Rất nhiều người đã từng thấy Thái Âm tinh quân, nhưng từ trước giờ chưa ai nhìn thấy khuôn mặt thật của Thái Âm tinh quân, nàng luôn mang khăn che mặt, một đôi mắt âm lãnh băng hàn, như vạn cổ huyền băng Người ta nói rằng chỉ khi ở bên Nguyệt Quế, nhãn thần mới sẽ trở nên ôn hòa.. Cứ đến ngày mười lăm tháng giêng âm lịch, Thái Âm tinh quân sẽ đóng cửa Thiềm Cung và đuổi hết tất cả các đệ tử, một mình ở Thiềm Cung…
Không ai biết nàng đã làm gì trong đó, nhưng có người truyền ra, ngày hôm đó, đã nghe thấy tiếng ai đó khóc trong Thiềm Cung Nói đến đây, Ngô Cương thở dài:
-Sau đó, cả thiên hạ đại nạn, nữ tử dù lãnh nhược băng sương nhưng mỹ diệu nhất thế gian đó đã một đi không trở lại Chỉ là Thiềm Cung lại ngậm một cành Nguyệt Quế nấp trong đây, tránh được một kiếp Năm đó, cành Nguyệt Quế, đại diện cho gió, hoa, trăng và tuyết, giờ đã trở thành sấm sét hủy diệt, nóng rực giống như muốn bổ sạch thiên hạ thương sinh.. Đây là oán hận hay tức giận chứ Tần Thọ nghe vậy nói:
-Đúng là một kẻ đáng thương Ngô Cương nói:
-Đáng thương, cũng đáng buồn, lại càng đáng khen Nhìn khắp thiên hạ, bao nhiêu phồn hoa cũng chỉ là chiến hỏa trong nháy mắt, vẫn là hòa bình tốt hơn.. Con thỏ, không có chuyện gì thì đừng gây chuyện Tần Thọ nghe vậy lập tức không vui:
-Là ai gây chuyện Rõ ràng là con cóc này cướp rừng Thiết Trúc của ta, không phải sao Ngô Cương nói:
-Ta sẽ giúp ngươi nói cho hắn biết, để sau này hắn không làm phiền ngươi, ngươi cũng vờ như không biết đến sự tồn tại của hắn, không nói chuyện này với người ngoài, thế nào Tần Thọ kinh ngạc nói:
-Tiểu Cương Cương, ngươi rất thân với hắn sao Ngô Cương lắc đầu và nói:
-Bình thường thôi, lúc ngươi không sống trong hang động này, lúc cô đơn lạnh lẽo, ta sẽ đến trò chuyện với hắn dăm ba câu Mặc dù hắn chưa bao giờ nói chuyện, ta thì nói nhiều, hắn lại luôn lắng nghe, cho nên nhiều năm như vậy, mới không có bị người phát hiện Vì hắn không nói, nhưng lại lắng nghe Tần Thọ nhướng mày, quay đầu nhìn về phía con cóc, một tay chống nạnh, chỉ một ngón tay, nói:
-Con cóc, ngươi nghe đây, ngươi muốn ăn cái gì, thỏ gia ta sẽ chuẩn bị cho ngươi Nhưng đồ trang trí thỏ gia ta thật không dễ làm, ngươi cũng làm ơn đừng gây chuyện nữa Cũng không biết con cóc có nghe thấy không, Tần Thọ chào Ngô Cương một tiếng, rồi rời đi Ngô Cương quay lại nói với Thiềm Thừ:
-Không sao Con thỏ này tuy không đáng tin nhưng cũng không phải người xấu Cóc vẫn không nhúc nhích, vẫn hút lấy sinh khí, chỉ là lực hít vào này so với lúc nãy nhẹ hơn một chút, một luồng nguyên khí lặng lẽ tản đi Tần Thọ rất mẫn cảm với nguyên khí, cảm giác được nguyên khí khuếch tán ra ngoài, lập tức cười nói:
-Con cóc này có lương tâm Tiểu Cương Cương, ngươi nói xem, nơi nào có nhiều sâu bọ vậy Ngô Cương nói:
-Ngươi hỏi câu này làm gì Tần Thọ nói:
-Không phải con cóc đều ăn sâu bọ sao Còn phải tìm mấy con sâu bọ cho nó ăn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngô Cương:
-.. Bùm Một luồng nguyên khí đánh thẳng tới, hai người gào một tiếng bị đánh bay ra ngoài, thuận theo giếng Ngọc Lưu Ly lao thẳng lên không trung Ha Tần Thọ ngã xuống đất, xoa xoa cái eo gần như không có của mình, thở dài nói:
-Con cóc này thật nóng tính Lại ngẩng đầu, Tần Thọ phát hiện, không biết Ngô Cương đã chạy đi đâu mất Sau khi giải quyết nỗi lo lắng tiềm tàng của Tần Thọ, tinh thần của Tần Thọ cũng sảng khoái Cuối cùng cũng không cần phải lo lắng bản thân không ở nhà, Hằng Nga bị đe dọa bởi tia sét đó nữa…
Nhưng mà, Tần Thọ càng ngày càng tò mò Ngô Cương, người này không phải là thần tiên lợi hại trong truyền thuyết Địa Cầu, nhưng ở đây, hắn lại như biết rất nhiều thứ Tần Thọ bây giờ không phải gà mờ, đã tiếp xúc với rất nhiều thần tiên Hắn phát hiệng, những người càng lợi hại thì ánh mắt nhìn hắn càng.. cổ quái Kiêng kỵ Còn có ghét bỏ Hơn nữa những người đó, thường sẽ không khiêu khích hắn Càng là không có địa vị, như Tứ Hải Long Vương và Tứ Đại Thiên Vương, mới dám vung đao múa kiếm về phía hắn, rồi còn gọi hắn là thỏ hầm…
Trước đây lúc đi tham gia thịnh hội Tết Trung Nguyên, chỉ có Xích Cước Đại Tiên nhìn hắn bằng con mắt khác, điều này cho thấy không có người bình thường nào thực sự hiểu hắn Cho nên, Ngô Cương nhất định không phải người thường Hơn nữa, hắn luôn nói thực lực bị phong cấm rồi, nhưng mỗi lần đều có thể vừa may chạy tới Lần này Tần Thọ đã đi dưới lòng đất lâu như vậy, đi một hai canh giờ mới tới, nhưng Ngô Cương vẫn đến đúng lúc Lẽ nào con hàng này biết trước sao Cho dù có biết trước đi nữa, cũng không hiệu nghiệm với Tần Thọ Cho nên, Tần Thọ nghĩ, tên Ngô Cương này không đơn giản Nhưng Tần Thọ không có ý đề phòng, dù sao Ngô Cương đối tốt với hắn là được rồi Mỗi người đều có một bí mật Giữa bằng hữu cũng sẽ không bởi vì bí mật mà xa lánh, tương phản, tôn trọng bí mật của nhau mới là đạo ở chung [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vậy nên Tần Thọ nghĩ đi nghĩ lại Không sao, Hằng Nga cũng không trở lại, Tần Thọ cũng không có việc gì làm liền bắt đầu tính toán con đường tương lai của mình Bây giờ có một công pháp, cho dù không phải đỉnh nhất, cho dù hắn tu luyện chậm như ốc sên, cái gọi là đại đạo cũng hoàn toàn xem không hiểu Nhưng nói thế nào đi nữa thì hắn cũng tính là có chút nền tảng…
Cho nên, việc tiếp theo hắn phải làm là tiến thêm một bước, tìm một phương pháp đại viên mãn, trực tiếp tiếp xúc với Thiên Đạo, cắn nó một cái Thứ hai, chính là giải quyết vấn đề về nguyên khí, nếu linh tinh có thể ăn trực tiếp như linh dược, vậy đồ chơi này tự nhiên là càng nhiều càng tốt, đơn giản, chính là kiếm tiền Bây giờ có một đám yêu quái thủ hạ trên mặt trăng, những thủ hạ này tu luyện cũng cần lượng linh tinh lớn Mặc dù Tần Thọ bẫy lão Long Vương một ngàn tám trăm vạn hồng linh tinh, nhưng với tốc độ tiêu hao hiện tại, cũng không tồn được mấy năm Tế thủy trường lưu không bằng khai nguyên dẫn nước, cho nên Tần Thọ vẫn phải nghĩ cách kiếm tiền Trong lòng lo lắng, Tần Thọ dứt khoát ra ngoài đi dạo Đi ngang qua Phong Hoa Thành, Tần Thọ phát hiện trong thành có một con sông nhân tạo, và nước thực sự chảy ra từ đó, uốn lượn, cây Quế xung quanh tỏa ra hương thơm ngào ngạt từng mảnh một hoa quế rơi rụng, trong vòng ngàn dặm vạn dặm đều là mùi hoa quế này Tần Thọ biết, hải tộc trời sinh am hiểu thần thông thủy hệ, những hải tộc này cả đời sống ở biển, đột nhiên chạy tới trên đất bằng vẫn là không quen, cho nên lấy một ít nước tới, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái Tần Thọ đang đứng dưới tán cây quế, nhìn bóng phản chiếu trong nước, thở dài nói:
-Ai, nước là nước tốt, nhưng thật đáng tiếc, một mình cô đơn, lạnh lẽo như tuyết Đúng lúc này, bên cạnh Tần Thọ đột nhiên xuất hiện một — đầu chó đen lớn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Mẹ nó Cái quái gì thế Tần Thọ thực hoảng sợ, nhảy dựng lên, xoay người, giơ móng vuốt, kéo mũ Lò Bát Quái đập xuống Ầm Một con chó bị nện xuống đất