Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 336: Ta không đi nữa (2)






Chương 336: Ta không đi nữa (2)





Ngao Quảng lại bị những lời mà Thái Bạch Kim Tinh nói làm cho sững sờ, Ngọc Đế cũng vì thỏ này mà đau đầu sao
Hay nói cách khác, Ngọc Đế cũng không có cách nào cả
Đột nhiên hắn có cảm giác rằng, chính mình tự rơi vào cái hố mà mình đào ra
Hoặc là nói, hắn đã trở thành người chịu tội thay cho Ngọc Đế
Thứ duy nhất làm cho Ngao Quảng dễ chịu hơn một chút là, con thỏ này chỉ ở trong Long Cung bảy ngày, bảy ngày không dài, thoáng cái là sẽ qua thôi, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu
Nghĩ đến đây, Ngao Quảng hít một hơi thật sâu, ổn định lại sự giận dữ trong lòng, cố gắng nặn ra một nụ cười thật tươi, quay đầu nói:

-Con thỏ à, ngươi, sau này sẽ..
Con thỏ
Con thỏ?
Rùa thừa tướng, con thỏ đó đâu rồi?
Rùa thừa tướng chậm rì rì ngẩng đầu lên nói:

-Chạy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Chạy đi đâu rồi
Ta mặc kệ hắn chạy đi đâu, ngươi..
thôi vậy, ta đích thân đuổi theo
Đông Hải Long Vương cũng không tin tưởng người khác, con thỏ này có lai lịch quá lớn, hắn quyết định tự mình đích thân đuổi theo sẽ tốt hơn
Đông Hải Long Cung vốn không phải một tòa cung điện mà nó là một quần thể cung điện
Quần thể cung điện này được phân bố rất rộng rãi ở dưới nước, nhìn một cái không thể thấy được hết, ở dưới đó có vô số hải tộc, khắp nơi toàn là Bạng Nữ, Kình Lực Sĩ, Vương Bát Tiên Nhân, Sa Ngư Đạo Nhân..
Dạ Minh Châu trong Long Cung y như đèn ở Địa Cầu vậy, tùy tiện treo ở ngoài đường như cái đèn..
Mặt đất có một loại san hô rất đặc biệt, san hô này vô cùng bằng phẳng và vuông vức, dẫm lên nó thì nó cũng sẽ dựa theo kích cỡ lớn nhỏ của bàn chân người đó, trình độ cứng mềm xảy ra biến hóa, dẫm lên cảm thấy vô cùng thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, người ở đây sẽ lựa chọn bơi nhiều hơn, người đông vô số kể, tuy rằng nhiều người, nhưng lại không hỗn loạn, thể hiện rõ Long Cung có biện pháp quản lý của riêng mình
Nhưng vào giờ khắc này, sự yên tĩnh và trật tự đều bị phá vỡ hết, chỉ thấy một con thỏ ngồi ở trên cái Lò Bát Quái bằng đồng đen, điên cuồng chạy qua
Con thỏ này càng quá đáng hơn, vừa chạy vừa lấy đi Dạ Minh Châu trên đường, khiến cho không ít hải tộc tức giận đến nỗi phải quay đầu lại nhìn, sau đó mặt của người nào người nấy đều đen đi
-Tên này từ đâu đến..
ừm, thứ có cái tai dài kia
Hắn cũng quá đáng lắm rồi
-Chưa gặp qua, chưa gặp qua loại hải tộc nào có hình dáng như vậy
-Quả thật chưa từng gặp qua, nhìn có vẻ giống như con thỏ trong truyền thuyết..
-Đừng giỡn nữa, thỏ sẽ đến Đông Hải Long Cung của chúng ta sao
Trừ khi là thành tiên, thành tiên rồi cũng sẽ không ở trong Long Cung..
-Cũng đúng..
-Ngươi xem, ngay cả minh châu nhỏ như vậy hắn cũng lấy sao
Hiển nhiên là một tên nhà quê, không thể nào là thần tiên được
-Phá hoại đồ công cộng, quá đáng lắm rồi
Ta phải đi báo quan
Vì thế, quả thật có người đi báo quan..
Tần Thọ cũng mặc kệ bọn họ đang nói cái gì, trong mắt bọn hắn đó chỉ là Dạ Minh Châu nho nhỏ, quá nhỏ rồi..
nhưng đối với hắn chưa từng thấy qua Dạ Minh Châu mà nói, đây chính là Dạ Minh Châu to lớn mà mọi người ở Địa Cầu thường hay nói
Đây chính là bảo vật vô giá đấy
Cho nên Tần Thọ thấy Dạ Minh Châu, con mắt liền bị kiềm hãm vào nó không thể nào rời đi được
Vì thế liền lấy đi một viên
Bây giờ xem kỹ lại, Dạ Minh Châu này vô cùng trong suốt, ánh sáng ấm áp nhưng lại không chói mắt, quả thật là tài nguyên ánh sáng tốt nhất
Vì thế, Tần Thọ nhịn không được chạy qua đó..
một hơi lấy hết năm mươi mấy viên, trong lòng càng thêm cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn:

-Nhặt được bảo bối rồi
Nhưng mà, con thỏ chưa đắc ý được ba giây, vừa ngẩng đầu lên, hắn liền ngây ngốc hẳn ra
Khi vượt qua ngọn đồi này, nhìn thấy thành thị đồng bằng vô tận dưới nước
Thành phố đó không biết rộng lớn bao nhiêu, ở trên đường mười mét thì liền thấy một viên Dạ Minh Châu treo lơ lửng trên không
Có bao nhiêu viên Dạ Minh Châu, Tần Thọ không có cách nào biết rõ được
Nhưng hắn hiểu rõ một điều, chính mình nhặt rác hơn nửa ngày trời..
Nhất thời hắn cảm thấy mình thật đần độn
Vào lúc Tần Thọ thở dài, đột nhiên Lò Bát Quái la lớn lên:

-Con thỏ
Ngươi mau ngửi
Thơm quá
Tần Thọ ngẩng đầu, nhón chân lên, vươn cổ ngửi, quả nhiên, một mùi hải sản thơm ngon đặc trưng xen lẫn hương vị rượu bay thoảng qua, nhất thời ánh mắt của Tần Thọ sáng hẳn ra:

-Ở đằng trước
Lò Bát Quái liền xông đến ngay lập tức, sau khi đảo qua hai ngã rẽ, hai người dựa vào mùi thơm đã tìm được đến một tửu lâu cao tám tầng
Tửu lâu này hoàn toàn được làm bằng vỏ sò, trước cửa có một con Bạng Cơ (ngọc trai) canh giữ, mỗi người đều mặc y phục đính ngọc trai và phỉ thúy do chỉ vàng may ra, trên ngực thấp thoáng hai con thỏ trắng lớn như ẩn như hiện, đôi chân dài càng thêm trắng trẻo như dương chi bạch ngọc càng thêm đẹp mắt hơn
Bạng Cơ tiếp đón các vị khách nhân vào trong dùng bữa, trong đó có một con cá xấu xí mang theo một đống dĩa thức ăn bưng qua bưng lại, cảnh tượng này khiến cho Tần Thọ cảm thấy thật mới mẻ
Lò Bát Quái không hiểu phong tục của con người, bây giờ nó chỉ có hai sở thích lớn, nấu ăn và đánh người
Bây giờ đột nhiên nó phát hiện ra có người đang nấu ăn trước mặt mình, hương vị còn không tệ, vì thế nó trở nên thích thú, muốn vào đó thử nên nói:

-Con thỏ, mùi vị này thật không tệ, hai chúng ta xông vào đó đi, cướp lấy công thức nấu ăn của bọn họ, tự mình làm một nồi, ngươi thấy thế nào
Tần Thọ giơ tay tát vào mặt nó:

-Ngươi là cái lò không có hiểu biết gì cả, chỉ là một công thức nấu ăn thôi mà có gì đâu mà cướp chứ
Sư phụ ta chính là Trù Thần, muốn học nấu ăn, ta sẽ dắt ngươi đến đó, công thức nào mà không có chứ
Lò Bát Quái nghe xong, ngẫm nghĩ lại rồi nói:

-Cũng đúng nhỉ..
nếu là như vậy, vậy chúng ta đi thôi
Chỗ này cũng không có gì đáng để xem, hai nữ nhân ở trước cửa kia, ta thấy đã sắp lạnh chết rồi, cũng thật là đáng thương, tiệm lớn như vậy, còn không cho người khác mặc nhiều y phục một chút
Tần Thọ nghe vậy, trầm lặng một hồi, hồi lâu sau mới nghiêm túc nói:

-Lò, sau này gặp lò cái, ngươi sẽ biết nữ nhân này tốt
-Nữ nhân tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi tiểu phải ngồi xổm, đi đường phía trước còn có hai cái vướng víu..
Cái này có cái gì tốt
Ta cảm thấy còn không tốt bằng ta
Lò Bát Quái lẽ thẳng khí hùng nói
Tần Thọ phát hiện loài này khác biệt, hoàn toàn không có cách nào giao lưu, ngay sau đó cũng không tán gẫu nữa nói:

-Đi thôi, đi vào nếm thử tay nghề đầu bếp của bọn họ
Lò Bát Quái nghe xong cười hê hê nói:

-Con thỏ, mặc dù ta không hiểu nam nữ, nhưng mà ta hiểu ăn cơm phải bỏ tiền
Ngươi có tiền sao
Tần Thọ vừa nghe đến tiền bước chân lập tức trì hoãn một chút, trong đầu lập tức nghĩ đến thời gian đến chỗ Trù Thần kia ăn cơm cùng với Hạo Thiên Khuyển theo bản năng
Lúc trước hắn cũng cho rằng mấy vạn hồng linh tinh trong túi mình đủ dùng, nhưng mà sau khi đi vào mới biết được - đủ dùng cái rắm
Cũng là lần đầu tiên hắn hiểu được cái giá của tiên giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.