Trùng Bát đến gần -Này, con thỏ kia, cái cây này còn rất che chở ngươi nữa đó Rốt cuộc là ngươi đã tưới cho nó cái loại thuốc mê gì vậy Tần Thọ lười để ý đến hắn, một tay lôi kéo Rau Hẹ, mặc cho Rau Hẹ có giãy giụa như thế nào, cũng không để ý tới nàng, Tần Thọ mạnh mẽ kéo Rau Hẹ đến trước mặt Tiểu Thụ đang mang vẻ mặt ngây ngô nói:
-Chính thức giới thiệu một chút, đây là Rau Hẹ, huynh đệ tốt của ta.. Trong nháy mắt đó, Tần Thọ cảm nhận thấy sát khí Tần Thọ quả quyết sửa lời nói:
-Tỷ muội tốt của ta Sát khí biến mất.. Trong lòng Tần Thọ cảm thấy không biết làm sao, sau đó chỉ vào Tiểu Thụ nói:
-Đây là Tiểu Thụ, huynh đệ tốt của ta Tiểu Thụ vừa nghe vậy, trên mặt có chút ngại ngùng, cơ thể không được tự nhiên run lên.. Tần Thọ cười ha ha nói:
-Ngươi còn có thể xấu hổ Ha ha.. Tiểu Thụ dùng sức quơ múa nhánh cây, giống như là đang kháng nghị cái gì đó Rau Hẹ cũng rất hào phóng, không có mang thù, hơi ngửa mặt, đưa tay ra nói:
-Ngươi có thể đừng chen miệng vào được hay không vậy Tần Thọ nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Rau Hẹ một chút, lại nhìn nửa thân dưới của mình một chút, cười ha ha nói:
-Chưa thử qua.. Rau Hẹ hoàn toàn không hiểu con thỏ chết tiệt này đang suy nghĩ cái gì, cũng không để ý đến hắn, lôi kéo Tiểu Thụ líu ríu nói rất nhiều, rốt cuộc Tiểu Thụ cũng hiểu rõ ý định của bọn họ Cuối cùng Trùng Bát cũng có cơ hội nói chuyện Biết được Trùng Bát tới đây là để giúp một tay tạo mưa, ngay lập tức Tiểu Thụ cười nở hoa, lá xang phía trên lay động từng trận, giống như là đang cười vậy Tần Thọ vỗ vỗ Tiểu Thụ nói:
-Tiểu Thụ, ngươi còn chưa có tên đúng không Tiểu thụ liên tục lay động cơ thể Tần Thọ nói tiếp:
-Ta cũng biết là ngươi không có tên, tới đây, để thỏ gia ta đặt cho ngươi một cái Rau Hẹ nghe vậy, vội vàng nói:
-Không được Con thỏ ngươi toàn đặt mấy cái tên kỳ quái mà thôi, nghe cũng không hay gì cả Tiểu Thụ, ngươi nghe ta, không nên để cho hắn đặt tên Kết quả Tiểu Thụ lại lay động cơ thể từ chối lời đề nghị của Rau Hẹ, sau đó bày ra vẻ mặt mong chờ nhìn Tần Thọ Tần Thọ cười nói:
-Ngươi nhìn xem, cả người ngươi đều xanh mơn mởn, vóc dáng lại cao như vậy, ta cảm thấy, gọi ngươi là Đại Thông đi -Phụt Trùng Bát không nhịn được trực tiếp bật cười, sau đó hoàn toàn không che giấu chút nào, nằm trên mặt đất ôm bụng cười ha ha
-Con thỏ kia… ha ha… tiêu chuẩn đặt tên này của ngươi, ha ha.. Rau Hẹ che mặt, nói:
-Ngươi xem đi, ta cũng biết mà, con thỏ chết tiệt này căn bản là không thể nghĩ ra một cái tên nào tốt cả Tiểu Thụ, nếu không để ta giúp ngươi đặt một cái Tần Thọ nói:
-Ngươi đặt tên Vậy thì quên đi, tên của ngươi vẫn là do ta đặt Không thích cái tên này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vậy chúng ta đổi một cái khác, ừm.. Cây này trên người ngươi không phải là màu xanh biếc, thô thô cứng cứng, có chút giống màu nước tương, lại mềm mại như vậy, không thì gọi là Giò đi Ừ, cứ gọi là Giò Biết Nói Chuyện đi -Xì Đây là cái tên gì vậy hả Dài quá - Rau Hẹ lập tức kháng nghị Tần Thọ nói:
-Cũng ngắn mà -Ngắn Trùng Bát cố nén cười nói:
-Đến đến đến, nói một chút coi, ta xem xem ngươi còn có thể nghĩ ra được cái tên kỳ quái gì nữa Tần Thọ nói:
-Tiểu thụ đã từng là một cây đại thụ che trời Vừa nói ra lời này, Tiểu Thụ cực kỳ phối hợp đứng thẳng người lên, dáng vẻ ta rất là cao Tần Thọ tiếp tục nói:
-Sau đó gặp phải kiếp nạn mới biến thành một đoạn ngắn như vậy, cho nên Đại Thông bị cắt thành một đoạn ngắn, đó không phải là hành lá bị cắt nhỏ hay sao Các ngươi cảm thấy cái tên Hành Lá Cắt Nhỏ này như thế nào -Ha ha.. Trùng Bát không chút nào che giấu nở nụ cười một lần nữa Rau Hẹ thì trực tiếp liếc mắt, ha ha cười nói:
-Ngươi này… ngươi vẫn nên giữ bình tĩnh chút đi, này này này.. con thỏ kia, buông tay, ngươi ôm ta làm gì -Không phải là ngươi bảo ta nhanh tỉnh táo lại đi hay sao Ôm ngươi mới nhanh tỉnh táo lại được Tần Thọ mặt dày mày dạn kêu lên Trong chốc lát Rau Hẹ nói không lên lời…
Cùng lúc, Tiểu Thụ như hiểu ra hết, dường như đang nói gì đó Sau đó Rau Hẹ, Trùng Bát hô lên đầy kinh ngạc:
-Cái gì -Ngươi đồng ý rồi sao Cái tên này mà ngươi cũng đồng ý Ngươi điên rồi sao Tiểu Thụ gật đầu chắc nịch, vẻ rất tán thành cái tên này Tần Thọ quay sang nhìn, cười to chạy qua, gõ vào thân Tiểu Thụ, giọng đầy cười cợt:
-Nhìn thấy chưa Thông thái Rau Hẹ cười toe toét, thở dài nói:
-Đây không phải là thông thái…
-Đừng quản nhiều như vậy, tóm lại, bắt đầu từ bây giờ, gọi Tiểu Thụ là Hành Thái Tần Thọ gõ vào thân Tiểu Thụ, đắc ý nói Tiểu Thụ cũng rất hợp tác, đặt con thỏ lên vai của mình, qua một chốc, con thỏ cười lên, còn Tiểu Thụ thì lung lay, hai người hình như…
-Đúng là vật họp theo loài, với bộ não này, thật là tương hợp đó Giọng Trùng Bát đầy cảm thán Rau Hẹ nhìn hắn đầy khinh bỉ:
-Làm việc đi Tranh thủ làm việc đi Nói đến chính sự, Tần Thọ và Hành Thái đều như lấy lại tinh thần, nhìn chăm chú vào kẻ đang nói là Trùng Bát Chỉ thấy Trùng Bát hét lớn, bay lên không trung, cơ thể kéo dài rồi biến thành một con rồng dài màu xám đen, nhưng con rồng này lại có một cái mai rùa trên lưng, trông rất kỳ lạ Con rồng lớn gầm lên một tiếng, gió và sấm sét bỗng nhiên tụ lại trên bầu trời, mây đen cuộn trào, trong nháy mắt bầu trời tối sầm lại Tần Thọ thấy vậy, giọng tán thưởng:
-Không hổ danh là rồng mà.. Hai mắt Rau Hẹ hiện lên sự tán thành, thốt lên:
-Thật là lợi hại Miệng Tần Thọ dài ra, nói:
-Lợi hại cái quái gì chứ Khi ta đang còn ở Đông Hải, suýt chút nữa Tần Thọ ta bắt được tam thái tử của Long Vương Nếu như bắt được hắn, thì hiện tại góp mây làm mưa thì chính là hắn Tiếc là, bị Thái Bạch Kim Tinh chen vào Rau Hẹ chen ngang nói:
-Ngươi thì hiểu cái gì Long Vương coi như không phải chân long, tuy nhiên việc gom mây tạo mưa cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại trên người Trùng Bát có linh khí của Long Đảo [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Huyết mạch của hắn rất thuần khiết Tần Thọ choáng váng:
-Rất thuần khiết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Những con rồng ở Long Đảo đều là rùa tu luyện thành tinh chắc Ta nghe nói cá chép nhảy qua Long Môn biến thành rồng, cũng từng nghe qua thuồng luồng hóa thành rồng, nhưng chưa nghe qua rùa tiến hóa thành rồng Sau một hồi im lặng, Rau Hẹ tức giận trợn hai mắt lên:
-Chuyện này ngươi nói với ta thì tốt, ra ngoài không được nói lung tung, nếu để mấy lão rồng ở Long Đảo nghe được, ngươi bị giết chết là điều không tránh khỏi Tần Thọ cũng không vì vậy mà tỏ ra làm sao, dáng vẻ như đang dựa dẫm vào một vị cao nhân, dũng khí của hắn lớn mạnh đến nỗi không gì sánh bằng, dường như muốn thoát qua khỏi cái lỗ hổng thông đến trời để thử thách uy phong của bản thân, nhưng tiếc là sức lực không đủ, chẳng tạo ra động tĩnh gì cả