Chương 372: Lỗ đại sư lừa Hằng Nga nhéo gương mặt Tần Thọ:
-Tốt hơn chút nào chưa Tần Thọ gật mạnh một cái:
-Nhất định là phải tốt hơn rồi, sao nàng lại tìm tới đây Hằng Nga ngồi bên cạnh Tần Thọ nói:
-Ta tới chỗ Trù Thần tìm em, Trù Thần nói em không có về nhà, hẳn là tới đây rồi Tần Thọ sửng sốt, nói:
-Hắn biết Hằng Nga cười nói:
-Lúc ta rời đi, Trù Thần nói, em quá keo kiệt, bái sư mà chỉ cầm theo mười vò rượu, đều không đủ cho một mình Lỗ đại sư uống Tần Thọ còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe thấy tiếng Lỗ Ban gầm gừ ở bên cạnh truyền tới:
-Mười vò Con thỏ, ngươi còn giấu nữa sao Năm vò kia đâu Mau lấy ra cho ta Tần Thọ không còn gì để nói, cười khổ nói:
-Sư phụ, ta còn có một vị sư phụ muốn tới bái sư, dù sao người cũng phải chừa cho ta chút chứ Lỗ Ban sững sờ, gãi gãi đầu nói:
-Là Văn Khúc Tinh của Văn Khúc Cung Tần Thọ nói:
-Vâng Lỗ Ban suy nghĩ một chút nói:
-Thôi, ta cũng không có gì để ngươi lấy làm lễ vật, rượu này ta nhịn trước [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khi nào đi Nói với ta một tiếng Tần Thọ nói:
-Sư phụ, ta chuẩn bị một lúc nữa là đi Lỗ Ban nói:
-Đã đi không bằng bây giờ đi luôn đi Tần Thọ cẩn thận nhìn Lỗ Ban, nói:
-Sư phụ, người sẽ không giận ta chứ Hai mắt Lỗ Ban khẽ trợn lên nói:
-Giận cái đầu ngươi Ngươi muốn đi, thì tranh thủ thời gian mà xuất phát Tới bên đó, còn có thể uống rượu thâu đêm, nhân lúc mấy con sâu rượu còn chưa tỉnh, chúng ta tiếp tục thôi Tần Thọ sửng sốt nói:
-Sư phụ, người cũng đi sao Lỗ Ban trừng mắt nói:
-Sao Ta không thể giữ được năm vò rượu kia lại, vậy thì đi uống một vò cũng không được sao Tần Thọ và Hằng Nga nhìn nhau, cười khổ nói:
-Được, đương nhiên là được… Chỉ cần người vui vẻ là được Trong khi đang nói chuyện, Tần Thọ vừa nghiêng đầu, liền phát hiện không thấy Lỗ Nhất và Lỗ Nhị đâu nữa, hỏi:
-Nàng ngốc, hai vị sư huynh của ta đâu rồi Hằng Nga nói:
-Vừa rồi vẫn còn ở đây mà, sao chớp mắt một cái đã không thấy tăm hơi đâu rồi Lỗ Ban nói:
-Đừng để ý tới bọn chúng, chúng ta thu dọn một chút rồi đi nhanh thôi Ai da… còn có thể uống thêm năm vò nữa, sảng khoái Tần Thọ nhắc nhở:
-Sư phụ, người nói là uống một vò Lỗ Ban thẳng thắn nói:
-Tinh hoa uống rượu chính là tốc độ, nếu các ngươi chậm, chẳng phải đó đều là của ta sao Tần Thọ ngẩn người…
Hằng Nga cũng không có ý định đi theo, mà tiếp tục tới Ngọc Anh Điện để học tập Còn Tần Thọ và Lỗ Ban thì chuẩn bị đi Văn Khúc Cung ở Thư Sơn Còn về Lỗ Nhất, Lỗ Nhị, hai người ngồi xổm trong bụi cây dưới chân núi, ôm lấy vai nhau, chua xót nói:
-Mẹ nó, quá khinh người… con thỏ bày rượu ngon coi như xong đi, mẹ nó còn thể hiện ân ái Rượu uống không qua hắn, muội tử cũng không so được với hắn, đáng giận… Mẹ nó hắn khinh người…
Bên kia, Tần Thọ vừa lấy ra chiếc xe Thiên Mã Vân Long đặt trên mặt đất xong, Lỗ Ban liền xem xét rồi lập tức cười:
-Con thỏ, ngươi lấy đâu ra thứ đồ chơi lòe loẹt này vậy Tần Thọ nghi ngờ hỏi:
-Sư phụ, xe ngựa này không được sao Lỗ Ban cười ha ha đáp:
-Không phải là không được, chỉ là, mẹ nó, quá giống đồ của mấy vị phu nhân rồi Nam tử hán, muốn dùng thì dùng đồ của gia môn đi Với lại, thứ này của ngươi mặc dù nhìn đẹp mắt, nhưng công dụng quá ít, cũng chỉ là hàng trưng bày mà thôi Tần Thọ lại không cho là đúng, mặc dù xe ngựa này không hùng dũng uy nghiêm, nhưng để lái ra ngoài vẫn rất phong cách, cái này đơn giản chỉ là do khác biệt về thẩm mĩ của mỗi người Nhưng mấy lời vế sau của Lỗ Ban, Tần Thọ đúng là rất tán thành, xe ngựa này nhìn lộng lẫy, nhưng về tính thực dụng, đúng là không có nhiều Thế là Tần Thọ hỏi:
-Sư phụ, vậy người nói xem loại hàng không phải hàng trưng bày là dạng gì Lỗ Ban cười ha ha, vung tay lên, ném ra một vật, vật kia trên không trung trở nên to lớn hơn, cuối cùng hóa thành một chiến mã khổng lồ dài hàng nghìn thước Cỗ xe này cũng do ngựa kéo, nhưng không phải là một con, mà là một đàn Tần Thọ đếm, chiến mã này khoảng chừng phải chín chín tám mốt con ngựa kéo Ngựa này cũng không phải là ngựa bình thường, mà là liệt mã với bộ lông mượt phấp phới, tưởng như chỉ cần một câu không hợp ý sẽ giẫm chết ngươi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đám ngựa này với con ngựa của cỗ xe Thiên Mã Vân Long kia quả thực là một trời một vực, con ngựa cỗ xe Thiên Mã Vân Long kia không chỉ bé hơn hai lần, mà khí thế cũng hoàn toàn không có Thật giống như một lão chiến binh dữ tợn đứng trước mặt một đứa học sinh tiểu học, học sinh tiểu học chỉ có thể run lẩy bẩy Về phần hình dáng của chiếc chiến xa, ngay cả khi nó không di chuyển, cũng khiến người ta có cảm giác sắp bị nó xé rách, nghiền nát, toàn thân rét run Xe Thiên Mã Vân Long so sánh với nó, càng không ra thế nào Đặt hai cái lại với nhau, một chiếc xe tăng siêu cấp uy phong lẫm liệt, một chiếc thì chạy chậm, thử hỏi, là một nam nhân, cái nào mới phong cách đây Tần Thọ há hốc mồm nói:
-Sư phụ, cái này của người quá uy mãnh rồi Lỗ Ban cười ha ha nói:
-Đó là đương nhiên Chiến mã này của ta cũng không phải là chiến mã bình thường, đây là ta dựa theo chiến mã nổi tiếng trong lịch sử Mỗi một con là một đoạn lịch sự, vật liệu được dùng cũng tinh xảo hơn của ngươi nhiều Chiếc xe kia của ngươi cũng chỉ là một pháp bảo bình thường mà thôi, mà chiến sa này của ta đã là cấp độ Hậu Thiên Linh Bảo rồi, không chỉ có thể làm thú cưỡi, thật muốn dùng nó để chiến đấu, ha ha…
Tần Thọ liếc nhìn chiếc xe như cỗ máy đánh nhau kia theo bản năng, lúc này mới phát hiện, trên thân xe cũng khắc một chữ to đùng — Đức Tần Thọ liền hiểu ra mọi chuyện, người sư phụ này của hắn không hổ danh là một công tượng chiến tranh, làm cái xe ngựa, cũng nghĩ tới việc đánh trận trước tiên…
-Thu đàn ngựa con của ngươi lại đi, hôm nay ngồi xe vi sư Lỗ Ban nói xong liền nhảy lên xe ngựa Tần Thọ nhìn xe Thiên Mã Vân Long của mình, lại nhìn chữ Đức trên xe Lỗ Ban, hắn buồn bực phát hiện, xe Thiên Mã Vân Long đúng là không có mặt mũi nào đứng trước mặt xe chữ Đức… Tần Thọ thở dài cất Thiên Mã Vân Long lại rồi lên xe chữ Đức [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Ngồi cho vững, ta sẽ lái xe - Lỗ Ban nói Tần Thọ khẽ đảo mắt hỏi:
-Sư phụ, ta cũng không phải là một cô nương, người chỉ là lái xe, ta còn có thể rơi xuống được sao Lỗ Ban cười ha ha, để lộ ra một hàm răng trắng to, sau đó giật dây cương một cái, từ trong miệng vang lên một tiếng sấm:
-Đi Tần Thọ còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy sau lưng như có người dùng sức đẩy một cái, xe ngựa kêu lên rồi lao ra ngoài Sau đó hắn không thể không… bay ra ngoài…