-Sư phụ, ngài nói ra những lời này sẽ rất dễ bị đánh chết đó Lỗ đại sư ngáp dài một hơi rồi nói:
-Thần tiên không nhỏ mọn như ngươi nghĩ đâu, mỗi người đều có con đường của riêng mình, cùng đường thì uống rượu, khác thì đường ai nấy đi, Tiên Giới cũng tốt, Địa Tiên Giới cũng được, thế gian lớn như vậy, cũng không cần thiết phải gặp lại Tần Thọ nói:
-Sư phụ, người nói lâu như vậy rồi, rốt cuộc cái gì mới là ma quỷ Tần Thọ thật sự rất bối rối, trước đây khi xem tiểu thuyết, ma quỷ trong tiểu thuyết đều rất rõ ràng, chính là loại tu luyện ma công, chuyên đi hại người khác, hoặc những kẻ khốn có suy nghĩ xấu xa Nhưng ở thế giới này, dường như không phải như vậy Lỗ đại sư nói:
-Thật ra, trên thế gian này có ma quỷ, cũng không có ma quỷ... Tần Thọ sửng sốt:
-Không có ma quỷ Vậy ma quỷ này Lỗ đại sư đang muốn nói điều gì, thì một thanh kiếm lóe sáng xuyên qua không khí, cắm vào trước mặt của Lỗ đại sư phát ra âm thanh Trên Thanh Phong Kiếm dài ba thước khắc một chữ lớn, Văn Lỗ đại sư không mấy kinh ngạc, cũng không ngước lên nhìn, nói:
-Nhanh như vậy đã uống xong rồi Văn Khúc tinh quân từ trên trời đáp xuống, không nói gì, ngồi bên cạnh con thỏ, giữa hai người cách nhau một con thỏ, nhưng con thỏ lại luôn cảm thấy rằng giữa hai người cách nhau cả một dải ngân hà, nhưng điều kỳ lạ hơn nữa là hai người này nhìn bên ngoài có vẻ như vậy, nhưng trong lòng dường như không cách xa như vậy Một lát sau, Văn Khúc tinh quân nói:
-Con thỏ kia, có một số chuyện ngươi không cần phải tìm hiểu kỹ, ngươi phải cho phép mỗi người đều có bí mật riêng của họ Chỉ cần người đó không có ác ý gì với ngươi, thì cớ gì ngươi phải để tâm đến Lần đầu tiên Lỗ đại sư gật đầu, không phản đối lại, ngược lại còn đẩy bát rượu về chỗ Văn Khúc Tinh nói:
-Những lời nói này có chút giống với người đọc sách, mời Văn Khúc Tinh ngẩng đầu, uống một hơi cạn sạch rồi nói:
-Điều nên nói Lỗ đại sư gật gật đầu.. Tần Thọ thấy vậy, nhất thời không nói nên lời, hai ngươi này vừa nãy còn đánh đến ngươi chết ta sống, giờ lại dễ dàng đạt thành hợp ý, che giấu hắn sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vậy mà còn quang minh chính đại như vậy, ở trước mặt hắn mà không nói cho hắn… mẹ nó thật sự không coi hắn là người ngoài -Được rồi, con thỏ kia, rượu chúng ta nhận rồi, ngươi cũng mau về nhà đi… - Lỗ đại sư nói Tần Thọ bất lực lắc đầu, lấy ra cuốn sách màu vàng đưa cho Lỗ đại sư nói:
-Ta đọc hết nội dung trong cuốn sách này rồi, xin trả lại sư phụ Lỗ đại sư nhẹ gật đầu, liền cuộn lại nhét vào trong tay áo, sao đó phất tay nói:
-Đi đi Tần Thọ gật đầu, sau khi tạm biệt Lỗ đại sư và Văn Khúc Tinh liền quay người rời đi Sau khi Tần Thọ đi khỏi Lỗ đại sư và Văn Khúc tinh quân nhìn nhau, sau đó Văn Khúc tinh quân cau mày nói:
-Ngươi thật sự định nói cho hắn Lỗ đại sư trầm mặc một hồi, nói:
-Dù sao cũng là đồ đệ của chúng ta, để tránh sau này hắn phải chịu thiệt thòi Mất mát năm đó chúng ta phải gánh chịu vẫn chưa đủ lớn sao Văn Khúc tinh quân lắc đầu nói:
-Vẫn chưa đến lúc Lỗ đại sư lại nói:
-Đợi thêm vậy.. Thời gian trôi ngày qua ngày, cuộc sống của Tần Thọ cũng bắt đầu dần dần thành quy củ Mỗi ngày đều dậy sớm vội vàng vào Ngự Hoa Viên, nấu cơm cho nữ tử trên Bạch Cốt Sơn, đương nhiên, dùng nồi chính là Lò Bát Quái Bởi vì Tần Thọ đã thử qua những nồi khác, những nguyên liệu mà nữ nhân đó đưa cho hắn đều không thể hầm nhừ được, cho dù những thức ăn đó đều đã được tinh luyện, nhưng vẫn không thể Mới bắt đầu Lò Bát Quái còn ngạc nhiên kêu lên một tiếng:
-Đây chính là tạp huyết Bạch Hổ, đây là tạp huyết Long, đây là đời sau của Cùng Kỳ.. Nhưng về sau, Lò Bát Quái cũng đã quen với hào khí xuất thủ của nữ tử kia, nên không nói gì cả Tất nhiên khoảng thời gian gần đây có nhiều người đến Ngự Hoa Viên để đi dạo hơn, đặc biệt là thổ địa Trưởng Quan Trân Cầm Viện, ngày nào cũng đều đi một vòng, mũi hướng lên trên trời mà ngửi, nếu không có lệnh của Ngọc Hoàng thì hắn đã lao vào từ lâu rồi Nên mỗi lần đều buồn bã hỏi con thỏ một câu:
-Các ngươi ở trong Ngự Hoa Viên đang hầm món gì vậy Sao lại thơm như vậy chứ Tần Thọ không chút do dự lấy ra một củ khoai tây nói:
-Hầm khoai tây Thổ địa Trân Cầm Viện:
-.. Bất luận là Ngự Hoa Viên, hay là Nhật Dạ Du Thần tạm thời này, thổ địa Trân Cầm Viên đều không trêu chọc được, chỉ có thể véo mũi, sau đó sẽ để ý đến hậu duệ Bạch Hổ, Long Tộc, Thần Mã, để tránh lại bị người khác bắt đi Sau khi chuẩn bị xong bữa sáng, Tần Thọ bắt đầu gieo hạt cùng Hành Thái Tiểu Thụ, trên trời Trùng Bát đang bắt đầu giăng mây mưa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu thời tiết hơi lạnh, gà tây Rau Hẹ sẽ đốt lửa trên không trung một lát để giữ ấm cho những cây non này, dưới sự cố gắng của bốn tên nhóc, cây cỏ hoa lá trong Ngự Hoa Viên càng ngày càng phát triển, Hành Thái ngày nào cũng vui vẻ không ngừng đung đưa chiếc lá, tựa như có gió thổi qua Tần Thọ cũng phát hiện, hạt giống mà Hành Thái đã rắc lên không phải là hạt giống bình thường, loại kém nhất cũng là hoàng cấp Một khi những cây con này lớn lên, chính là kỳ trân dị thảo hoàng cấp tiên phẩm Vì vậy con hàng này nghĩ rằng Nguyệt Cung của mình vẫn còn trơ trụi, quả quyết mặt dày xin một túi hạt giống của Hành Thái, rồi trở về Nguyệt Cung trồng hoa trồng cỏ.. Sau đó là những ngày tháng thong thả nhàn hạ Tần Thọ không thể giăng mây mưa, nhưng thủy tộc hắn mang về đã được hắn tận dụng lại, thủy tộc đều có thần thông hệ thủy, có một số là trời sinh, một số là học được, cuối cùng những người này hợp sức tạo một pháp trận dưới giếng Ngọc Lưu Ly, không khí có thể vào, nhưng nước thì không thể chảy xuống, làm cách này thì dù nước có chảy vào trong cũng không thể ngập được con cóc, đồng thời hơi thở của con cóc cũng không bị đứt quãng Đương nhiên, Tần Thọ không biết rốt cuộc khí này có lợi ích gì đối với con cóc Nhưng trong lòng Tần Thọ cũng có chút tính toán, giữ lại cái miệng này, trên Nguyệt Cung coi như có thêm một tầng bảo hộ an toàn, dù sao thì cành nguyệt quế trong miệng Thiềm Cung vẫn rất lợi hại Sau đó, Tần Thọ tiếp thu ý kiến quần chúng, dùng hồng linh tinh làm đá tạo một con suối, nguồn suối sẽ được đặt dưới giếng, như vậy, nước suối chảy róc rách ra làm đầy các hồ xung quanh, sau đó tự mở ra một con sông chảy ra khỏi Nguyệt Cung, dòng nước ngày càng rộng, cuối cùng hóa thành một dòng chảy uốn lượn, đi qua hai tòa Nguyệt Cung khác rồi vào Phong Hoa Thành, trải dài hàng ngàn dặm Hằng Nga vô cùng tò mò, nàng nắm đôi tai thỏ của Tần Thọ mỉm cười hỏi:
-Ngọc Nhi, tại sao em lại đặt nguồn suối trong Nguyệt Cung [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ta cảm thấy thật kỳ lạ.. Tần Thọ vô thức nghĩ đến cảnh Hạo Thiên Khuyển uống nước, để Phong Hoa Thành làm thượng nguồn Hắn liền hả hê, trong lòng Tần Thọ gầm lên:
-Mẹ nó, lão tử ở nơi thượng nguồn vẫn không yên tâm, chỉ có khởi nguồn mới yên tâm Sau đó, Tần Thọ im lặng lén lén đến cạnh con sông đang chảy xiết, đứng dậy, quay lưng lại với Hằng Nga -Suỵt!.. Hằng Nga cau mày bối rối, muốn hỏi điều gì đó