Chương 386: Không có tết Trung Thu -Đừng kêu nữa, ta đã bảo người đi gặp Văn Khúc Tinh Quân rồi, lần học tập này, thôi đi vậy Sau khi lão phu nhân vẫy vẫy tay liền biến mất Nếu có tiền bối đời trước ở đây, nhất định sẽ nhận ra thân phận của lão phu nhân này, lão phu nhân này chính là Doanh Cáo - thiên tài tuyệt thế ở Phượng Sào năm đó Doanh Cáo ngàn năm thành tiên, vạn năm thành Địa Tiên, hai vạn năm thành Thiên Tiên, một đường thẳng tiến về phía trước, quét sạch hết mọi anh kiệt năm đó của tộc Phượng Hoàng Được xưng là thiên tài có hy vọng đạt được cảnh giới Đại La Kim Tiên nhất, nhận được truyền thừa của Phượng Sào Nhưng không ai ngờ rằng, Doanh Cáo lại không phải họ Triệu Người đời đều biết, họ Triệu mới là họ mang huyết thống thuần chủng của tộc Phượng Hoàng Doanh, chẳng qua chỉ là một nhánh của tộc mà thôi Cũng chỉ vì huyết mạch không thuần khiết, xuất thân không phải dòng chính, cho dù Doanh Cáo có tài giỏi cỡ nào, cũng phải chịu sự coi thường, không nhận được ánh mắt chào đón của người trong tộc Ngược lại phải chịu mọi sự bất công Cuối cùng, trong lúc tức giận nhất thời Doanh Cáo dẫn theo một nhánh bên của tộc Phượng Hoàng, một đường giết sạch đến Phượng Sào, khiến cho khắp thiên hạ phải sợ hãi Không thể không ngước nhìn Đó chính là Phượng Sào đấy Nghe nói bên trong Phượng Sào có Đại La Kim Tiên tọa trấn Năm đó Tứ Hải Long Vương cũng là do Ngọc Đế lừa gạt ra, nhưng lão Phượng Hoàng này lại chỉ dựa vào thực lực của mình mà xông từ Phượng Sào giết ra Vậy thì, thực lực của nàng kinh khủng đến mức nào Đây cũng là vì sao sau khi một nhánh dòng tộc họ Doanh xông ra khỏi Phượng Sào, không có đi nương nhờ Thiên Đình mà vẫn có thể giữ vững cho đến ngày hôm nay [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng dù sao Phượng Sào cũng là Phượng Sào, dù Doanh Thị có lớn mạnh ra sao, chung quy cũng chỉ có Doanh Cáo có thực lực mạnh, cũng như một cây cột nhà cao chọc trời, nhìn thì có vẻ hùng dũng cao lớn, nhưng lúc nào cũng có nguy cơ bị sụp đổ Có điều Doanh Cáo lại dựa vào mối quan hệ vi diệu giữa Thiên Đình và Phượng Sào, tìm được cơ hội thở dốc Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, Doanh Cáo phát hiện, mối quan hệ này dường như có chút không được ổn định, cho nên mới bắt đầu nương nhờ vào Thiên Đình Sau khi tiễn Doanh Lâm, cũng chính là tiểu gà tây Rau Hẹ đi Cung Văn Khúc, nói với ở bên ngoài là do bị Phượng Sào bức ép, trên thực tế là do Doanh Cáo đang bày tỏ thiện ý của mình với Thiên Đình, thị uy với Phượng Sào, muốn tìm kiếm chút cân bằng trong mối quan hệ này mà thôi Nhưng sự xuất hiện của con thỏ lại khiến cho Doanh Cáo cảm thấy nguy hiểm… Tuy rằng nàng cũng không xác định được cái cảm giác nguy hiểm này đến từ đâu, hay là đến từ truyền thuyết kia.. Nhưng những lời này Doanh Cáo không có nhắc đến với bất kỳ ai, cũng sẽ không nói với bất kỳ người nào Mặc cho Rau Hẹ gào thét ra sao, Doanh Cáo cũng chỉ sai người trông coi Rau Hẹ, không cho nàng ra ngoài …
Hắt xì Tần Thọ hắt hơi một cái, sờ sờ lỗ mũi của mình, nhỏ giọng nói thầm:
-Nhất định là Rau Hẹ đang chửi bới ta Sau khi Tần Thọ nói thầm xong, cũng không có nghĩ nhiều, lại càn quét hết mọi cây cỏ hoa lá, chim tước, một đường xông vào Không lâu sau đó, thổ địa của Trân Cầm Viện lại đứng ở trên đường lớn bắt đầu chửi bới, trận chửi bới này kéo dài một tiếng đồng hồ Đây cũng chính là phương thức phản kháng duy nhất của thổ địa ở Trân Cầm Viện.. Ngày tháng thấm thoát trôi qua, tuy rằng Tần Thọ quậy cho Thiên Đình đến nỗi gà bay chó sủa, nhưng suy cho cùng hắn vẫn là một vị thần tiên Hơn nữa cũng chỉ giở một ít thủ đoạn để trộm vặt mà thôi, vốn mọi người cũng không để ý đến mà còn cảm thấy, mỗi ngày nhiều hơn một niềm vui, không tẻ ngắt nhạt nhẽo như trước nữa.. Nhưng khi đến lượt những quần chúng này bị trộm mất đồ, lập tức những người đó lại trở thành đối tượng bị xem kịch, khi đứng trước đường lớn chửi bới cũng dùng từ ngữ cả đời…
Chẳng mấy chốc, cũng đã đến ngày 14 tháng 8 rồi.. Vào ngày này, khi Tần Thọ thức dậy mới phát hiện ra cả thế giới đang có sự thay đổi lớn Chỉ thấy cây hoa quế ở hai bên hồ đã nở đầy những đóa hoa quế màu vàng kim Trước kia những đóa hoa quế cũng mọc đầy một mảng trên cây, nhưng hôm nay, hoa quế càng nhiều hơn Thậm chí không thể thấy được lá cây màu xanh nữa Gió vừa thổi, cánh hoa quế bay khắp trời như lông ngỗng vậy Dưới ánh nắng chiếu rọi, những cánh hoa bình thường chỉ được xem là dễ nhìn, hôm nay lại tỏa ra màu vàng kim lấp lánh, tựa như vàng bay lên trời [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ líu lưỡi nói:
-Tiểu tử giỏi lắm, chuyện này là sao đây Lúc này Hằng Nga đi đến bên cạnh của Tần Thọ, cảm thán nói:
-Đây là Bát Nguyệt Kim Tần Thọ sững sờ, lục tìm trong dòng ký ức, quả nhiên tìm thấy ghi chép về Bát Nguyệt Kim Bát Nguyệt Kim, cái tên này là do Hằng Nga đặt Ở trên mặt trăng mỗi khi đến ngày 15 tháng 8, hoa quế trên cây sẽ biến thành màu hoàng kim, nhưng hoa quế trước kia chỉ có ít màu hoàng kim mà thôi, vốn không có loại hiện tượng xa xỉ như hiện tại Tần Thọ nắm một ít cánh hoa vào lòng bàn tay mình, cánh hoa này lại có một nửa là màu hoàng kim Hằng Nga nói:
-Hôm nay đã có một nửa là màu hoàng kim rồi, ngày mai chính là ngày 15 tháng 8, cánh hoa này e là sẽ trở thành một hoàng kim chân chính Đến khi đó, mới gọi là đẹp Tần Thọ gật gật đầu, theo ký ức từ ngàn năm, vạn năm trước, khi bước vào tháng tám, Bát Nguyệt Kim sẽ bắt đầu xuất hiện, đầu tháng tám chỉ mới xuất hiện sơ, càng về sau càng rõ ràng hơn, ngày 15 tháng 8 sẽ đạt đến trạng thái đỉnh phong Qua ngày 15 tháng 8, màu hoàng kim sẽ từ từ nhạt đi, cho đến tháng chín thì toàn bộ màu hoàng kim sẽ mất hết, khôi phục lại màu sắc vốn có của nó Đồng thời, mùi hương của hoa quế vào ngày 15 thang 8 cũng trở nên khác so với trước, mùi hương nhàn nhạt cao quý thanh nhã, không giống với mùi hương gay gắt xông vào mũi như mọi khi Nhưng Tần Thọ vốn không để ý đến cái này Cái mà hắn để ý, chính là ngày 15 tháng 8 Ở Địa Cầu, ngày 15 tháng 8 chính là ngày mà gia đình sum họp, cả nhà đoàn tụ quây quần cùng nhau trải qua tết Trung Thu, ăn bánh Trung Thu, ngắm mặt trăng vừa to vừa tròn, nếu lại thêm một đĩa cua, uống hai hớp rượu, vậy thì sẽ càng ngon hơn Đáng tiếc, đến thế giới này, Tần Thọ vẫn chưa thấy qua bánh Trung Thu và cua, còn có rượu nữa.. Đương nhiên, rượu mà Tần Thọ nhớ thương nhất không phải là rượu đế, mà là - bia Nghĩ đến những ngày tháng nóng nực của ngày hè, sảng khoái biết bao khi uống một hớp bia mát lạnh vào trong bụng, Tần Thọ đã nhịn không được mà nuốt nước bọt Lại nghĩ đến bánh Trung Thu thập cẩm là lại đầy những kỷ niệm.. Lại nghĩ tiếp đến những con cua có đầy gạch son, cuối cùng Tần Thọ không thể chịu đựng được nữa Vì thế Tần Thọ ngẩng đầu lên hỏi Hằng Nga:
-Nàng ngốc, 15 tháng 8 là ngày lễ gì sao Hằng Nga sững sờ, lắc đầu nói:
-Không phải.. -Không phải Tần Thọ sững sờ Không có bánh Trung Thu, Tần Thọ có thể nhịn Không có bia, hắn cũng nhịn Không có cua, hắn vẫn nhịn được