Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 346: Bần không bằng tiện






Chương 346: Bần không bằng tiện





Naem đó Tiệt Giáo vô cùng uy phong, thực lực đám đệ tử lớn mạnh, có thể nói là che phủ hai đại giáo phái khác, nhân vật cấp Đại Đế đếm hai tay không hết, kết quả thế nào
Phía dưới Thánh Nhân đều là giun dế
Nghĩ đến đây, Ngao Bính lập tức gật đầu nói:

-Phụ vương, con đã biết, con trở về đi ngủ…

Nói xong, Ngao Bính nhanh chân liền chạy, đóng cửa phòng một cái rầm, đóng kỹ cửa sổ trốn vào ổ chăn nằm ngáy o o..
Con cá hề đi theo bên ngoài kêu lên:

-Tam thái tử, Phong Hoa Lầu thì sao
Làm sao xử lý
Mở cửa hay là đóng cửa
Ngao Bính cả giận nói:

-Ngươi có ngu không hả
Mở cửa
Mở cửa chính
Để hắn chơi, để hắn tiêu tiền… tiêu… hu hu… tiêu đi… hu hu…

Ngao Bính đã không nhịn được bắt đầu khóc…

Con cá hề chợt phát hiện hình như hôm nay tam thái tử rất đau lòng…

Ngao Quảng thở dài, lắc lắc đầu nói:

-Hy vọng con thỏ kia giơ cao đánh khẽ
Giọng nói vừa rơi xuống liền thấy Kỳ Lân Hoa khổ hề hề chạy tới:

-Bệ hạ, con thỏ kia tiêu hết tiền rồi
-Cái gì?
Ta cho hắn một ngàn năm trăm vạn hồng linh tinh, hắn đã xài hết rồi
- Ngao Quảng cả giận nói
Kỳ Lân Hoa gật đầu đáp:

-Con thỏ này vừa đi vừa vung tiền, vung rất nhiều linh tinh ra ngoài bày khắp đường đi, tất cả mọi người đi theo hắn chè chén say sưa còn chưa tới Phong Hoa Lầu đã tiêu hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai mắt Ngao Quảng tối sầm suýt nữa đứng không vững..
Kỳ Lân Hoa đưa một tờ giấy tới nói:

-Bệ hạ, ngài xem
Còn cho tiền không
Ngao Quảng nhìn lướt qua chữ phía trên, quả nhiên lại là:

-Ta, con thỏ, đưa tiền
Nhìn thấy mấy chữ này, Ngao Quảng liền có loại xúc động muốn đi tới bóp chết con thỏ kia, chẳng qua cuối cùng vẫn nhịn được cắn răng nói:

-Đưa
Đưa hắn ba ngàn vạn hồng linh tinh, nói với hắn tiêu tiết kiệm một chút
Nói xong, Ngao Quảng đưa tiền, Kỳ Lân Hoa tiếp nhận tiền lập tức rời đi
-Con thỏ, quá nhiều người, ngươi làm như vậy Long Vương sẽ phá sản
Lò Bát Quái vừa đi vừa nói, tại thời điểm này bên trong Lò Bát Quái chất đầy linh tinh
Hắn sống lâu như vậy mà chưa từng xa xỉ như thế
Linh tinh chồng ở bên trong, một con Cá Ngựa Tinh ló đầu ra ngoài, khuôn mặt sùng bái nhìn con thỏ nói:

-Thỏ gia, ta là ngựa, ngài cưỡi ta mới uy phong
Cưỡi cái lò mất mặt biết bao
Lò Bát Quái nghe xong lập tức khó chịu:

-Cưỡi lò thì sao
Những phàm phu tục tử kia mới cưỡi ngựa, cao nhân như con thỏ nhất định phải cưỡi lò mới uy phong
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Cưỡi lò trước, cưỡi đủ lại cưỡi ngựa
Trong khi nói chuyện, một đám người đã đến bên ngoài Phong Hoa Lầu
Có người thông báo cho Phong Hoa Du Ngư quản sự Phong Hoa Lầu từ sớm, Phong Hoa Du Ngư là một con Hồ Điệp Ngư Tinh, đi trên đường giống như hồ điệp khiêu vũ, vô cùng đẹp mắt
-Ngư tỷ, ngài xem
Đám người nhìn về phía Phong Hoa Du Ngư, chờ đợi nàng quyết định
Phong Hoa Du nhíu lông mày thản nhiên nói:

-Mỗi một người sợ cái gì
Sợ Phong Hoa Lầu sụp đổ không có cơm cho các ngươi ăn à
Không phải thái tử nói rồi sao
Con thỏ này chỉ ở nơi này ngẩn ngơ bảy ngày
Bảy ngày
Xem như hắn ăn hết Phong Hoa Lầu thì như thế nào
Toàn bộ Đông Hải đều của tam thái tử, Đông Hải đất rộng của nhiều còn lo không thể xây dựng lại một Phong Hoa Lầu sao
Đám người nghe vậy sắc mặt hơi dễ nhìn không ít, dẫn theo trong lòng cũng buông xuống
Một nữ tử Bạch Nguyệt Ngư nhẹ nhàng lễ phép nói:

-Ngư tỷ, chúng ta không lo lắng cái này, chỉ là lo lắng..
Con thỏ kia gọi quá nhiều người tới mà muôn hình muôn vẻ dạng gì cũng có…

Nói đến đây, nữ tử Bạch Nguyệt Ngư có chút ghét bỏ
Những nữ tử khác cũng như thế, bọn họ đều là những người bán nghệ không bán thân, mỗi một người ở trong Phong Hoa Lầu đều tuyệt sắc chỉ tay năm ngón, bây giờ phải phục vụ một đám người bình thường, ngẫm lại trong lòng có chút không thoải mái
Phong Hoa Du cười ha ha nói:

-Thu hồi sự không sảng khoái của các ngươi lại, bày ra phong thái của các ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn vào Phong Hoa Lầu này của ta
Hôm nay ta liền làm cho mọi người hiểu rõ một đạo lý, dù cửa chính Phong Hoa Lầu mở ra cũng không phải ai muốn vào là có thể vào
Nói xong, Phong Hoa Du mang theo một đám nữ tử tách mọi người đi ra
Chỉ thấy những giai nhân này mỗi một người khí chất bất phàm giống như thiên tiên, nhất cử nhất động đều thuần khiết như ngọc, khí chất cao quý, nghiễm nhiên cự người ở ngoài ngàn dặm làm cho người ta không dám đùa bỡn
Những nữ tử này phân làm hai đứng ở hai bên cửa Phong Hoa Lầu, dường như trong lúc vô hình tạo thành một vầng hào quang phân ra hố sâu giữa cao quý và đê tiện
Phong Hoa Du hơi ngẩng cái đầu cao quý, nàng tin tưởng những người bình thường này dù có người đưa đi cùng cũng không ai dám bước vào Phong Hoa Lầu này nửa bước
Đây chính là hố sâu tự nhiên hình thành giữa cao quý và nghèo hèn
Từ xưa đến nay, không người nào dám vượt qua
Đám người xa xa càng ngày càng gần, càng ngày càng gần..
Tần Thọ chạy trước phát hiện nhóm người phía sau càng chạy càng chậm
-Con thỏ, tình huống không đúng, mọi người dường như hơi bó tay bó chân
- Lò Bát Quái nói
Tần Thọ khua tay nói:

-Thử thách cuối cùng đến rồi, đi vào Phong Hoa Lầu mới được tính là người của thỏ gia ta
Không vào được thì mẹ nó, lập tức cút xéo
Nghe thấy lời này của Tần Thọ, đám người vốn dĩ thả chậm bước chân giống như kích động cùng với Tần Thọ ngao ngao xông về phía trước, tốc độ càng lúc càng nhanh
Cá thòi lòi càng không ngừng lặp lại lời nói của Tần Thọ..
Thậm chí còn có hải tộc tinh quái móc ra các loại nhạc cụ, đinh đương đập loạn cũng xem như mở rộng thanh thế
Phong Hoa Du vốn cho rằng nàng có thể lợi dụng hố sâu giai cấp từ trước tới nay ngăn trở những người này, nhưng mà nàng không biết những người nghèo hèn trong mắt nàng nếu thật sự muốn phát động hung ác, thế nhưng là có thể xuyên phá trời
Phong Hoa Du mang theo một đám nữ tử đứng ở cổng duy trì nụ cười kiêu ngạo nói:

-Đừng sợ
Bày đủ lễ nghi
Ta không tin những đám dân quê này thật sự dám bước vào Phong Hoa Lầu
Nhưng mà mặc kệ những nữ tử này làm như thế nào, đám người trước mặt căn bản không có ý dừng lại mà càng lúc càng nhanh
Nụ cười Phong Hoa Du Ngư dần dần cứng ngắc, cuối cùng biến mất, sau đó mang theo vài phần kinh hoảng..
Đúng lúc này, con thỏ la lên một tiếng :

-Không cho phép đụng nữ nhân, ăn uống tùy ý
Cá thòi lòi lập tức truyền xuống
Đám người phối hợp chặt chẽ, sau đó một đám người như đất đá trôi xông vào cửa chính ngọc thạch, cửa chính bởi vì quá nhiều người bị đè ép biến hình, sau đó vặn vẹo, cuối cùng ầm vang ngã xuống đất bị một mảnh bàn chân lớn giẫm qua..
Biến thành một đống đá vụn
Phong Hoa Du Ngư chỉ cảm thấy đám hải tộc đê tiện bình thường nàng nhìn cũng sẽ không nhìn, giờ từ bốn phía chạy qua người giống như một ngọn gió, cứ như vậy vọt vào trong cung điện Phong Hoa Lầu ăn uống thả cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.