Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 348: Một cục gạch cũng không để lại






Chương 348: Một cục gạch cũng không để lại





Tần Thọ chép miệng nói:

-Ta đều do ngươi quản, bọn họ tới tự lo liệu, thật sự tốt đấy chứ
Ngao Quảng hai mắt đỏ bừng nói:

-Con thỏ, mấy ngày nay ta đối với ngươi không tệ chứ
Có cái cừu oán gì chúng ta cũng nên bỏ qua đi
Ngươi có thể tha ta có được không
Tần Thọ nghe xong lắc đầu nói:

-Không được
Ngao Quảng cả giận nói:

-Ngươi thật sự muốn làm chuyện tuyệt tình như vậy sao
Không để lại cho ta một con đường sống sao
Tần Thọ ngạc nhiên nói:

-Lão Long Vương, ngươi đến nỗi vậy sao
Ta khó lắm mới bắt được một con Cá Ngựa làm thú cưỡi, ngươi còn bảo ta thả đi
Không phải chỉ là một con Cá Ngựa thôi sao
Thế nào
Con riêng của ngươi
Ta mang đi cắt đứt giống của người rồi sao
Ngao Quảng sững sờ:

-Cá Ngựa
Tần Thọ nói:

-A
Mau đưa cho Long Vương nhìn xem
Trong khi nói chuyện, một con Cá Ngựa Tinh xấu hổ trong lòng run sợ đi tới, run rẩy bái kiến Long Vương
Long Vương nhìn thấy chỉ là một con Cá Ngựa Tinh bình thường lập tức không còn gì để nói, sau đó nói tiếp:

-Ngươi… chỉ muốn đưa hắn đi
Tần Thọ nói:

-Dĩ nhiên không phải, ngoại trừ hắn còn có một nhóm thủ hạ ta đều mang đi
Ngươi không có ý kiến chứ
Long Vương nghĩ đến thủ hạ của Tần Thọ ở Long Vương Thành hoàn toàn xác thực không ít, chẳng qua đối với hải tộc mà nói cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông
Quan trọng nhất là những người kia đều bị gán mác con thỏ, hắn nhìn thấy sẽ nghĩ đến con thỏ khốn nạn này, tâm tình bực bội
Cùng bị con thỏ đưa đi cũng là chuyện tốt, vì vậy nói:

-Ngoại trừ những thứ này
Tần Thọ nói:

-Hết rồi
Long Vương kinh ngạc nói:

-Hết rồi
Tần Thọ hỏi dò:

-Nếu không ta lại muốn thêm một chút
Đầu Long Vương lập tức lắc giống như trống bỏi nói:

-Hết rồi thì tốt, hết rồi thì tốt, nhanh đi đi
Tần Thọ cười hề hề nói:

-Được rồi, vậy không quấy rầy nữa ta cũng nhớ nhà rồi, cáo từ
Kết quả Tần Thọ cưỡi lên Cá Ngựa Tinh ra khỏi Thủy Tinh Cung, mang theo Sa Khôn, Kinh Hàn, cá thòi lòi, cá chình điện và Kỳ Lân Hoa một đám thủ hạ, trùng trùng điệp điệp đoạt một chiến thuyền của Long Cung rời đi
-Bệ hạ, bọn họ cướp thuyền của chúng ta
Một Kình Ngư Tinh mang theo tiếng khóc nức nở cáo trạng
Long Vương liếc Kình Ngư Tinh này nói:

-Ngươi đi theo ta
Kình Ngư Tinh đi theo Long Vương vào một căn phòng, sau đó liền nghe thấy bên trong một hồi tiếng vang đinh đương lách cách và từng tiếng tiếng kêu thảm thiết vang lên, còn có tiếng Long Vương gầm gừ:

-Cướp thuyền của các ngươi
Mẹ nó, các ngươi là binh sĩ hay ta là binh sĩ
Các ngươi canh giữ thuyền hay là ta canh giữ thuyền
Nuôi đám ăn hại các ngươi làm gì..
@#¥%#..
Lại nói Tần Thọ dẫn một đám người cướp một chiếc tàu chiến đang muốn xông ra biển cả thì thấy một nữ tử ở trên trời cao đáp xuống, một đôi mắt vô cùng ác liệt nhìn Tần Thọ chằm chằm rồi nói:

-Con thỏ
Tần Thọ sững sờ nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, xác định không có con thỏ thứ hai, lúc này mới chỉ mũi mình nói:

-Ngươi gọi ta sao
Nữ tử lập tức bất lực nói:

-Phải
Tần Thọ nói:

-Làm gì
Nữ tử nói:

-Ngươi không biết ta
Tần Thọ gật đầu theo bản năng, chẳng qua lập tức uốn éo lắc đầu nói:

-A ha ha… làm sao có thể, biết, đương nhiên biết, ngươi không phải người của lão già gì đó sao…

Nữ tử không còn gì để nói, cắn răng nghiến lợi nói:

-Con thỏ, ngươi cứ đi như vậy sao, làm những chuyện kia xong một câu xin lỗi ngươi cũng không để lại
Tần Thọ sững sờ, làm những chuyện kia
Những chuyện hắn làm kia
Ăn cơm uống rượu cũng phải xin lỗi sao
Chẳng qua Tần Thọ không có thời gian cãi cọ với nữ nhân này, đã một tuần không gặp Hằng Nga vội vã muốn về nhà thăm muội tử, làm sao có thời giờ nói chuyện rỗi hơi với nữ nhân này, thế là thuận miệng qua loa nói:

-Được, ta xin lỗi, được rồi chứ, nhanh nhường mở, thỏ gia ta bề bộn nhiều việc
Nữ tử nghe xong, lập tức chán nản
Đã lớn như vậy, nàng cũng xem như gặp vô số người, còn chưa thấy người qua loa với nàng như thế, trừng to mắt nói:

-Con thỏ, ngươi cũng quá không có thành ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ hít sâu một hơi, khuôn mặt trịnh trọng nói:

-Thật xin lỗi, được hay chưa
Nữ tử đối mặt với một tiếng thật xin lỗi gần như vô lại này, bất đắc dĩ thở dài, nàng đột nhiên cảm thấy lý luận với con thỏ này quả thực chính là tự mình đau khổ, dứt khoát nhường đường
Thuyền lớn xuất phát, bay thẳng lên trời..
Khi đi ngang qua nữ tử, nữ tử nhìn thấy con thỏ kia kéo cá thòi lòi, vô cùng nghiêm túc nói:

-Nữ nhân vừa rồi là ai vậy
Cá thòi lòi lớn giọng nói:

-Không biết
Bệnh tâm thần đấy
Con thỏ gật đầu nói:

-Lãng phí khuôn mặt kia, đáng thương…

Nữ tử nghe thấy điều này tức đến nỗi siết chặt quai hàm, hình tượng khí chất gì đều quên hết xông lên ngăn cản con thỏ thét to:

-Con thỏ
Ngươi quá đáng
Ngươi phá hủy Phong Hoa Lầu của ta, một viên gạch cũng không để lại thì thôi
Kết quả..
Ngươi hố bọn ta thảm như vậy, ngươi lại không biết ta là ai
Ngươi nhớ kỹ cho ta, ta tên Phong Hoa Du Ngư
Nhưng mà chiến thuyền đã chạy xa, con thỏ móc móc lỗ tai, che tiếng gió vù vù bên tai hỏi cá chình điện ở bên cạnh:

-Vừa rồi nữ nhân kia tên gì
Cá chình điện ngu ngơ nói:

-Hình như có tên chẳng qua không nghe rõ
Lò Bát Quái nói:

-Ta nghe rõ ràng, nàng nói nàng tên Phong cái gì Lư
Ừ, thật là kỳ quái, nữ nhân xinh đẹp như vậy lại có cái tên phiền lòng như vậy
Tần Thọ gật đầu theo nói:

-Hoàn toàn xác thực hơi phiền lòng, chẳng qua có quan hệ gì với chúng ta
Lái nhanh một chút, thỏ gia ta muốn về nhà
Thuyền lớn gào thét đi thẳng đến Tam Tiên Lộ
Mắt thấy sắp tới gần Tam Tiên Lộ, cá chình điện, cá thòi lòi, Kinh Hàn, Sa Khôn, Cá Ngựa Tinh một đám tinh quái cũng khẩn trương theo
Thực lực Bọn họ đều không đạt tới cấp bậc tiên nhân, trong mắt tiên giới bọn họ còn là nơi thần bí hơn lục địa
Chợt phát hiện có một ngày mình đi tiên giới, mỗi một khuôn mặt kích động đến đỏ bừng
Sa Khôn hơi bận tâm hỏi:

-Thỏ gia, Tam Tiên Lộ là đường chỉ có tiên nhân mới có thể thông qua, chúng ta có thể đi qua sao
Tần Thọ khua khua tay nói: Qua hay không qua, thỏ gia ta cũng không biết
Các ngươi chờ ở cổng Tam Tiên Lộ, thỏ gia ta đi vào tìm người hỏi một chút, có cách đáng tin cậy lại mang các ngươi đi vào
Đám người nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra
Đến Tam Tiên Lộ, Tần Thọ vọt vào đầu tiên, không bao lâu xuất hiện ở ngoài cửa Đông Thiên, ngửa đầu nhìn Tôn Vô võ tướng giống như tượng đá, Tần Thọ nhếch miệng cười nói:

-Huynh đệ, hỏi thăm một việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta mang một vài thủ hạ của ta lên được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Vô hơi cúi đầu xuống nói:

-Nơi quan trọng như Thiên Đình, không phải tiên nhân không được đi vào
Tần Thọ nghe xong, lập tức có chút yên lặng gãi gãi đầu nói:

-Không đúng
Ta nghe người ta nói một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên
Gà chó kia có thể lên trời, ta mang chút tinh quái lên hẳn là không có vấn đề gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.