biển, tiện tay nắm một con Cá Ngựa Tinh, đặt mông ngồi ở phía sau lưng của hắn, vỗ đầu Cá Ngựa nói:

-Mục tiêu, Đông Hải Long Cung, tra
-Thỏ gia à, ta là Cá Ngựa, không phải ngựa… - Cá Ngựa Tinh đau khổ nói
Tần Thọ trợn trắng mắt:

-Cá Ngựa chính là ngựa, đừng nói nhảm nữa, tra
-Mặc kệ ngươi là Cá Ngựa hay ngựa, chỉ cần có từ ngựa thì phải bị thỏ gia ta cưỡi
Đi nhanh lên, đừng nói nhảm nữa
Cá Ngựa thấy con thỏ này cũng không dữ cho lắm, dũng cảm lên nói:

-Thỏ gia, ta thật sự không phải ngựa..
Tần Thọ nói:

-Ngươi thật sự không phải là ngựa
Cá Ngựa Tinh này cũng là ngu ngốc, cứ phải tranh luận đúng sai, gật đầu nói:

-Thật sự, ta là Cá Ngựa
Tần Thọ vỗ đầu nói:

-Nhớ rồi, Cá Ngựa là ở trong biển
Cá Ngựa thở phào nhẹ nhõm nói:

-Đúng đúng đúng
Tần Thọ tiếp tục nói:

-Ừ, Cá Ngựa..
Cá Ngựa không thể cưỡi
Cá Ngựa Tinh tiếp tục nói:

-Đúng đúng đúng
Tần Thọ lại nói:

-Cá Ngựa hẳn là dùng để ngâm rượu mới đúng
Cá Ngựa Tinh lập tức sợ run bắn người, vội vàng la lên:

-Thỏ gia, thực ra ta..
tuy rằng không phải ngựa, nhưng mà ta vẫn có một trái tim muốn làm ngựa
Không thì tại sao lại gọi là ngựa chứ
Ngài cứ yên tâm cưỡi, ngồi vững nhé, ta mà chạy thì vô cùng nhanh
Mục tiêu là Đông Hải Long Cung đúng không
Đi thôi
Vừa nói chuyện, Cá Ngựa Tinh vừa bơi đi như điên
Tần Thọ thấy vậy, lắc đầu, quả nhiên, chân lý của thế gian này vẫn nằm ở trong nồi
Tần Thọ đi rồi, một đám Vương trên mặt biển cũng phục hồi tinh thần lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng giống như ngồi lại nói chuyện ăn cơm với nhau
-Tiểu yêu, bưng rượu lên
-Mẹ nó
Thật phấn khích
-Tin tức lớn đây
Con thỏ kia trâu bò ghê
-Sau này chúng ta chớ chọc hắn, đúng rồi, hắn rất thân với Hoa Quả Sơn thì phải
-Mấy con khỉ kia đã không dễ chọc rồi, giờ thì càng trâu bò..
..
Trên Hoa Quả Sơn, bốn đại Hầu Tử cũng nghệt mặt ra, ban đầu tưởng rằng con thỏ sắp tèo rồi, không ngờ kết quả cuối cùng lại là như vậy
-Đại ca, rốt cuộc bộ xương khô kia là cái gì
Bạch Mi Hầu Tử lắc đầu, nhưng vẻ mặt lại vô cùng ngưng trọng, nói:

-Ta mệt rồi, đi trước đây
Bạch Mi Hầu Tử nói xong, nhảy lên nhảy về núi, sau đó chạy nhanh như bay trở về sơn động, rồi đào một cái thùng ở chỗ sâu trong sơn động ra
Bên ngoài thùng bọc một lớp da thú không biết là của con vật nào, da thú này tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nếu mà cẩn thận lau thì còn mơ hồ có tiếng rồng ngâm vang lên
Nếu có người biết hàng ở đây nhất định sẽ nhận ra, tấm da thú này vậy mà lại là da của Chân Long
Bạch Mi Hầu Tử cũng không để ý đến tấm da Chân Long này, kéo tấm da ra, lộ ra thứ bị bọc bên trong, bất ngờ lại là một cái thùng bằng đồng thau
Trên cái thùng bằng đồng thau này có loang lổ vết rỉ sét, hiển nhiên là đã lâu năm, nhưng khi Bạch Mi hầu tử lau hai cái, thì màu gỉ đồng lập tức bị lau đi, đồng thau giống y như mới
Bạch Mi Hầu Tử chắp tay lạy lạy nói:

-Cũng không biết đã qua bao nhiêu năm..
Hôm nay, ta lấy ngài ra, cũng chỉ vì muốn xác minh một chuyện, mong lão tổ tông chớ trách
Bạch Mi Hầu Tử vừa dứt lời, thì mở thùng ra
Trong thùng có một quyển sách cổ thật dày, mỗi một trang đều là dùng da của rồng chế tạo, mặt trên viết rất nhiều chữ
Nó giống như thứ trong tay Tần Thọ, một tờ nhìn như không lớn, nhưng lại chứa rất nhiều nội dung
Bạch Mi Hầu Tử nhanh chóng lật một hồi, cuối cùng lật đến một tờ thì ngừng lại
Đó là một ngọn núi, trên núi có thần thạch rơi xuống
Trong sách, có bóng người đang chiến đấu, một cái cánh tay xương khô trên chín tầng trời nắm lại, pho tượng thiên thần trong tay lập tức hóa thành bột mịn
Ở chỗ xa hơn, lờ mờ có thể nhìn thấy một mặt trời đỏ dâng lên, bên trong nó hình như có bóng người, rồi lại có vẻ vì đã qua rất lâu nên không nhìn rõ
Bạch Mi Hầu Tử khép sách lại, thở dài một tiếng nói:

-Chắc là… không thể nào… thôi bỏ đi, bỏ đi, Thạch Hầu đã xuất thế, một mạch này của chúng ta cũng coi như không làm Nữ Oa nương nương thất vọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nương nương từng nói, từ nay về sau, chúng ta chính là tự do, thế giới mai sau như thế nào, thì có liên gì tới chúng ta cơ chứ
Mỗi ngày đùa khỉ con, ăn chút quả đào, thôi..
Bạch Mi Hầu Tử lắc đầu, đặt quyển sách lại trong thùng, bọc da rồng lại, rồi vùi vào trong đất
Cùng lúc đó, Tần Thọ tiến vào trong biển, nhìn có vẻ gió êm sóng lặng, thực ra trong lòng cũng thầm lau mồ hôi lạnh
Bởi vì lúc ấy rồng bị chém, máu rồng rơi đầy trời, suýt chút nữa thì rớt trúng người hắn
Hắn cũng không biết là mình may mắn hay gì, thế mà không dính một giọt nào
“May quá, may quá, nếu dính vào, e rằng thỏ gia ta lại phải ngất xỉu, đến lúc đó cũng không biết đã nằm trên thớt của nhà nào.”

Tần Thọ thầm nói trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.