-Người nào nói vậy Ai thấy cũng thích thỏ gia ta đấy, hoa gặp hoa nở, nhân duyên siêu siêu tốt đó Lò Bát Quái nói:
-Chả có ai nói chuyện với ngươi, cũng không thèm nhìn ngươi Tần Thọ bĩu môi nói:
-Ngươi banh mắt ra mà xem cho kỹ Nói xong thì Tần Thọ cong cái mông mập mạp của mình mà leo lên bàn, sau đó trong tay xuất hiện một cái đĩa bạc, rồi hất hết đi Leng keng Một tiếng giòn giã, tất cả mọi người phản ứng theo bản năng bèn quay đầu nhìn sang Tần Thọ cười hề hề nói:
-Hôm nay thỏ gia ta rất vui vẻ, hôm nay tất cả mọi người có mặt ở đây, tất cả các phòng, thỏ gia ta sẽ bao hết Mọi người cứ tha hồ ăn uống vui chơi, tiền, thỏ gia ta trả Trong phút chốc, lời này vừa được nói ra thì toàn bộ người đều sôi trào Không ai là kẻ ngu hết, có người chịu chi tiền, vậy chắc chắn là không có dụng ý xấu với mình rồi Vì thế, từng người một vỗ tay tán thưởng.. Có thể ăn chơi đàng điếm trong Hải Hoa Lâu, không cần nghĩ cũng biết rằng nếu nhà không tới mức phú khả địch quốc thì cũng là con cháu nhà giàu, ai sẽ thiếu chút tiền cơm này chứ Nhưng mà ai cũng đều kém tiền cơm của Long Vương đó Ai lớn nhất ở Long Vương Thành Dĩ nhiên là Đông Hải Long Vương Ngao Quảng rồi Ngay cả Ngao Quảng cũng phải nể mặt, sau lưng bảo vệ con thỏ thì nghĩ bằng chân cũng biết, ít nhất lai lịch của thỏ sẽ không thấp hơn Ngao Quảng Có thể ăn một bữa cơm hay một bữa tiệc rượu thế này với người như vậy cũng đủ để đám phú gia tử đệ dốt nát này nói khoác mấy năm Những kẻ đầu óc hơi linh hoạt đều bước lên khen trước -Thỏ gia thật là một người hào sảng Tại hạ là tam nhi tử của tộc trưởng Chiến Kình, tên là Kinh Hàn, thỏ gia gọi ta là tiểu Kình là được rồi - Một hán tử cường tráng tiến lên phía trước nói -Thỏ gia, ta là trưởng tử của đại trưởng lão Hổ Sa, gọi là Sa Khôn, ngài có thể gọi ta là tiểu Sa Một người một mắt hung ác khom người, khuôn mặt tràn đầy nịnh nọt tiến lên phía trước nói .. Vốn dĩ là một con thỏ chả ai thèm phản ứng, ngay lập tức đã bị một đám người vây quanh, ngươi một lời ta một lời, giống như hận không thể nhào lên trên người con thỏ vậy Lò Bát Quái thấy cảnh tượng thế này thì im lặng, nửa ngày sau mới nghẹn ngào nói một câu:
-Có tiền thật tốt.. Kỳ Lân Hoa thấy vậy thì cũng không nói gì một hồi, thật sự đây là lần đầu tiên nàng thấy có người tiêu tiền của người khác một cách xa hoa, không hề kiêng nể băn khoăn như vậy.. Thậm chí nàng có một loại cảm giác, không phải con thỏ muốn tiêu cho nguyên cái Long Cung rộng như thế tới mức phá sản chứ Hai người có thù oán gì sao Cùng lúc đó, Đông Hải Long Vương Ngao Quảng nhìn thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt cũng vô cùng khó nhìn Mặc dù Long Cung làm ăn phát đạt, phú khả địch quốc nhưng chính hắn ta cũng chưa từng phá của như thế Nhìn Kỳ Lân Hoa đang tính toán các loại hóa đơn vào trong sổ sách thì Ngao Quảng nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:
-Con thỏ chết tiệt, sớm muộn gì ta cũng đập chết ngươi Nói xong, Ngao Quảng cũng muốn khóc, bởi vì hắn ta biết rõ là e rằng đời này của hắn ta cũng không có cơ hội đập chết con thỏ này Việc duy nhất có thể khiến Ngao Quảng thoải mái một chút là tiêu tiền ở sản nghiệp của nhi tử mình nên thiệt hại cũng ít đi.. Nhưng Ngao Quảng còn chưa kịp tự an ủi mình được mấy phút thì chỉ thấy bỗng dưng con thỏ chạy tới chỗ cao Trong phút chốc, Ngao Quảng có một loại linh cảm xấu.. Mà đám công tử ở phía dưới cũng hò hét kêu gào theo:
-Thỏ gia, ngài muốn nói gì cứ nói đi Chúng ta nghe đây Tần Thọ cười hề hề nói:
-Thỏ gia ta đến từ Thiên Cung, cảnh đời gì mà chưa từng nhìn thấy chứ Mặc dù Hải Hoa Lâu tốt nhưng cũng chỉ được như vậy thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Các vị có biết chỗ nào tốt hơn để chơi đùa hay không Kinh Hàn là người đầu tiên hô lên:
-Thỏ gia, ngài nói chỗ tốt hơn để chơi là như thế nào Nếu nói nổi tiếng thì dưới đáy biển của chúng ta có Long Vương Phong, Thủy Tinh Cốc, đó cũng là một nơi rất đẳng cấp Nếu nói về Hoa Lâu thì quả thật chỗ này cũng không xem là bậc nhất, còn có nơi tốt hơn nữa Nếu là.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không đợi Kinh Hàn hô xong thì Tần Thọ lắc đầu giống như trống lắc vậy, hắn nói:
-Cảnh đời gì mà thỏ gia ta chưa từng nhìn thấy Thỏ gia ta nói nơi tốt đẹp để đến, chỉ tuân theo một nguyên tắc -Nguyên tắc gì cơ - Sa Khôn hỏi Tần Thọ ngoắc ngoắc ngón tay bảo:
-Không cầu tốt nhất, chỉ cầu đắt nhất Lời này vừa nói ra thì rõ ràng người ở hiện trường sững sờ một chút, nhưng sau đó là một trận hoan hô cùng tiếng nịnh bợ -Thỏ gia không hổ là người từ Thiên Đình tới, phẩm vị đúng là khác hẳn với mọi người -Đắt nhất không phải là đồ tốt nhất à Thỏ gia thật biết nói chuyện -Lời lẽ trí lý quá, nhớ rồi .. Một loạt lời nịnh hót khiến Tần Thọ đắc ý, suýt chút nữa thì bay lên Thế nhưng Ngao Quảng và Kỳ Lân Hoa vừa nghe xong, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác không ổn, con thỏ này tiêu tiền người khác thì không xót, đúng là muốn ra sức dằn vặt mà Ngao Quảng ôm ngực, cắn răng nghiến lợi nói:
-Con thỏ chết.. Tuy rằng Ngao Quảng không đành thế nhưng hắn cũng hết cách Bây giờ đánh không được, chửi không xong.. Hắn cũng nghĩ có nên đưa con thỏ này về Thủy Tinh Cung chờ không, để cho hắn yên tĩnh một lát Thế nhưng giờ nghĩ lại kỹ càng rồi thì hắn từ bỏ ý định đó, dù sao, nơi nhiều thứ tốt đẹp nhất Long Vương Thành cũng là Thủy Tinh Cung của hắn Cho nên hắn không muốn đưa con thỏ này vào.. Đã như vậy, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, thầm nhủ: “Con thỏ này chưa trải bao nhiêu sự đời, thời gian bảy ngày, nó xem như có dùng hết sức để tiêu cũng có tốn được bao nhiêu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhà ta của cải dồi dào, chắc là không sao cả...”
Lúc Ngao Quảng âm thầm cảm thán trong lòng, Kinh Hàn kêu lên:
-Thỏ gia, chỗ như vậy ở Long Vương Thành của chúng ta thật sự có một nơi Có điều chỗ đó đều là công tử hàng đầu, kẻ như chúng ta không có tư cách đi vào Sa Khôn nói theo:
-Thỏ gia, chỗ đó tiền dùng cao lắm, người bình thường không có tới trăm vạn hồng linh tinh đi vào cũng chẳng vào nổi Hơn nữa có tiền cũng chưa chắc có thể vào, chỉ có công tử hạng nhất mới có thể đi vào Nơi đó cũng là do tam thái tử mở ra, Hải Hoa Lâu chỉ là nơi để thái tử điện hạ chơi đùa một chốc, Phong Hoa Lầu đó mới thật sự là nơi xa xỉ Tần Thọ vừa nghe thấy Phong Hoa Lầu của Ngao Bính, bỗng nhiên thấy hứng thú, vỗ bàn nói ngay:
-Vậy được, đi chỗ đó thôi Câu này vừa nói xong, đám Sa Khôn và Kinh Hàn đều vui vẻ theo, có điều lại cười khổ sở một tiếng, nói:
-Thỏ gia, chỗ đó những người gia cảnh thân thế nhỏ nhoi như bọn ta không có tư cách vào đâu Có điều bọn ta có thể dẫn đường cho ngài Tần Thọ vừa nghe vậy, chớp mắt một cái nói: