Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 365: Người thủ mộ của Trục Lộc Nguyên






Chương 365: Người thủ mộ Trục Lộc Nguyên





Tần Thọ nói:

-Muốn
Nhưng nếu ngươi muốn làm như vậy, cũng phải ngẫm lại
Hạo Thiên Khuyển cười nói:

-Này..
Tần Thọ chết tiệt nhà ngươi, vậy mà thật sự nhịn được
Được rồi, ngươi đã vượt qua khảo nghiệm này
Tần Thọ kinh ngạc nói:

-Khảo nghiệm
Hạo Thiên Khuyển tự nhiên nói:

-A..
khảo nghiệm do nhị gia của ta giao cho ngươi
Tin tức này là nhị gia nói cho ta biết, hắn nói với ta, nếu như ngươi thực sự đi đào phân quật mộ, tìm kiếm chiến trường cổ, tuyệt đối ta sẽ không nói với ngươi, cho dù ngươi có đi đi chăng nữa, cũng sẽ không nhận được gì hoặc chết bên trong
Tần Thọ cau mày:

-Ý của ngươi là
Hạo Thiên Khuyển nói:

-Sau trận chiến Trục Lộc Nguyên, chết quá nhiều người rồi, có Anh Linh cũng có Ma Hồn, ý chí hai bên đại quân mỗi ngày đều đối kháng, thậm chí còn hình thành hiện tượng thiên văn kinh khủng
Ban ngày còn ổn, chỉ là âm trầm băng lãnh
Vào đêm, âm phong kêu khóc, Anh Linh cùng Ma Hồn sẽ thức tỉnh, mang theo ý chí của của kiếp trước lặp lại chiến tranh năm xưa đến vô tận
Đừng nói đến người thường, cho dù là tiên nhân muốn đi cũng phải thật cẩn thận, nếu không sẽ thân tử đạo tiêu
Hàng năm có vô số người đến đó để tầm bảo, nhưng ngày nay, người có thể mang đồ ra chỉ lác đác
Tần Thọ nói:

-Vậy ngươi còn muốn ta đi
Hạo Thiên Khuyển lắc đầu nói:

-Nếu ngươi ngay cả Anh Linh đã trả lại hòa bình trên thế gian này cũng dám bất kính, ta sẽ không để ngươi đi, cũng sẽ không nói cho ngươi biết thêm, huống chi là tung tích của quyển thứ nhất Huyền Thiên Cửu Kế
Nhưng bây giờ ngươi đã qua ải này, vậy thì đơn giản rồi, này..
thức ăn nguội rồi
Tần Thọ liếc nhìn Hạo Thiên Khuyển, sau đó dọn bàn ăn, bưng một bàn ăn khác ra:

-Ăn đi
Ăn xong rồi thì nói mau
Hạo Thiên Khuyển cười nói:

-Đừng tức giận mà, đây là ý của nhị gia, ta không thể cự tuyệt
Bỏ đi, ta nói luôn, Huyền Thiên Cửu Kế ngươi muốn, nếu như nói có ai sở hữu, thì cũng chỉ có một người
Tần Thọ nín thở, sợ mình bỏ lỡ lời nào, bỏ lỡ cơ hội gặm Thiên Đạo
Hạo Thiên Khuyển trầm giọng nói một cách thần bí:

-Đó là người thủ mộ Trục Lộc Nguyên - Anh
-Anh?
Hài tử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ hỏi theo bản năng

Hạo Thiên Khuyển lắc đầu nói:

-Không phải hài tử, đó là một lão già mù không nhìn thấy được
Mọi người đều gọi hắn như vậy, còn tại sao gọi như vậy thì có ma mới biết..
-Vậy thì còn chờ gì nữa
Mau đi thôi
Tần Thọ kêu lên
Hạo Thiên Khuyển nói:

-Vội gì mà vội
Để ta ăn xong trước đã
-Còn ăn cái rắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thỏ gia ta có rất nhiều loại đồ ăn này, ngươi muốn ăn, trên đường ta cho ngươi ăn
Tần Thọ kéo đuôi Hạo Thiên Khuyển lên xe ngựa
Hạo Thiên Khuyển liều mạng cắn một con cá nướng, có chết cũng không nhả ra, đồng thời truyền âm nói:

“Tần Thọ chết tiệt, không để ta ăn cơm nóng được sao?”

Tần Thọ nói:

-Trên đường ngươi tùy ý ăn, chỉ đường
Hạo Thiên Khuyển thở dài, đành phải chỉ đường, xe ngựa lao lên không trung rồi xông về phía Nam Thiên Môn
Trên đường đi, Tần Thọ tò mò hỏi:

-Ngươi nói xem tại sao hai vị Viêm Đế và Hoàng Đế không truyền toàn bộ Huyền Thiên Cửu Thư xuống dưới chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì sao chỉ truyền mỗi cuốn thứ nhất
Cũng quá keo kiệt rồi thì phải
Hạo Thiên Khuyển cười nói:

-Hai vị Nhân Hoàng cũng không phải là người keo kiệt, ta nghe nói Huyền Thiên Cửu Thư còn được gọi là Huyền Thiên Cửu Biến
Cuốn thứ nhất thì ai cũng có thể luyện, chỉ là Trúc Cơ mà thôi
Nhưng bắt đầu từ cuốn thứ hai, đều có yêu cầu cực cao đối với tố chất cơ thể, ngộ tính, sự biến đổi chất..
Không phải thiên tài một phương thì không thể học được
Những cuốn đằng sau có yêu cầu còn cao hơn cuốn đằng trước, hoàn toàn không phải người bình thường có thể học
Cho dù hai vị Nhân Hoàng có lòng muốn truyền, có lẽ cũng không có bao nhiêu người học hết được Huyền Thiên Cửu Thư
Lúc này, Tần Thọ mới gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
Khi nói chuyện, hai người hạ xuống Nam Thiên Môn, đi thẳng đến Trục Lộc Nguyên
Trục Lộc Nguyên ở chính giữa Nam Thiêm Bộ Châu, vốn dĩ, Nam Thiêm Bộ Châu là nơi màu mỡ nhất, nơi này được sông Trục Lộc bồi đắp nên có một vùng đồng bằng rộng lớn, được gọi là ba nghìn dặm đất không có đất trống, bên trong có chín nghìn vạn sinh linh vãng lai
Mấy con số ba ngàn và chín nghìn ấy đều là số ảo, cụ thể thì Trục Lộc Nguyên rộng lớn bao nhiêu vẫn chưa có ai từng đo đạc, bên trong có bao nhiêu sinh linh, cũng không ai biết
Nhưng mà, Trục Lộc Nguyên có thể trở thành vùng giao tranh giữa hai vị Viêm Hoàng và Xi Vưu, thì có thể thấy được của cải nơi này phong phú cỡ nào
Chẳng qua, đó đều là chuyện từ thời thượng cổ
Giờ đây, Tần Thọ ngồi ở trên xe ngựa, nhìn vùng đất ấy từ đằng xa, chỉ thấy nó chỉ là những ngọn núi nhỏ san sát nhau, cũng không thấy được Trục Lộc Hà
-Bải bể nương dâu..
Tần Thọ không nhịn được cảm thán
Hạo Thiên Khuyển nhô đầu chó ra, cười hì hì nói:

-Bãi bể nương dâu chó má gì, những ngọn núi nhỏ kia đều là các ngôi mộ đấy
Ngày trước, đám người ấy đánh nhau một trận, đánh cho trời sụp đất nứt, chết rồi cũng không yên ổn
Sau này, hai vị Viêm Hoàng tự mình ra tay, xây dựng một ngôi mộ to lớn này cho những Anh Linh chết trận ấy
Xi Vưu bên kia, không biết có phải bị kích thích hay không, mà cũng đắp đất thành núi, dần dần càng ngày càng nhiều ngôi mộ mọc lên, thay đổi diện mạo địa hình nơi này
Tần Thọ lập tức líu lưỡi không nói nên lời, một thanh niên bình thường đến từ Địa Cầu như hắn, căn bản không thể tưởng tượng nổi một người chết mà lại có thể đắp đất thành núi
Nếu như còn sống, không biết họ sẽ khủng bố cỡ nào
Đây cũng chỉ mới là binh lính chết trận ở sa trường của hai vị Viêm Hoàng và Xi Vưu thôi đấy
Vậy thì, hai vị Viêm Hoàng phải mạnh đến mức nào
Mà Xi Vưu một mình đấu hai kia, thì lại khủng bố đến đâu
Trong lúc nhất thời, Tần Thọ có hơi mê mẩn
Phía trên những ngọn núi ấy là mây đen không bao giờ biến mất, mây đen dày đặc đen kịt như mực, ánh mặt trời không thể chiếu xuyên qua nổi, bao phủ hết toàn bộ những ngôi mộ
Tuy ban ngày không đến mức tối như ban đêm, nhưng cũng y như là lúc nhá nhem tối
Bên ngoài những ngôi mộ có một Ngọc Trụ Phong, cây cột ấy cao vạn trượng, vượt qua độ cao của tất cả các ngôi mộ khác
Nhìn từ trên cao, nó vừa giống như một người chăn dê, vừa giống như một người thủ mộ giám sát những ngôi mộ ấy
Trên núi có một gian nhà tranh, nhà tranh không lớn, xung quanh dùng cây tre xếp thành một cái hàng rào
Bên trong hàng rào trồng một số rau dưa và trái cây
Ở cổng nhà tranh đặt một cái bàn, trên bàn có một bình trà, một chiếc ly cho khách
Bên cạnh bàn lại là một tảng đá lớn, xem như là một băng ghế đá
Đây là tất cả những thứ có trên núi, một cái bàn, một băng ghế, một bình trà, một chiếc ly, dường như những cô độc trên thế gian này đều tụ tập trong mảnh sân nho nhỏ này
-Xuống thôi, đây hẳn là nhà của người thủ mộ
- Hạo Thiên Khuyển nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.